Hai người ăn cơm xong, như cũ nắm tay trở lại nơi ở.
Trên núi lại bắt đầu tuyết rơi, rõ ràng vừa mới năm giờ, bên ngoài trời cũng đã tối. Tuyết lớn ở dưới đèn bay xuống lả tả như lông ngỗng không hề có một tiếng động, trong giây lát tích tụ lại thành một tầng dày đặc. Viên Tinh Châu thay áo lông, lại đi qua chủ nông trại xin nước nóng, dỗ Diệp Hoài đến giường sưởi đợi.
"Em trước đây đều chưa từng thấy cái này, chỉ nghe nói qua, cảm thấy quá thần kỳ." Viên Tinh Châu mỗi ngày luyện trượt tuyết đều té đến không ra dáng, đặc biệt là ngày thứ nhất khi tới đây không có mặc quần áo trượt tuyết, kết quả quần áo ướt đẫm, mông cóng đến không còn cảm giác, cùng ngày khi trở lại khu nhà dân, đi đến vừa nằm trên giường sưởi, cảm giác kia quả thực sướиɠ muốn lên thiên đường.
Vì vậy sau khi Diệp Hoài lại đây, cậu mỗi ngày đều phải khen một trận với Diệp Hoài, để Diệp Hoài cảm thụ chỗ thần kỳ của giường sưởi. Nhưng mà cũng chỉ có cái này có thể khoe khoang, điều kiện trong núi có hạn, đại đa số thời điểm Diệp Hoài đều là đang chịu khổ cùng cậu.
Viên Tinh Châu ngâm túi trà gừng, lại muốn đi ra ngoài lấy chậu rửa mặt để rửa mặt, bị Diệp Hoài gọi lại.
"Quá lạnh, lát nữa anh đi lấy." Diệp Hoài dựa vào trên một chồng mền hoa, nói với cậu "Lại đây, anh xoa bóp cánh tay cho em."
Viên Tinh Châu hai ngày nay ngã quá chừng, cánh tay xác thực cũng mỏi nhừ, vì vậy bé ngoan đặt bình giữ nhiệt ở bên cạnh, bò lên trên giường sưởi.
Diệp Hoài mặc hoodie màu đen, Viên Tinh Châu dựa vào ở trên lồng ngực của hắn, bên tai có thể nghe được tiếng tim đập mạnh mẽ phía sau, nhìn lại Diệp Hoài lông mày dài còn phấn khởi, ánh mắt đen láy, không nhịn được nói: "Anh thật soái a..."
Diệp Hoài: "..."
"Chờ anh xuất nɠɵạı." Viên Tinh Châu lại nói, "Chúng ta có thể gọi điện thoại, cũng có thể video, em buổi tối ngủ muộn. Tính ra cũng không sai giờ bao nhiêu với anh. Anh không cần lo lắng cho em."
"Anh lo lắng chính là cái này sao?" Diệp Hoài không vui nói, " Anh lo lắng em di tình biệt luyến."
"Làm sao có khả năng!" Viên Tinh Châu không biết Diệp Hoài tại sao cũng sẽ có cảm giác nguy hiểm, chỉ đành phải nói, "Em yêu thích anh như vậy, trừ anh ra còn có thể coi trọng ai? Lại nói trước đó anh đi ra ngoài bốn năm đều không có việc gì, lần này mới hai năm, có gì phải lo lắng."
Diệp Hoài lắc đầu: "Trước đó em lại không mở mang đầu óc, làm sao có khả năng giống bây giờ? Em bây giờ một ngày không làm liền thèm, có thể nhịn được sao?"
Hiện tại mặc dù là ngày đông giá rét, mà trời sáng muộn nhưng trời tối lại sớm. Hai người mỗi ngày lên giường rất sớm, lại hoạt động giải trí không bao nhiêu, cho nên ở trong chăn ôm ôm ấp ấp, động một chút là cọ súng cướp cò.
Viên Tinh Châu tuy rằng da mặt dày một chút, mà bị người nói như vậy, vẫn là có chút hai má nóng lên, thầm nói: "Hai ngày nay lại cũng chưa làm... Lại nói cũng đều là anh muốn mới làm, em mới không muốn."
Tay Diệp Hoài bóp cánh tay cho cậu dừng lại, hơi híp mắt nhìn cậu: "Em không muốn?"
...
【 Đang lúc nói chuyện buông tay ra, sờ xuống dưới, cách quần sờ sờ phía dưới của cậu.
Viên Tinh Châu nằm ngửa trong lồng ngực của hắn, cúi đầu liền có thể nhìn thấy phía dưới của mình bị người mò mẫm, ngay lập tức liền cứng ngắc. Khớp xương ngón tay của Diệp Hoài rõ ràng thành thục cách quần xoa xoa, vừa xoa xoa vài lần, Viên Tinh Châu thiếu chút nữa rêи ɾỉ lên tiếng.
Viên Tinh Châu mạnh miệng: "Không... Em xem là anh càng muốn."
"Có đúng không?" Diệp Hoài nói "Vậy chúng ta xem ai cởi trước tiên? Người thua tiếp nhận trừng phạt."
Hắn nói xong trở mình áp trên người Viên Tinh Châu, chẳng hề cởi quần áo, chỉ cúi người nhìn cậu, cách quần sờ soạng tính khí của cậu. côn th*t thô cứng đụng vào vải vóc ngăn cách hai bên, dùng sức cọ quét, Viên Tinh Châu rất nhanh liền bắt đầu miệng đắng lưỡi khô, xương sống tê dại, theo bản năng mà ưỡn ưỡn eo, muốn nghênh đón.
"Muốn không?" Diệp Hoài cúi đầu, ghé vào lỗ tai cậu thấp giọng nói, "Muốn liền xin anh."
Viên Tinh Châu có chút không chịu nổi, cậu có thể cảm giác rằng quy đầu mình đã ướt, nhưng lại không muốn là đầu hàng nhanh như thế. Vì vậy rêи ɾỉ ra tiếng, lại rũ mắt nhìn xuống.
Quần Diệp Hoài cũng bị đẩy lên một đống lớn, hiển nhiên không tốt hơn mình chỗ nào, cậu liền cũng đưa tay đi sờ sờ côn th*t Diệp Hoài: "Anh thì sao..."
Viên Tinh Châu tinh tế rêи ɾỉ hai tiếng, như thú nhỏ động dục: "Lớn như vậy... muốn ȶᏂασ em sao?"
Diệp Hoài: "..."
Diệp Hoài khó khăn nuốt nước miếng, tàn bạo mà nhìn cậu.
" Hình dáng thật thô, cũng không biết liếʍ vào ra sao..." Viên Tinh Châu lại nói, "Anh không muốn xuyên vào em sao?"
"Đệt!" Diệp Hoài quả thực không chống đỡ được, thô bạo mà một tay mở khóa quần, hung tợn: " Phóng túng như thế, ȶᏂασ chết em!"
Hắn nhận thua trước tiên, Viên Tinh Châu đắc ý mà cười hì hì, lại sau khi Diệp Hoài mở ra quần, thập phần thuận theo mà đến gần.
" Đệt..." Diệp Hoài nhịn không được, lại mắng một tiếng, "... liếʍ lão công vài cái sảng khoái không?"
"Quá lớn..." Viên Tinh Châu giống như ăn kem ly, dùng đầu lưỡi vòng quanh dùng sức liếʍ tới liếʍ lui, liền ngậm chặt hút hút.
Diệp Hoài hít vào một hơi, hai tay cắm ở trong tóc cậu: "Lớn rồi mới có thể làm sảng khoái em. Thích không?"
Viên Tinh Châu miệng ngậm đồ vật, giương mắt nhìn hắn, đôi mắt nước trơn bóng, có chút quyến rũ.
"Lão công không ở nhà, em có liếʍ cho người khác hay không?" Diệp Hoài vuốt tóc của cậu, khẩu khí ôn nhu nói, "Sẽ để cho người khác đến làm em sao?"
"Không... Sẽ không." Viên Tinh Châu vịn lấy chân của hắn, lắc lắc đầu, "Chỉ muốn bị lão công làm."
Diệp Hoài lại không tiếp tục nói nữa, trực tiếp nhấc người lên, đẩy lên trên giường.
Phía dưới là đệm chăn nóng hầm hập, thân thể phía trên lại càng nóng, Viên Tinh Châu bị người ấn lấy làm một lượt, Diệp Hoài chuyện trên giường từ trước đến giờ có chút thô lỗ, lần này càng là nhiều lần thẳng đâm chỗ sâu xa, Viên Tinh Châu hoảng hốt có loại ảo giác chính mình cũng bị cự căn đâm thành hai nửa. Nhưng mà cảm giác này thực sự quá sung sướиɠ, Viên Tinh Châu không ngừng thở dốc rêи ɾỉ, lại đưa tay đi sờ chính mình, lại bị Diệp Hoài bóp chặt cổ tay.
"Em hãy thành thật nói, " Diệp Hoài chậm rãi rút côn th*t ra, cắn lỗ tai của cậu hỏi, "Lão công làm phải sảng khoái hay không?"
"... Sảng khoái." Phía trước, phía sau của Viên Tinh Châu cũng đã ẩm ướt đến không ra dáng, cả người mềm yếu, khát vọng nhìn hắn.
"Vậy em có phải là da^ʍ đãиɠ?" Diệp Hoài cắm vào một chút, rồi lại rút ra, khàn khàn hỏi, "Mấy ngày nay có muốn lão công làm hay không?"
Viên Tinh Châu: "..."
Viên Tinh Châu không nghĩ tới hắn đang chờ đợi mình, oán giận mà trừng Diệp Hoài. Diệp Hoài liền cố ý cắm vào một chút, cười cười, cúi đầu hôn cậu.
Viên Tinh Châu không chịu được, lại muốn đưa tay chăm sóc phía dưới của mình, nhận thua nói: "Muốn."
Diệp Hoài: "Là ai xin ai làm?"
"Em..." Viên Tinh Châu khàn giọng nói, "Là em xin... A —— "
Diệp Hoài không chờ cậu nói xong, nện toàn bộ cây côn th*t vào, nóng đến hù người. Viên Tinh Châu bị đỉnh mà ngửa ra đằng sau, một trận điện lưu tập kích ra, cả người tê dại, thân thể run rẩy, kêu to lên.
Diệp Hoài liên tục mãnh liệt rút ra cắm vào mấy chục lần, Viên Tinh Châu bị làm mà nhỏ giọng khóc ồ lên, vừa sảng khoái lại tê dại, không khống chế được phóng ra một lần. Diệp Hoài lại để cho cậu đổi thành cưỡi ngựa, hai tay ấn lấy chân của cậu, ưỡn eo bạch bạch bạch mà làm cậu.
Đệm chăn bị hai người làm cho khắp nơi bừa bộn, ướt nhẹp một mảnh lớn. Nơi này không có cách nào bất cứ lúc nào tắm rửa, Diệp Hoài liền ném "tang vật" sang một bên, kéo ra tấm chăn mỏng của hai người, sau đó cùng Viên Tinh Châu chui vào trong chăn, ôm nhau ngủ.
"Mấy giờ rồi?" Viên Tinh Châu cổ họng khàn giọng, may là hiện tại chỉ là tập huấn, không cần phải lo lắng làm lỡ quay chụp.
Diệp Hoài một tay ôm cổ cậu, một tay mò điện thoại qua nhìn một chút.
"Không tới chín giờ. Em da dẻ thật tốt, anh có thể..." Diệp Hoài để điện thoại xuống, nói còn chưa dứt lời, liền nghe tiếng điện thoại vang.
Hắn cũng không thèm nhìn tới mà tắt máy di động, vứt qua một bên.
Viên Tinh Châu sắc mặt có chút hồng, cười nhìn hắn: "Làm sao tắt điện thoại? Vạn nhất có chuyện sao?"
"Anh hiện đang chuyên tâm học tập, không hỏi thế sự, có thể có chuyện gì..." Diệp Hoài ôm cậu, sờ sờ trên lưng cậu, sau đó mới nhỏ giọng nói, "Anh có thể cắm vào đi ngủ không?"
Viên Tinh Châu: "..."
Hai người đêm nay quá điên rồi, nhưng là Diệp Hoài tha thiết mong chờ nhìn cậu, Viên Tinh Châu trong đầu căn bản không có hạng mục từ chối.
Cậu gật gật đầu, sau đó điều chỉnh vị trí. Diệp Hoài từ phía sau cậu chậm rãi tiến vào, nhưng mà thân thể Viên Tinh Châu vẫn là vô cùng mẫn cảm, thịt mềm cơ hồ lập tức quấn lấy, vì vậy Diệp ŧıểυ Hoài rõ ràng mềm nhũn lại thô cứng lên.
"Đừng... A —— Đừng mà." Viên Tinh Châu nói "Như vậy còn làm sao mà ngủ?"
Diệp Hoài không lên tiếng, đưa tay sờ cằm cậu, Viên Tinh Châu quay đầu, hai người liền hôn môi.
"Không... Không muốn nữa..." Viên Tinh Châu khiếp sợ phát hiện Diệp Hoài lại vừa cứng, cự căn tại trong cơ thể mình hết sức chầm chậm đè ép, chính cậu cũng có tư thế ngẩng đầu.
... Điên rồi, đã làm cả đêm, làm sao cảm thấy vẫn chưa xong, thân thể vẫn là rất mê luyến...
Diệp Hoài cúi đầu ngậm đầu lưỡi cậu, sau đó cùng cậu ẩm ướt hôn môi, hai tay liền đi nhào nặn đầu v* cậu. Phía sau Viên Tinh Châu bắt đầu co rút lại, theo tiếng rêи ɾỉ lúc nhẹ lúc nặng mà rối rắm lên.
"Em khát khao như thế... Lại kẹp chặt như thế..." Diệp Hoài nói "Thật muốn mang cho em khóa trinh tiết, ai cũng không cho chạm vào."
Viên Tinh Châu nhỏ giọng thở dốc, cậu đã bắn quá nhiều lần, lúc này liền nhắm hai mắt, cảm thụ biến hóa rất nhỏ nơi hai người kết hợp.
Diệp Hoài động một lát, rồi lại nhịn xuống, khe khẽ thở dài. 】
"Không có chuyện gì, anh không động." Diệp Hoài từ phía sau ôm cậu, thấp giọng nói, " Cứ như vậy, thêm một lát được một lát, lại qua hai tháng anh liền đi."
"... Em sẽ đi thăm anh." Viên Tinh Châu lúc này mới ý thức nói Diệp Hoài đại khái là có chút chứng sợ hãi biệt ly, vì vậy trở tay tại vỗ vỗ trên lưng Diệp Hoài, "Đến lúc đó em ngàn dặm đưa hoa cúc tới là được."
Diệp Hoài hôn một chút trên bả vai cậu, thở dài.
"Nếu như năm đó anh trước tiên xử lý em xong, những năm này thì không đến nỗi lãng phí." Diệp Hoài nói "Bỏ lỡ thật nhiều năm."
Hắn bây giờ cũng có cảm giác lo lắng đối với tuổi tác, hai người thực sự bỏ qua quá nhiều năm, Diệp Hoài đặc biệt là hối hận mình xuất nɠɵạı. Sớm biết ở lại, nói không chắc hai người liền thành rồi. Hơn nữa mình chừng hai mươi tuổi học biểu diễn, như thế nào đi nữa cũng hơn loại tình hình mạnh mẽ hiện tại này.
"Bỏ lỡ mấy năm qua cũng không có gì, em cũng không tìm người khác, đây không vẫn luôn là người của anh à." Viên Tinh Châu cười cười, an ủi hắn nói, "Em là số mệnh an bài thuộc về anh nha."
" Này cũng phải." Diệp Hoài cười cười, "Nhờ có năm đó anh quyết định sáng suốt."
Viên Tinh Châu hứ một tiếng, sách nói: "Là công ty quyết định sáng suốt chứ, nếu như không để em với anh kết hôn giả, em làm sao có khả năng sẽ trong coi Hoài Châu CP."
Đây cũng là chỗ cậu từ đầu đến cuối có chút cảm kích đối với công ty. Giả như năm đó công ty an bài Diệp Hoài cùng người khác, hay hoặc là an bài mình cùng người khác, vậy cậu sẽ không có ngày hôm nay.
Diệp Hoài đối với cậu mà nói, lại như vương tử đối với cô bé lọ lem, mà sự kiện kết hôn giả chính là màn vũ hội hoa lệ.
