Hôn Lễ Đệ Nhất Thiên Hạ

Chương 148 - Chương 147

Trước Sau

break
Tần Cửu lại phát hiện trên tay mình càng ngày càng ngứa, vén ống tay áo lên nhìn, vết đỏ nhỏ đáng yêu lại nổi lên rồi. Tần Cửu nhịn xuống xúc động muốn đưa tay ra gãi, từ từ thả ống tay áo xuống, nhíu mày nói: Tuyên Ly, chuyển hoa quỳnh này ra ngoài đi!

Mộ Vu Phi và Tỳ Ba quay đầu nhìn Tần Cửu một cái, thấy đầu mày nàng cau chặt, sửng sốt nói: Đại nhân không thích hoa quỳnh?

Tần Cửu xoa khuôn mặt bắt đầu ngứa ngáy, biết trên mặt cũng không thể may mắn tránh khỏi, cười khổ nói: Nhưng phàm là thứ mỹ lệ, đều mang độc.

Lúc này hai người mới chú ý đến vết đỏ trên mặt Tần Cửu, lập tức hiểu rõ.

Mộ Vu Phi vội sai người chuyển hoa quỳnh ra ngoài, Tỳ Ba mở cửa sổ ra, dùng quạt phẩy hương hoa trong phòng ra bên ngoài.

Một lát sau, trong phòng không còn hương hoa nữa.

Tần Cửu tựa lên ghế, đột nhiên hỏi: Tuyên Ly, năm đó, nghĩa muội Bạch Tú Cẩm cũng chịu liên lụy ban chết, ta nhớ, là thắt cổ phải không?

Mộ Vu Phi sửng sốt, không biết vì sao nàng đột nhiên hỏi việc này, thấp giọng chậm rãi nói: Phải, toàn bộ nữ quyến treo cổ bằng ba lần lụa trắng.

Vì sao đại nhân đột nhiên hỏi việc này? Mộ Vu Phi hỏi.

Tần Cửu không nói gì.

Nàng nghĩ đến vừa rồi khi ở trước mặt Nhan Duật nói mình là Bạch Tú Cẩm, đã nhắc tới ba thước lụa trắng, vậy thì đã khớp rồi.

Nghĩ tới nghĩa muội Bạch Tú Cẩm, trong lòng Tần Cửu đột nhiên xuất hiện một khả năng, nếu như suy đoán đó là thật…

Tay nàng khẽ run lên, chỉ cảm thấy tinh thần đều lạnh.

888888888

Ánh trăng mờ ảo, sao sáng lờ mờ, trong phòng khách yên tĩnh không một tiếng động, chỉ nghe thấy tiếng róc rách của nước suối trong sân, nghe ra lại khiến người ta càng cảm thấy cô quạnh hơn.

Nhan Duật ngồi ở trong phòng khách, nhìn chằm chằm hoa và cây cảnh ở bên ngoài im lặng không nói gì. Bát khay chén cốc Nhan Duật đẩy rơi xuống dưới bàn khi Tần Cửu ở đây vừa nãy vẫn vô cùng bừa bộn, bởi vì không có mệnh lệnh của hắn, không ai dám đến thu dọn. Lúc này, Nhan Duật lại đang ngồi giữa đống hỗn độn đó, trên mái tóc đen như gỗ mun dính vài phiến lá, hình như hắn không nhận ra.

Nhan Duật lúc này rất khác hắn của bất cứ lúc nào trước đây, không có vẻ tươi cười biếng nhác, không có sự ung dung trước sau như một, chỉ có sự lạnh lùng ma mị thấm vào xương tủy.

Tứ đại mỹ nhân nhìn từ xa, cuối cùng vẫn là Chiêu Quân chậm rãi đi đến, thấp giọng khuyên hắn vào trong phòng dùng bữa tối.

Nhan Duật khoanh tay đứng dậy, vào phòng trước.

Bữa tối đã bày lên bàn từ lâu, Điêu Thuyền và Ngọc Hoàn đã hâm nóng lại, thấy Nhan Duật đi vào, Tây Thi vội vàng dâng khăn gấm lên, lau sạch tay cho Nhan Duật.

Trong quá trình dùng bữa yên ắng mà lặng lẽ, Điêu Thuyền không nhịn được nói: Vương gia, có câu này, nô tỳ không biết có nên nói không!

Đuôi mắt Nhan Duật nhướng lên, con ngươi hẹp dài lạnh lùng yêu mị liếc Điêu Thuyền một cái, thản nhiên nói: Nói!

Điêu Thuyền do dự một lát, lấy hết dũng khí nói: Bốn người nô tỳ cảm thấy, vương gia ngài đã yêu Cửu gia rồi!

Chiêu Quân, Ngọc Hoàn và Tây Thi liên tục gật đầu nói phải.

Bốn người đã sớm cảm thấy Nhan Duật đối xử với Tần Cửu khác biệt, nhưng bởi vì chấp niệm của Nhan Duật với Bạch Tố Huyên quá sâu, nên không dám nhắc đến.

Nhan Duật buông bát sứ trong tay xuống, bình tĩnh hỏi: Vì sao thấy thế?

Điêu Thuyền nói: Vương gia, trong lời nói hàng ngày của ngài, số lần nhắc đến Cửu gia càng ngày càng nhiều.

Đuôi lông mày của Nhan Duật nhướng nhẹ, không chút do dự nói: Đó là vì gần đây bản vương hợp tác với Cửu gia càng ngày càng nhiều, đương nhiên nhắc đến nàng ta càng ngày càng nhiều.

Ngọc Hoàn: Vương gia, mỗi lần ngài gặp mặt Cửu gia, càng lúc càng chú ý đến cảm nhận của nàng ta.

Nhan Duật nghiêng khuôn mặt như ngọc, lời nói giống như gió thoảng mây trôi: “Đó là bản vương trời sinh đã biết thương hương tiếc ngọc!

Chiêu Quân: Vương gia, ngài hi vọng Cửu gia là Bạch Tố Huyên, đó là bởi vì ngài đã thật sự yêu Tần Cửu, lại không muốn phải bội tình cảm với Bạch Tố Huyên, cho nên mới hi vọng hai người các nàng là một người! Khi Cửu gia nói với ngài nàng ta không phải, ngài mới mất mác, đau lòng như thế.

Bản vương mất mác lúc nào,

break
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ
Ngôn tình Sắc, Xuyên Không, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc