Hoàng Kim Đồng

Chương 882: Khí thế.(2)

Trước Sau

break
Hôm nay bởi vì Trang Duệ mà chậm trễ thời gian ăn cơm của mọi người, hắn đã muốn mời khách rồi, nhìn thấy Khương Nghĩa còn muốn cò kè với quán lý, không khỏi có chút không kiên nhẫn lập tức liền kêu đồ ăn và rượu, cứ mang lên là được rồi.

Hám Vũ Hàm đứng ở chỗ này cũng phiền, bị người qua lại nhìn thì cảm thấy không thoải mái, lập tức nói:

- Tôi uống thứ gì cũng được, mọi người cũng uống ít một chút, trở về còn phải lái xe.

- Được cứ như vậy đi, các vị sư huynh sư tỷ xin mời ngồi.

Trang Duệ khoát tay áo với quản lý, nói:

- Ở đây có Mao Thai năm 82 không?

- Mao Thai năm 82? Không, loại Mao Thai này rất ít thấy.

Quản lý Trương bị lời nói của Trang Duệ làm chi giật mình, phải biết rằng Mao Thai năm 82 đã có tuổi thọ hơn hai mươi năm rồi, rất ít khi có thể nhìn thấy, thông thường cũng đều được người ta xem là trân quý, nếu muốn mua, ít nhất cũng phải ba vạn trở lên.

- Ồ, vậy lấy hai chai năm 95, Mao Thai mới uống không quen.

Cũng không phải là Trang Duệ khoe khoang, chủ yếu hắn cũng không biết giá cả của Mao Thai năm 82, nhưng mà lần trước Âu Dương Quân lấy được năm sáu bình, hương vị đúng là không tệ, sau này tiếp tục uống rượu Mao Thai mới, thì cảm thấy hương vị thật nhạt nhẽo, cho nên mới thuận miệng gọi hỏi một câu.

- Vị tiên sinh này, Mao Thai năm 95 thì có nhưng mà giá của nó thì có chút đắt tiền, xa hoa.

Cũng không phải là quản lý Trương khinh thường Trang Duệ, nhưng mà đây là chuyện quan trọng cần phải nói trước, nếu không sau khi cơm nước xong xuôi, ngộ nhỡ đối phương không đủ tiền trả, đây không phải là rất phiền hà sao.

- Bao nhiêu tiền?

Trang Duệ tùy miệng hỏi, hắn cũng không phải là phùng má giả làm người béo, bao nhiều tiền cũng để người ta chặt chém.

Quản lý Trương nghĩ một chút, nói:

- Mao Thai năm 95 hai ngàn ba một bình, nếu như ngài gọi hai chai như vừa rồi, tôi có thể tính là bốn ngàn rưỡi.

- Được, trước tiên cứ cho hai chai đi, nếu như không đủ tôi sẽ gọi tiếp.

Trang Duệ gật gật đầu, thực tùy ý đuổi quản lý Trương đi, tuy rằng hắn xem chuyện này rất bình thường, nhưng mà cũng khiến cho mấy vị sư huynh tiến sĩ ngây người đứng xem.

Nhắc tới khí thế của một người khi tức giận, cái gì mà thân thể chấn động, bá đạo gió thổi bay tóc, đó thuần túy là vô nghĩa. Từ trước tới giờ ngươi chưa từng gặp qua chủ tịch nước, cũng không biết chủ tịch nước là người như thế nào, nếu gặp mặt một mình chủ tịch nước, như vậy khẳng định là ngươi cũng sẽ không cảm giác chút khí thế nào của hắn, chỉ biết được hắn là một lão già không tệ mà thôi.

Cái gọi là khí thế, kỳ thật chủ yếu vẫn là biểu hiện của cách nói năng, trong lúc người với người đối thoại, tự nhiên sẽ biểu lộ ra một loại tự tin có thể cuốn hút đối phương, cái đó gọi là khí thế.

Giống như Trang Duệ vừa rồi tùy ý gọi đồ ăn, ở trong mắt vài vị tiến sĩ sư huynh thì có một loại khí thế như vậy.

Tối thiệu cách nói năng của Trang Duệ và quản lý, tuyệt đối chính là gió đông thổi bạt gió tây, biểu hiện của quản lý Trương luôn rất khiêm tốn, mà Trang Duệ thì tự nhiên, giống như việc thông thường là thế.

Sau khi mấy người ngồi xuống, Nhâm Xuân Cường nói với Trang Duệ:

- Tiểu Trang, sau này chúng ta ở chung còn dài, cũng không cần xa xỉ như vậy, một chai mấy ngàn đồng tiền, cũng quá đắt đi. Tuy rằng các cậu chưa kết hôn, nhưng mà cũng chưa có công việc, vẫn nên tiết kiệm một chút thì tốt hơn.

