Hoang Cổ Võ Thần

Chương 136: Sự Thay Đổi Của Tiêu Vũ

Trước Sau

break

"Xoảng xoảng!"  

Tiêu Vân lật ngược mấy cái túi vải nhuốm máu, đổ lên bàn một đống linh thạch và võ kỹ.  

Tiêu Vũ mắt trợn tròn, lần đầu tiên trong đời nàng thấy nhiều bảo vật tập trung đến thế:  

"12 viên thượng phẩm linh thạch... 2 bộ huyền cấp võ kỹ... Đây đều là từ trên người bọn Lâu gia?"  

"Ừ." Tiêu Vân gật đầu, "Võ giả sống bằng nghề đao đầu kiếm máu, tất nhiên phải mang theo gia tài bên mình."  

Tiêu Vũ đột nhiên im lặng, đôi mắt trong veo giờ đã phủ lên một tầng ánh sáng kỳ lạ.  

Nàng chậm rãi giơ tay, cầm lên một viên thượng phẩm linh thạch, cảm nhận luồng linh khí tinh khiết bên trong.  

"Nếu ta có đủ những thứ này... ta có thể mạnh hơn nữa sao?"  

Trong đầu Tiêu Vũ hiện lên hình ảnh Sơ Ảnh và Ma La — những kẻ từng coi nàng như cỏ rác.  

"Rắc!"  

Viên linh thạch trong tay nàng vỡ tan, linh khí tinh khiết tràn vào kinh mạch.  

Tiêu Vân giật mình: "Tiêu Vũ, ngươi..."  

"Từ nay về sau." Tiêu Vũ ngẩng đầu, ánh mắt lạnh như băng nhưng cháy bỏng một thứ cảm xúc chưa từng có, "Ta sẽ thu thập tất cả túi võ giả."  

---  


Một năm sau...  

Giữa chiến trường đẫm máu, một thiếu nữ áo trắng tay cầm Băng Phách Kiếm lướt qua như gió.  

Mỗi kiếm quang chớp lóe, một tên địch ngã xuống.  

"Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!"  

Tiêu Vũ thu kiếm, thản nhiên nhặt lên ba cái túi vải nhuốm máu, treo lên thắt lưng — nơi đã có hơn trăm cái túi tương tự đung đưa.  

"Hôm nay được 3 túi, còn kém 17 túi nữa mới đủ mua Thiên Băng Hàn Ngọc..."  

Nàng lẩm bẩm, thân ảnh phiêu nhiên biến mất trong sương mù.  

Đằng sau, vô số thi thể băng giá nằm la liệt.  


 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc