Hoàng Kim Đồng

Chương 980: Đầu lâu.(2)

Trước Sau

break
Đương nhiên Trang Duệ không có bổn sự này, nhưng hắn cũng nhìn ra đôi chút, chủ nhân cái đầu lâu này khi còn sống, cũng không phải là thổ dân địa phương, mà là người phương Tây.

Dựa theo tri thức sách vở Trang Duệ học được trong trường, mũi của thổ dân lún xuống, mà phía trên vành mắt hở ra, nhưng cái đầu lâu này xương mũi cao thẳng, vành mắt cũng bình thường, so sánh rất phù hợp với sinh lý đặc thù của người phương Tây.

Khảo cổ và phá án cũng giống nhau, đều là quá trình tìm thông tin, các nhà khảo cổ học thì căn cứ vào vật dụng thực tế, để phán đoán ra chuyện đã xảy ra cách đây mấy trăm năm mấy ngàn năm, cầm cái đầu lâu này, Trang Duệ cũng lâm vào trầm tư.

Từ màu sắc của cái đầu lâu này, từ trắng chuyển sang ố vàng, hẳn là cách nay thật lâu, vào mấy trăm năm trước, những người phương Tây này tới đảo để làm gì? Bọn họ rời khỏi đây bằng cách nào?

Tương đối mà nói, Trang Duệ càng quan tâm tới nan đề phía sau hơn, sau khi Trang Duệ quan sát một tuần nay, bốn phía hải đảo, đều bị đá ngầm bao quanh.

Đừng nói là ca nô có thể tích nhỏ, cho dù là du thuyền khổng lồ, khi va phải đá ngầm cũng phải chìm nghỉm, Trang Duệ không biết, tại sao những người này rời đi? Lại các nào để vượt qua đá ngầm?

Sau khi khổ tư suy nghĩ ngây ngốc suốt nửa ngày trời, Trang Duệ lắc đầu, chỉ dựa vào đầu lâu của người nay, thì không cách nào suy đoán ra cái gì, hơn nữa trên đầu lâu này không có bất kỳ vết thương nào, không cách nào nhìn ra nguyên nhân cái chết.

Sau khi cung kính đặt cái đầu lâu này xuống đất, Trang Duệ lại tiếp tục tìm trong đám mảnh gỗ vụn chung quânh, nhưng động tác lần này nhẹ hơn nhiều, cơ hồ là dung phương thức khảo cổ tiến hành, muốn vạch trần nguyên nhân người này chết, cần phải có thể vật chứng.

Trang Duệ cố gắng không có uổng phí, sau khi trải qua hai tiếng đồng hồ thanh lý, tìm ra một bộ xương nguyên vẹn, hiện ra trước mặt của hắn.

Tuy bởi vì căn nhà sụp đổ, cho nên hình thành phá hư nhất định đối với hài cốt, nhưng Trang Duệ vẫn nhận ra được, người này tuyệt đối không phải tử vong bình thường, là bị mưu sát mà chết.

Nguyên nhân vô cùng đơn giản, bởi vì khung xương ở xương sườn, có một miếng sắt gỉ sét loan lỗ mắc kẹt lại.

Sau khi Trang Duệ và Hoàng Phủ Vân quen biết nhau, đối với vũ khí lạnh của nước ngoài, cũng có nghiên cứu ít nhiều, nếu như Trang Duệ không nhìn lầm, đây là một thanh kiếm kỵ sĩ vào thế kỷ mười sáu mười bảy.

Cầm lấy chuôi kiếm kỵ sĩ và miếng che tay đã gỉ sét này vào trong tay, vết gỉ sét loan lỗ đã bị phong hóa, Trang Duệ ngồi xổm xuống, sau khi nhìn kỹ một hồi, trong đầu xuất hiện hình dáng đại khái của thanh kiếm.

Người này hẳn là dưới tình huống không lưu ý, bị người ta từ sau lưng đâm một kiếm xuyên tim mà chết, bởi vì từ phần che tay mục nát của thanh kiếm, nằm ở phía sau thi cốt, nói cách khác, người nọ đã bị ám toán mà chết.

Nhưng không biết vì cái gì, hung thủ giết người không có rút thanh kiếm ra, mà lưu lại trong cơ thể người chết, chính vì điều này đã làm Trang Duệ không cách nào lý giải được.

- Móa, nghĩ nhiều như vậy làm gì? Bạn thân cũng khong phải đang khảo cổ...