Nhâm Xuân Cường thực sự rất có ý tốt, ý tứ của thầy giáo lúc trước có thể nghe ra được, dường như Trang Duệ có việc làm ăn của riêng hắn, nhưng mà Trang Duệ vẫn còn nhỏ tuổi, trên người cũng không giống như những vị công tử ăn chơi kia, chắc là việc làm ăn không lớn, ăn một bữa cơm tốn mấy chục ngàn, khiến cho Nhâm Xuân Cường có chút ngượng ngùng.

Trong mấy vị tiến sĩ theo giáo sư mạnh, cũng chỉ có Nhâm Xuân Cường đã kết hôn, hơn nữa còn có một căn nàh nhỏ ở Bắc Kinh, tuy rằng đi theo thầy giáo để học, nhưng mà trong bốn năm làm đầu đề cũng tích cóp được một chút tiền, nhưng mà tất cả đều đã đổ vào căn nhà nhỏ đó, bữa cơm này so với việc chi tiêu tiết kiệm thường ngày, ở trước mặt mấy vị sư đệ sư muội, cũng có chút cảm giác khó thở.

- Nhâm sư huynh, cái này anh nói sai rồi, tôi là người đã kết hôn, qua mấy tháng nữa tôi cũng đã có con, nhưng vẫn chưa biết là long hay phượng thôi.

Nhắc tới việc này thì thần sắc của Trang Duệ rất vui mừng, cũng không quản có quen mấy người này hay không, rất cao hứng chia sẻ chuyện vợ và đứa con của mình.

- Ồ! Vậy thì phải chúc mừng cậu Tiểu Trang, nhưng mà cuộc sống ở Bắc Kinh áp lực rất lớn, bình thường vẫn nên tiết kiệm một chút thì tốt hơn.

Mấy người nghe thấy vậy thì sửng sốt, tuy rằng việc sinh viên chưa tốt nghiệp mà đã kết hôn cũng không có gì kỳ quái, hơn nữa sau khi kết hôn tiếp tục học thạc sĩ cũng không thiếu, nhưng mà còn đi làm thì cũng không có nhiều lắm, thông thường vừa làm việc vừa đi học, như vậy áp lực sẽ rất lớn.

- Ha ha, chút tiền ấy không có vấn đề gì, hôm nay là do tôi tới chậm, bữa cơm này là tôi mời, coi như nhận lỗi với mọi người.

Trang Duệ nở nụ cười, vị Nhâm sư huynh này thật đúng là có chút thú vị, rất có phong phạm của đại sư huynh, nhưng mà bình thường Trang Duệ ở bên ngoài ăn cơm cũng rất ít khi hắn phải trả tiền, cho nên ngẫu nhiên ăn một bữa cơm ngót nghét một vạn cũng không tính là cái gì.

- Chịu nhận lõi thì coi như xong, như mà tiểu Trang, sau này cậu cần tập thành thòi quen, thầy giáo chính là không thích những người không tuân thủ giờ giấc, nếu cậu tiếp tục như ngày hôm nay, chúng tôi cũng không thể nói giúp cho cậu được.

- Hơn nữa tính tình của thầy rất quái dị, nếu cậu mà đi học trễ, vậy thì đứng nghĩ tới việc vào học. Tiểu Trang, sau này vẫn nên chú ý nhiều một chút thì tốt hơn.

Thanh âm của Trang Duệ còn chưa dứt thì thanh âm của Khương Nghĩa đã vang lên, trong lời nói đã có ý tứ dạy bảo Trang Duệ, vừa rồi tim của hắn chính là là luôn nhảy lên liên hồi, sở dĩ không dám nói chuyện chính là bởi vì sợ hắn sẽ phải trả tiền bữa cơm này.

Phải biết rằng tuy là đi theo giáo sư Mạnh thì một năm cũng có thể làm hai ba cái đầu đề, có doanh thu một hai chục vạn một năm, nhưng mà Khương Nghĩa học tiến sĩ mới hơn một năm, chút tiền này đã sớm lấy ra mua xe để giữ thể diện.

Hiện tại trên tay Khương Nghĩa cũng chỉ còn thừa một hai vạn, cũng không có khoan thu nào khác.
break
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Thiếu Phụ Khuê Phòng Và Thiếu Gia Hắc Đạo
Ngôn tình Sắc, Đô Thị, 1x1
(Cao H)Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Ngôn tình Sắc, Sủng, HIện Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc