Nhìn cái cảnh Sunny cứ cười đàu với thằng đó, Tibu chẳng thể nào chịu nổi. Đúng là cuộc đời, đảo ngược 180 độ chỉ trong tik tak, khiến con người ta chẳng biết được điều gì.
Ngày đầu tiên đi học thế đấy, chẳng học hành được gì lại còn được thêm vài vết cứa vào trái tim.
Lang thang đi bộ vào bãi giữ xe thì Tibu nhận được tin nhắn từ Jenny.
“ Hôm nay qua nhà em ăn cơm nhé, em nói với ba rồi đấy. Mà anh yên tâm, em giới thiệu anh là bạn than của em >”< ”
“ Hẹn anh 7h tối nhé”
“Oke, tối gặp nhau” – Tibu trả lời.
Phù!!! Tibu thở dài rồi nằm vật ra giường. Thời tiết oi bức , đường xá thì lúc nào cũng bụi bặm và đông đúc khiến con người ta thật khó chịu.
Tranh thủ nghỉ ngơi một lúc rồi tắm rữa, kiếm một bộ đồ lịch sự. Tibu nhanh chóng phóng xe tới nhà Jenny.
Cái cảm giác đầu tiên khi đứng trước nhà Jenny là choáng ngợp. Nó quá rộng lớn và kiến trúc thì cầu kỳ. Nói một chút về gia đình Jenny.
Ba Jenny đến từ Mỹ, ông có một công ty du lịch ở việt nam, một vài khách sạn không lớn lắm. Nhưng lĩnh vực kinh doanh chính là đầu tư bất động sản ở Mỹ. Trong một lần qua Việt Nam du lịch thì gặp mẹ Jenny ( một nghệ sỹ dương cầm), hai người kết hôn và quyết định sống ở Việt Nam.
Nói Jenny là tiểu thư và là cô công chúa của cái nhà này cũng không sai, vì Jenny là con một duy nhất nên được cha mẹ rất cưng chiều. Nhưng ko phải vì thế mà Jenny trở nên hư hỏng, mà ngược lại, Jenny học rất giỏi và luôn ngoan ngoãn nghe lời ba mẹ.
Trở lại với căn nhà. Khi được quản gia của nhà Jenny dẫn vào, lúc đó Tibu mới cảm nhận được sự giàu có của người chủ. Hệ thống người giúp việc trong nhà khoảng 8 người, người thì chăm sóc khu vườn, người thì phụ trách bể bơi và các con đường mòn nằm trong khuôn viên của nhà, người thì dọn dẹp trong nhà….
Vào đến bên trong, thật sự mới chỉ là phòng khách thôi nhưng nó còn lớn hơn cả nhà của Tibu. Phòng khách được thiết kế theo kiểu mái vòm. Hai cầu thang chạy dài hai bên hông lên đến tầng phía trên. Nếu như Tibu chỉ cảm nhận được sự lộng lẫy và sang trọng của những ngôi biệt thự qua phim ảnh, thì đây là lần đầu tiên Tibu tận mắt chứng kiến.
- Con ngồi đây đợi chú vào kêu Jenny nhé.
Tiếng quản gia nói với Tibu, kéo Tibu trở lại với hiện tại.
- Dạ, cám ơn chú.
Rồi Tibu tiếp tục quan sát mọi thứ trong phòng khách. Đặt biệt là tủ sách rất lớn bên cạnh cây đàn piano màu trắng, hang trăm loại sách trong đó, đa số là sách nước ngoài, một vài cuốn trong đó ắt hẳn là sách quý vì có những cuốn từ 1963. Đang mân mê cái tủ sách thì Tibu nghe tiếng Jenny gọi mình.
- Em dẫn anh đi tham quan một vòng nhe.- Nói rồi Jenny chạy về phía Tibu, cầm tay Tibu kéo đi.
- Em không nói với anh là nhà em lại khá giả thế này. Làm anh tới tay ko, ngại ghê.
- Anh này, ý anh là gì? Quà cáp hả? Anh làm em mắc cười quá đi nè. Nhà em thoải mái lắm, anh cứ tự nhiên đi nè.
- Nhưng mà… - Tibu ấp úng/
- Không nhưng gì hết. – Jenny nhanh nhảu trả lời, rồi khoác tay Tibu.
Jenny đưa Tibu đến phòng giả trí của gia đình. Đó là căn phòng rộng khỏng 25m2. Với một màn hình lớn trên tường cùng với máy chiếu
- Em và ba mẹ hay xem hình chụp của gia đình bằng máy chiếu này. Thỉnh thoảng em cũng xem phim nữa. Nhưng xem một mình buồn lắm anh à. Nên mỗi lần muốn xem phim, em hay đi ra ngoài xem với bạn.
- Thôi qua phòng em đi anh, rồi anh sẽ thích.- Jenny mỉm cười nhìn Tibu.
Phòng Jenny được theit61 kế rất đặt biệt, giữa phòng là giường ngủ hình tròn. Điểm nhấn tạo nên sự khác biệt chính là dàn đàn đủ màu, được trang trí thành nhiều lớp khác nhau. Tường phía đông hoàn toàn bằng kính. Đẹp và sang trọng là tất cả những gì Tibu cảm nhận được.
- Em thích mặt trời lặn, nên tường này được đặt làm bằng kính để mỗi ngày em đều có thể nhìn ngắm hoàng hôn.
Xung quanh căn phòng là một dàn âm thanh hiện đại cùng với một tivi màn hình lớn.
“ Haizzz, sinh ra trong một gia đình giàu có sung sướng thật”. Tibu thầm nghĩ.
Rồi đột nhiên, Jenny tiến tới Tibu, hai tay nắm cổ áo Tibu, kéo sát về phía mình và thì thầm.- Anh phạm sai lầm chết người rồi, rơi vào tay em là hết đường chạy trốn nha…
Haizzz, Tibu khẽ thở dài” Dù gì mình cũng là một con người bình thường, lúc nào cũng như vậy thật khó chịu. “
Jenny nhìn thẳng vào mắt Tibu, cả hai nhìn nhau ko chớp mắt. Rồi Jenny với tay lấy remot bật bài hát. French kiss thì phải, Tibu nhớ ko rõ lắm, chỉ biết rằng giai điệu bài hát rất khắn khích và gợi cảm, lúc nhanh lúc chậm. Tibu chỉ biết lúc này đây, trái tim Tibu có phần đập hơi nahnh vì người con gái trước mặt mình.
- Anh biết em yêu anh đúng không tibu? – Rồi Jenny khẽ đưa tay, choàng qua cổ Tibu.
- Mình nhảy đi anh.
Cả hai lại đung đưa theo điệu nhạc, nó đã chuyển sang chậm rãi và nhẹ nhàng từ lúc nào.
- Liệu tình yêu em dành cho anh và tình yêu anh dành cho Sunny, cái nào lớn hơn nhỉ?
Tibu khựng lại một chút, rồi định lên tiếng thì Jenny đã giơ ngón tay lên chặn ngang miệng Tibu.
- Anh đường nói, vì em ko muốn biết câu trả lời.
Jenny lại đưa tay lên, kéo Tibu về phía mình.
- Mình giả bộ yêu nhau nhé anh…!!
Rồi Jenny đột ngột hôn lên môi Tibu. Tibu chắc chắn được hai điều vào lúc này. Một là tim Tibu đang đập rất nhanh. Hai là môi Jenny rất mềm mại và thoản mùi Cherry. Một nụ hôn kết thúc nhanh chóng nhưng đọng lại nhiều cảm xúc, nó cứ như một chuyến phiêu lưu khiếng con người ta vừa hồi hộp, vừa thích thú.
Jenny nhìn Tibu rồi cười.
- Giả bộ yêu em trong 1 tháng được không .
Tibu nhìn lại Jenny một lúc lâu rồi cười
- Em vừa cưỡng hôn anh đó!
Jenny nhanh chóng đáp trả rồi phụng phịu.
- Anh không cảm thấy may mắn khi là first kiss của em sao?