Như vậy xem ra, Cao Mai chính là mẹ ghẻ ác độc, mà mấy nhân viên công tác cùng mình đi Châu Âu, không thể nghi ngờ chính là ŧıểυ đồng bọn xe bí ngô rồi!
"Với bọn họ có quan hệ cái rắm..." Diệp Hoài lại hứ một tiếng, nói "Hay là phải nói với em một chút?"
Viên Tinh Châu: "Cái gì?"
"Năm đó, chuyện công ty che đậy chính là đoàn của sư đệ... Kia liên lụy đến đại nhân vật, không thể lộ ra ánh sáng. Đương nhiên việc này cũng không quan hệ cùng chúng ta." Diệp Hoài nói "Mà người an bài em kết hôn giả không phải là người tốt lành gì. Em biết bọn họ an bài cho em người nào không?"
Viên Tinh Châu "Ồ" một tiếng, quay người nhìn hắn.
"... Trượt ra ngoài rồi!" Diệp Hoài nói.
" Liên tục này nọ đối với "ẻm" không khỏe mạnh." Viên Tinh Châu cười hì hì, cùng hắn mặt đối mặt, "Anh lúc nãy nói gì? An bài em cùng ai?"
" Một phó tổng đoản mệnh." Diệp Hoài nói "Còn may, năm ngoái khi nội đấu tên béo đáng chết bị đẩy đi xuống, nghe nói thân thể không được tốt, bệnh Gout, phỏng chừng cũng không sống nổi mấy ngày."
"A???" Viên Tinh Châu nghe được trợn mắt ngoác mồm, "Cùng hắn???"
"Nếu không thì, " Diệp Hoài lười biếng nói, "Em cảm thấy anh nếu không nguyện ý, công ty ai có thể an bài được anh?"
Viên Tinh Châu: "!!!"
Năm ấy sau khi đoàn đội giải tán, Diệp Hoài cũng chán ghét, cảm thấy chính mình không phải làm idol có đống scandal, không được liền về nhà trong đi làm thiếu niên đi, lại học chút bản lãnh gì đó, không phá gia sản là được. Ngày đó về công ty, chính là dự định cùng lão tổng bắt chuyện huỷ bỏ hiệp ước, ai ngờ thật trớ trêu, nghe được trợ lý lão tổng nói Viên Tinh Châu làm sao làm sao.
Diệp Hoài nhất thời ý động, tìm bằng hữu Diệp Giang hỏi thăm, thế mới biết công ty xảy ra vấn đề rồi, cần muốn tìm người gánh trách nhiệm che giấu bê bối.
Viên Tinh Châu không cha mẹ, không bằng hữu, không chỗ dựa, bây giờ đoàn đội giải tán, càng là không chỗ nương tựa, cho nên là ứng cử viên phù hợp nhất.
An bài của công ty là yêu sách cậu cùng thịt tươi b tham gia hôn nhân cao tầng, bán đi thân thể, đi theo đám người ôm ấp bị chụp được.
Thời điểm đó an bài một chút bức ảnh kính bạo cùng video, bê bối vừa ra, tự nhiên hấp dẫn ánh mắt.
Diệp Hoài lúc nghe xong bát quái, bĩu môi về nhà, vẫn cứ chuẩn bị công việc xuất nɠɵạı. Nhưng mà lời người nọ lại giống như đinh đâm vào trong lòng, buổi tối đi ngủ, hắn mơ giấc mộng loạn cào cào một đêm, làm sao đều không được yên ổn.
Vì vậy Diệp Hoài liền do dự, không thể tìm người trong nhà hỗ trợ, nhưng hắn cùng Viên Tinh Châu cơ bản không có giao tập gì, sợ gặp phải đề ra nghi vấn, vì vậy ngược lại đi tìm Diệp Giang.
Lúc thường Diệp Hoài rất ít tiếp xúc cùng Diệp Giang, lần này chủ động một phen, liền gặp cha cùng Diệp Giang đang nói chuyện. Hai cha con nói chuyện khá là cảm động, đơn giản là cha chứa nhiều thua thiệt cùng mong đợi đối với con lớn, hi vọng Diệp Giang làm tốt công ty, tương lai làm sao làm sao.
Trong tiền cảnh của hai cha con, đôi câu vài lời không có liên quan với Diệp Hoài.