Trang Duệ liếc nhìn đồng hồ, đã là hơn mười một giờ buổi sáng, đối với hắn mà nói, hắn phải tìm một ít đồ thực dụng, còn thực dụng hơn xa so với việc cởi bỏ nguyên nhân tử vong của người này.

Sau khi chuyển thi cốt qua một bên, Trang Duệ nhanh chóng thanh lý, sau nửa giờ, vẻ mặt Trang Duệ vui mừng vì tìm được trong đống phế tích một cái nồi sắt.

Tuy mũi tai của nồi sắt bị đứt gãy, trên thân nồi cũng đầy vết rỉ sét, nhưng cũng không có phá hư, chỉ cần dùng hạt cát đánh bóng một chút, có lẽ còn có thể dùng được.

Mà phát hiện này, làm cho Trang Duệ kích động không thôi, có cái đồ chơi này, có ý nghĩa hắn có thể uống súp, nghĩ đến nồi súp cá tươi đậm đặc, nước miếng của Trang Duệ thiếu chút nữa chảy ra.

Trong một góc phòng, Trang Duệ còn phát hiện vài cây xẻng, chỉ là phần cán gỗ của xẻng bị mục nát, mà phần xẻn cũng bị rỉ sét, nhưng sau khi Trang Duệ tìm được cây thay thế phần cán gỗ,vẫn có thể sử dụng.

Nhìn thấy nhiều đồ vật như vậy, làm cho Trang Duệ nhiệt tình mười phần, buổi trưa nhịn đau mang miếng bánh bích quy cuối cùng ra ăn, lại hoa phái hai tiếng đồng hồ sau, mới thanh lý xong căn nhà gỗ này.

- Móa, chẳng lẽ đây là sự thật, là hang ổ của hải tặc?

Nhìn thấy những thứ bày ở trước mặt loạn thất bát tao, Trang Duệ nhíu mày, mặc dù nói hiện tại những vật này nếu bày ở trước mặt một ít chuyện gia khảo cổ học, nhất định sẽ cao hứng nhảy lên, nhưng tác dụng đối với Trang Duệ, lại không lớn.

Hơn mười miếng tiền vàng bị ô xy hóa biến đổi màu sắc, một cái chén bạc phong cách thời La Mã, một thanh chủy thủ nạm bảo thạch, cán chủy thủy được tơ vàng bạc quấn quanh mà thành, phi thường hoa lệ, nhưng trải qua tuế nguyệt(thời gian) ăn mòn, phong hóa chẳng khác gì khối sắt gỉ.

Còn có một khôi giáp của kỵ sĩ, hộ đầu không tìm thấy, chỉ có một kiện nửa khôi giáp, vải vóc đã hoàn toàn hư thối, nhưng vẫn có lá sắt làm tấm che ngực, vẫn hoàn hảo không hao tổn gì.

Từ những vật này Trang Duệ có thể nhìn ra, ở nơi đây đã từng có người sinh sống, chỉ sợ cũng không phải loại thiện lương gì, vô cùng có khả năng chính là một đám hải tặc tung hoành biển cả.

Nhưng lại làm Trang Duệ cảm thấy khó hiểu là, tại sao những tên hải tặc này lại tu kiến hang ổ trên hòn đảo hoang vu này? Mà từ bộ hài cốt trên mặt đất, khi còn sống là người nào? Tại sao lại bị người ta giết chết? Chẳng lẽ hải tặc sống mái với nhau?

Nhìn trước những vật trước mặt, Trang Duệ cũng không cách nào suy đoán ra chuyện của mấy trăm năm trước, đã xảy ra chuyện gì? Có lẽ phải đợi thanh lý toàn bộ những căn nhà gỗ ở đây, mới có thể đưa ra kết luận.

Nhìn thấy sắc trời đã tối, hiểu rõ nếu tìm kiếm những căn nhà gỗ khác, khẳng định không thể trong nhất thời nửa khắc mà hoàn thành, Trang Duệ cầm cây lao đi chung quanh một vòng, hắn chuẩn bị buổi tối nghỉ lại ở gần nơi này.
break
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Thiếu Phụ Khuê Phòng Và Thiếu Gia Hắc Đạo
Ngôn tình Sắc, Đô Thị, 1x1
(Cao H) Dạy Dỗ Phu Quân
cao H, kết 1v1, ngôn tình
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc