Cho nên mới nói, có đôi khi người ta muốn tìm đường chết, muốn ngăn cũng ngăn không được.
Nếu Thẩm Anh Bác yên tĩnh như gà ngậm thóc thì có thể Phồn Tinh sẽ tạm thời để hắn yên thân. Đợi sau khi cô nuôi dưỡng bông hoa nhỏ xong, lại thực hiện tâm nguyện 'khiến hắn điên loạn, khiến hắn như ngồi trong địa ngục'.
Nhưng hắn lại rất nhiệt tình nhảy qua nhảy lại, khiến Đại lão muốn hoàn thành tâm nguyện trước đã.
Nếu như nói Thẩm Anh Bác tự tìm đường chết xếp thứ hai. Thì người đầu tiên không bao giờ đến lượt hắn.
Tạ Trản mới là người vinh dự đứng vị trí thứ nhất kia.
*
Ban đầu chấp thuận giao dịch dơ bẩn, Tạ Trản vô cùng nhiệt thành.
Tâm tính bất cần tựa như một người tí hon trong lòng chống nạnh kêu gào: "Hừ, từ hôm nay ông đây sẽ ở bên Kim chủ, sau này muốn mưa có mưa muốn gió được gió, vả mặt vươn lên, sống một cuộc đời khiến mọi người quỳ xuống áy náy nhận sai!"
Vì lấy lòng Kim chủ ma ma, Phồn Tinh.
Tạ Trản cẩn thận thực hiện theo danh sách đã nêu, cố gắng làm một chú chim hoàng yến được nuôi dưỡng.
Vấn đề là... Kim chủ ma ma nhà ai lại khó hầu hạ như vậy?
Chim hoàng yến được nuôi còn phải biết hát rap?
Mẹ nó, Tạ Như Nhân vốn là người đàn bà lười biếng, lúc trước vì ả muốn bước chân vào nhà họ Thẩm mà sinh ra hắn, kết quả vẫn bị chối bỏ. Vì cuộc sống giàu sang mà mẹ hắn dựa vào dung mạo trẻ tuổi ngoại tình với kẻ có tiền. Khi lớn tuổi nhan sắc phai nhạt, thì sẽ yên tâm thoải mái tận hưởng tiền bạc.
Từ nhỏ Tạ Như Nhân đã dạy hắn, phải lấy lòng Thẩm Liên Thành như thế nào, cười nịnh nọt ra sao, không biết ngại ngùng thế nào.
Khi lớn lên, Tạ Như Nhân thấy hắn là đồ bỏ đi không dùng được, thì dứt khoát coi hắn như người hầu hạ mà sai sử.
Bị đè ép không thể phản kháng từ nhỏ, hắn đã học được cách nhìn sắc mặt để bản thân ít bị đánh đòn.
Ca hát, khiêu vũ, rap, thể thao, không phải sở trường của hắn.
Hắn thiếu dinh dưỡng, chỉ có thể vận động nhẹ nhàng, nếu không rất dễ tụt huyết áp.
Hắn đòi Phồn Tinh một tháng một triệu tệ, chẳng qua là cố ý làm khó cô, thực tế hắn còn chưa bao giờ nhìn thấy nhiều tiền như vậy.
Hằng tháng chương trình cho hắn gần mười nghìn tệ, hắn đã cảm thấy bản thân giàu rồi.
Để tránh việc hắn coi tiền như rác, hắn bất chấp mọi thứ chăm chỉ luyện tập mỗi ngày, ngay cả những người hắn từng oán hận lúc trước cũng tạm gác qua một bên.
Nhưng hắn vốn không có căn bản, về năng lực học tập cũng không giỏi, muốn tiến bộ thật sự rất miễn cưỡng.
Mỗi ngày chỉ ngủ ba bốn giờ, toàn bộ sức lực và tinh thần đều bị đẩy lên cao nhất. Một tuần trôi qua, hát không lạc nhịp, nhảy không trốn tiết tấu, rap thì...
Tạ Trản ảo tưởng có thể vươn lên, sau một tuần bị công kích liên tục.
Hắn thật sự là đồ bỏ đi.
Đồ bỏ đi không dùng được.
Cho dù khả năng thay đổi cuộc sống đặt lên người hắn, hắn cũng không thể có năng lực điên cuồng học tập, nắm chắc mọi thứ trong khoảng thời gian ngắn được.
"Tối hôm nay, tôi có chuyện muốn nói với cô." Lúc Tạ Trản đi ngang qua người Phồn Tinh, hạ giọng nói.
Không được, hắn cảm thấy hắn phải đi đường tắt.
Trên danh sách Kim chủ ma ma liệt kê những nhân vật để tham khảo, họ đều là người có thành tích cao nhất ở mỗi hạng mục trong chương trình.
Muốn hắn đứng đầu mọi thứ, Tạ Trản tự thấy mình không làm được.
Hơn nữa quá mệt rồi!
Hắn đã buông thả, nguyện ý làm chim cho người ta nuôi, đã buông thả thì buông thả đến cùng vậy.
Hắn cũng chẳng để tâm khi làm một tên bám váy phụ nữ.
"Đêm nay tôi chờ cô ở văn phòng." Tạ Trản nói xong, nhanh chóng rời đi, đến nhìn Phồn Tinh cũng không nhìn lấy một cái.