Vì vậy Diệp Hoài quay đầu liền liên lạc mẹ Diệp, biểu thị muốn xuất nɠɵạı học tập. Còn học cái gì, tùy tiện bà an bài, hắn chỉ là muốn đi ra ngoài, đổi không khí.
Sau khi làm xong những việc này, Diệp Hoài đến công ty.
"Làm ŧıểυ tam thật không tốt, nếu là cậu ấy không muốn, các người còn muốn trói người chụp ảnh nude sao?" Diệp Hoài cà lơ phất phơ, nói với lão tổng phụ trách việc này "Không bằng như vậy, yêu sách không phải hai ŧıểυ thịt tươi sao, vậy thì thêm tôi vào được rồi, thì nói hai chúng tôi nói chuyện yêu đương."
Người phụ trách kia do dự: "Nói chuyện yêu đương không đủ náo động đi, hiện tại tất cả mọi người đang nhìn chằm chằm, chỉ sợ scandal này không đè ép được."
Paparazi yêu sách, nói chụp được hai ŧıểυ thịt tươi như thế nào, nếu như bạo ra sẽ khơi ra động đất giới giải trí.
Mà Diệp Hoài cùng Viên Tinh Châu nói chuyện yêu đương, hiển nhiên vẫn chưa tới nông nỗi động đất.
Diệp Hoài cau mày, nửa ngày sau nói: "Yêu đương không được, vậy thì kết hôn."
"Kết hôn có thể!" Người phụ trách sững sờ, lập tức vỗ tay khen lớn, này có thể thấp hơn nhiều so với độ khó ȶᏂασ tác của Photosshop.
Đương nhiên nếu muốn lừa gạt fan trụ, không thể kết hôn ở trong nước.
"Xuất nɠɵạı." Diệp Hoài nói "Tôi qua mấy ngày liền lo liệu xong, ở nước Anh đi, làm chứng nhận."
"Người nước ngoài có thể kết hôn ở nước Anh sao? Bên kia kết hôn rồi có thể ly hôn?" Người phụ trách hỏi.
Diệp Hoài không cân nhắc nhiều như vậy, lắc lắc đầu: "Không biết, không sao cả."
"Nhưng là... này đối với cậu không có chỗ tốt?" Người phụ trách liền nghi hoặc mà nhìn hắn, "Như vậy fan cậu nhất định phải thoát fan, còn phải bị người mắng, cậu toan tính cái gì?"
Diệp Hoài: "..."
Hắn là thật sự một lý do cũng không nghĩ không ra.
Diệp Hoài có chút buồn bực, không nhịn được liếc mắt nhìn đối phương, "Tôi tình nguyện. Thoát fan hay không có liên hệ với cậu à!?"
"Không có không có." Đối phương vung vung tay, cười ha hả nói, "Tôi đây liền an bài một chút, xác định xong liền liên hệ cậu ta."
Mà lúc đó, Viên Tinh Châu đang đeo lấy lão Mã tìm người chế tác khắp nơi, muốn phải tranh thủ một cơ hội cho mình lên chương trình.
Lúc nhân viên công ty liên hệ cậu, cậu rất là kinh ngạc: "Cái gì? Kết hôn giả?"
Cậu phản ứng đầu tiên là từ chối, mà lại cảm thấy khó bề tin tưởng, hỏi người kia một câu: "Cùng với ai a?"
"Diệp Hoài." Nhân viên công tác nói "Cậu nếu đáp ứng, công ty cũng sẽ balabala..."
Viên Tinh Châu nhất thời mê muội một trận, đối với lời của nhân viên công tác nói xong toàn bộ nghe không lọt.
Diệp Hoài? Cùng Diệp Hoài kết hôn giả?
"Thế nào?" Nhân viên công tác nhìn cậu vẻ mặt hốt hoảng, hơi không kiên nhẫn, "Cậu là ý kiến gì?"
"A?" Viên Tinh Châu ngất ngất ngây ngây, như giẫm trong mây, cậu nhìn đối phương một chút, liền đưa tay sờ sờ lão Mã. Dây đàn bị cậu gảy, loong coong đột nhiên vang lên.
"Tôi, tôi không có ý kiến gì." Viên Tinh Châu nuốt nước miếng, cẩn thận nói, "Tôi có thể a!"