Từ thở nhẹ đến thở gấp, rồi từ thở gấp đến thở dồn dập, toàn bộ cơ thể ŧıểυ Muội xụi lơ trong ngực Triệu Quân Trác, dáng vẻ bị cắm sảng khoái đến mực gần như hôn mê.
Triệu Quân Trác nhìn vẻ mặt của cô, nhịn không được nheo mắt, chuyển động vòng hông khỏe khoắn, càng rút ra cắm vào nhanh hơn, lại nhiều lần cắm vào chỗ sâu nhất trong huyệt động. Vật nóng bỏng thô to kia rút ra chọc vào mấy trăm lần, như muốn đẩy ŧıểυ Muội lên thiên đường. ŧıểυ Muội vốn đang kêu giọng cao vút, cuối cùng chỉ còn rêи ɾỉ nho nhỏ.
Bầu không khí trong phòng tắm bên này đang dần dịu lại. Nghiêm Mân Triết và ŧıểυ Vũ bên kia giờ mới bắt đầu ngọt ngào.
‘Cạnh’ một tiếng, cánh cửa bị mở ra. Nghiêm Mân Triết nghe thấy phía sau có tiếng động, đôi tay đang gõ bàn phím ngừng lại, quay đầu nhìn ra sau thấy ŧıểυ Vũ đã đứng đó, ánh mắt bất giác trở nên dịu dàng:
- Em tỉnh rồi?
- Dạ - Toàn thân ŧıểυ Vũ chỉ mặc mỗi chiếc áo sơ mi của Nghiêm Mân Triết, cô hơi xấu hổ cúi đầu.
Nghiêm Mân Triết thấy dáng vẻ thẹn thùng của cô, anh đứng lên đến gần cô, ôm cô vào lòng, cúi đầu ngậm lấy vành tai nhỏ của cô:
- Bên dưới đã đỡ hơn chưa?
ŧıểυ Vũ cảm nhận khí ấm thổi lướt qua tai, cả người mềm ra, chỉ có thể yếu ớt ngã vào lòng Nghiêm Mân Triết.
Thấy người trong lòng xụi lơ, biết cô như vậy là do mình, Nghiêm Mân Triết hết sức kích động, ôm lấy ŧıểυ Vũ ngồi xuống chiếc xích đu trong phòng, để ŧıểυ Vũ dang chân ngồi đối diện mình, tay vòng qua cổ mình. Cứ thế Nghiêm Mân Triết được hưởng thụ món điểm tâm ngọt ngào về khuya của mình.
Thấy người trong lòng thất thần, Nghiêm Mân Triết hơi nổi nóng, tay anh ôm bầu ngực của cô không tự chủ gia tăng sức lực.
- Đau em… - Bộ ngực ŧıểυ Vũ bị người ta dùng sức bóp chặt, cô nhịn đau không được kêu lên.
- Đau nên không phải là mơ.
ŧıểυ Vũ nghe Nghiêm Mân Triết nói bên tai mình, bất giác mở to mắt nhìn anh.
Nghiêm Mân Triết thấy cô vẫn mở to đôi mắt mờ mịt nhìn anh, trong lòng cảm thấy bất lực:
- ŧıểυ Vũ, em nói cho anh biết…
Anh phải làm thế nào em mới tin rằng anh thật lòng yêu em.
Lời còn chưa nói hết, môi của Nghiêm Mân Triết đã bị môi ŧıểυ Vũ phủ lên. Anh tròn mắt nhìn cô. Sau đó, ngay lúc anh định hôn đáp trả thì ŧıểυ Vũ siết chặt anh một cái khiến anh hít thở không thông. Cô thì thầm bên tai anh:
- Không phải em không tin anh, chỉ là em sợ mình sẽ tỉnh dậy, phát hiện ra mọi chuyện chẳng qua chỉ là một giấc mơ.
Nghe cô nói những lời không có cảm giác an toàn như vậy, lòng Nghiêm Mân Triết nhói lên một cái, không biết phải nói thế nào để vỗ về sự bất an của cô, đành phải dùng hành động để chứng mình tình yêu của anh.