Hoàng Kim Đồng

Chương 895: Học viên văn bác.(2)

Trước Sau

break
Những người này tuy rằng là nhóm thiên chi kiêu tử, tuy rằng trong lòng có ngạo khí, nhưng mà bọn hắn đối với những người có học vấn hơn hắn mình thì cũng sẽ thật tâm bội phục. Cho nên Ngô Triệu gọi một tiếng anh Trang cũng đúng là cam tâm tình nguyện, nếu không phải vì Trang Duệ cũng là học sinh của giáo sư Mạnh, chỉ sợ Ngô Triệu sẽ hô lên ba chữ Trang lão sư.

- Đừng nói nữa, tôi lại bị lạc đường.

Trang Duệ cười khổ nói cho Ngô Triệu một lần chuyện hắn lạc sang viện y học, thiếu chút nữa khiến cho Ngô tiến sĩ nghe thấy mà choáng váng, mình ở trường Kinh Đại năm sáu năm, cũng chưa từng gặp được chuyện như vậy, Trang Duệ mới tới đây có hai ngày, chuyện là hắn gặp phải cũng không ít.

Sau khi Ngô tiến sĩ nghe lời nói của Trang Duệ xong, nói:

- Anh Trang, bây giờ chúng ta đi ăn cơm trước, khi về tôi sẽ giúp anh làm chứng minh xuất nhập xe, ngài đi một vài lần là sẽ quen đường.

- Được, vậy thì cám ơn cậu, tôi cũng đang nghĩ tới việc này.

Trang Duệ vội vàng gật đầu, sau đó hắn lại cùng với Ngô Triệu ăn mộ bữa cơm, không có biện pháp thẻ học sinh hắn cũng chưa có, phỏng chừng phải đợi ba bốn ngày nữa mới có thể lấy được.

Sau khi ăn cơm trưa xong, Ngô Triệu đi lo việc làm cho Trang Duệ một cái chứng nhận lái xe vào, mà Trang Duệ thì lại chạy đến học viện văn bác, nghe bài giảng chuyên ngành của các sinh viên vừa mới vào trường.

Trang Duệ phát hiện, số lượng những sinh viên chưa tốt nghiệp ở đây vượt xa ba bốn mươi người, tuy rằng ái phòng học này không lớn, nhưng mà cũng đã chật kín người, hẳn là không dưới tám mươi người.

Nhìn những học sinh mới hai mươi tuổi vừa mới ra đời kia, trong lòng Trang Duệ cũng thầm than, khi hắn còn học ở trong trường đại học, cái trường kia cũng có khoa khảo cổ chuyên nghiệp, nhưng mà số học sinh cũng ít đến đáng thương, những học sinh trong ngành đó luôn bị các học sinh ở ngành khác trêu chọc, đi học cũng phải đi cùng nhau.

Cũng chính là sau năm 2000, cơn sốt đồ cổ mới bắt đầu nổi lên, tiếp theo đó thì ngành khao cổ cũng lọt vào trong tầm mắt của mọi người, những học sinh không phân biệt được đồ cổ và khảo cổ cũng tới ghi danh vào ngành khảo cổ nhưng ong vỡ tổ. Đó cũng là thời kì mà ngành khảo cổ mới được phổ biến rộng rãi trong dân chúng.

Tương đối mà nói những người đăng kí theo học ngành khảo cổ, tiếp nhận chính là quy trình giáo dục cao đẳng chính quy của quốc gia, các loại tri thức lý luận chuyên nhiệp cực kỳ vững chắc, cũng hiểu biết rất nhiều về lai lịch văn vật của các triều đại.

Nhưng mà nếu so sánh với việc học tập xem xét đồ cổ của các chuyên gia thì học viện rõ ràng không thể so sánh được.

Đầu tiên chính là xem xét các đồ vật thức tế, ở trong học viện cũng có cơ hội, cho xem xét những đồ cổ có giá trị thấp, dựa theo tri thức trong sách vở để vận dụng vào việc xem xét thực thế, đó hoàn toàn là muốn vòi tiền học phí.

Hơn nữa sở học của những chuyên gia xem xét đồ cổ trương đối hỗn tạp. Bọn hắn xem xét đồ cổ là tiến hành xem xét từ mọi phương diện và góc độ khác nhau.

Nói một cách khác, xem xét một món đồ sứ, thì bọn họ sẽ xem chất liệu của nó, tạo hình, ho văn ở trên mặt và nhiều phương diện khác. Những việc này đòi hỏi giám định sư phải uyên bác về rất nhiều các ngành học. Chất liệu của đồ vật đồi hỏi phải có tri thức về gốm sứ chuyên nghiệp, mà tạo hình và hoa văn thì phải yêu cầu giám định sư có hiểu biết về mặt làm đẹp.

Mặt khác còn có một chút hiểu biết về thưởng thức, những cái này đều là do kinh nghiệm tích lũy, mà các giáo phải lý luận ở trong học viện rất khó có thể dạy được những thứ này.

Đây cũng là vấn đề chung của rất nhiều người sau khi tốt nghiệp hệ khảo cổ. Sau khi đi ra ngoài xã hội, muốn lợi dụng những tri thức học được để mua đồ cổ, những lần ra tay thì đều có thể bị mắc mưu. Ngay cả giáo sư Mạnh, ở trên thị trường đổ cổ cũng đã phải giao ra không ít học phí.

Khi đang nghe giảng, Trang Duệ nhân được điện thoại của Ngô Triệu bảo hắn ra lấy giấy thông hành để lái xe ra vào trường, hắn nhìn lại, thấy cửa không khóa liền tự mình rời đi, thật ra ở đây đã có vài vị tiến sĩ muốn chỗ ngồi của Trang Duệ, hiện tại thì đã có cơ hội rồi.

Vàu ngày sau đó, Trang Duệ đều là ở trong tứ hợp viện và trong trường học, cuộc sống cũng trở nên có quy luật, cực kỳ phong phú, ban ngày thì đọc sách, buổi tối về nhà thì trêu chọc cháu gái, ở bên cạnh người nhà, dường như Trang Duệ đã tìm thấy cuộc sống mà mình mong muốn.

Trong khoảng thời gian này, tiểu kim điêu dường như là mỗi ngày một bọ dáng, móng vuốt trên ngón chân cũng trở nên càng ngày càng dài, càng ngày càng bén, kể cả cây đại thủ ở tron viện thì thiểu tử kia cũng có thể dùng móng vuốt để kéo xuống một khối vỏ cây.

Ở trên đầu tiểu Kim Vũ cũng phát sinh biến hóa, lông tơ màu trắng ban đầu hiện tại đã biến thành lông vũ màu vàng kim, cái mỏ cũng ngày càng cong xuống, giống như là cái móc vậy

Không biết có phải là do Trang Duệ dùng linh khí để chải chuốt thân thể của nó hay không, mà lông trên cánh của tiểu kim điêu không phải là màu vàng đất giống như cha mẹ của nó mà là màu vàng kim nhàn nhạt, hai cái cánh xòe ra gần như là dài khoảng một mét.

Mỗi buổi sáng khi mà kim điêu bay quanh tứ hợp viện, ánh nắng mặt trời chiếu vào người của nó thì sẽ phản xạ ra quang mang màu vàng.

May mắn là quốc gia không đưa ra quy định về việc nuôi nhốt sủng vật loài chim, nếu không loại ác điểu cở lớn giống như Kim Vũ này, nhất định sẽ không được phép sinh sống ở trong thành thị.

Thời gian cuối tuần đã tới, Trang Duệ nhận được điện thoại của Lý Đại Lực, lần này hắn không dẫn bạch sư và mấy tiểu tử kia đi cùng, mà cầm một bộ bát gốm màu đời Đường, để cho Bành Phi lái ô tô đi đến chỗ ga tàu siêu tốc, Lý Đại Lực đã sớm chờ ở chỗ này rồi.

Nhìn thấy Trang Duệ hướng tới chỗ mình xua tay, Lý Đại Lực lập tức bước tới đón, nói:

- Trang tổng, tôi cứ lên xe của ngài trước, chẳng mấy mà ngài sẽ gặp Từ lão bản, vừa lúc này nói cho ngài nghe một chút.

Lý tổng ở Bắc Kinh mấy ngày nay chính là vui quên đường về, thiếu chút nữa thì không muốn trở về Hà Bắc, những tiểu minh tinh ở trong hội sở Kinh Giao kia so với nước còn mềm mại hơn, khiến cho Lý tổng hận mình không thể đổi nghề sang giới giải trí.

Đương nhiên túi tiền của Lý Đại Lực mấy ngày nay cũng vơi đi không ít, gần nhất là trao đổi cảm tình một đêm với một vị tiểu minh tinh trên TV khiến cho hắn phải rút hơn hai trăm vạn ra.
break
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
(Cao H) Dạy Dỗ Phu Quân
cao H, kết 1v1, ngôn tình
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc