Mắt thấy Phương Hạo Vân đã ra tay, Hàn Tuyết Nhi liền tiến đến chỗ Đinh Tuyết Nhu cười cười:
- Chị Nhu Nhu, chị yên tâm đi. Anh Hạo Vân đã ra tay thì sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.
Từ lúc Hàn Tuyết Nhi quen biết Phương Hạo Vân đến nay, dường như chưa từng có việc gì là Phương Hạo Vân không thể làm được. Sau cái lần bắt cóc không thành kia, trong mắt Hàn Tuyết Nhi thì Phương Hạo Vân là một ác ma, một tên đại ma đầu không hơn không kém...
Đinh Tuyết Nhu cũng nhẹ nhàng thở dài một hơi, trước mắt Đinh Tuyết Nhu vẫn chưa biết được nguyên nhân Phương Hạo Vân ra tay giúp mình. Nhưng chí ít thì đây cũng là một chuyện tốt...
Đương nhiên, Đinh Tuyết Nhu lo lắng không phải là không có cơ sở.
Đinh Tuyết Nhu hiểu rõ tính cách của Vương Hà nếu không phải vì chuyện bất đắc dĩ, Vương Hà tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện có lỗi với Đinh Tuyết Nhu. Vì vậy Đinh Tuyết Nhu mới cho rằng trong này chắc chắn là có ẩn tình, điều này càng khiến cho Đinh Tuyết Nhu muốn gặp mặt Vương Hà để hỏi rõ sự tình.
- Lão Kim, tôi không thích nói nhiều, lấy bản chính ra đây...
Ánh mắt Phương Hạo Vân tóe lên một tia sát khí. Phương Hạo Vân hận Đinh Tuyết Nhu, hắn nhục mạ Đinh Tuyết Nhu, nhưng Phương Hạo Vân không cho phép người khác được quyền đối xử với cô như vậy. Nếu Đinh Tuyết Nhu rơi vào tay Tần gia thì khẳng định cũng chẳng có kết cục gì tốt đẹp. Mặc dù Phương Hạo Vân rất ghê tởm Đinh Tuyết Nhu nhưng hắn cũng không mong muốn có người khác khi dễ nàng.
Kim gia cảm nhận được sát khí tỏa ra trên người Phương Hạo Vân, trong lòng Kim gia bắt đầu lo lắng, run sợ. Nhưng mà chuyện này thật khó giải quyết. Đối với Kim gia mà nói, đắc tội với bên nào cũng đừng mong sống tốt.
Kim gia im lặng cầu khấn, hy vọng có thể xuất hiện kỳ tích.
- Nhu Nhu!
Vương Hà suy nghĩ mãi, rốt cục cũng không còn cách nào lùi lại được nữa, liền lại đây ngăn cản Phương Hạo Vân. Nếu không, em trai của Vương Hà sẽ chết.
- Chị Hà, nói cho em biết chuyện này là sao? Chị hãy nói cho em biết chuyện này không phải là sự thật đi?
Đinh Tuyết Nhu thấy Vương Hà xuất hiện liền hỏi dồn dập.
Vương Hà bỗng dưng bật khóc. Đinh Tuyết Nhu chất vấn như vậy làm cho Vương Hà cảm thấy đau lòng. Cái làm Vương Hà đau khổ chính là cho đến bây giờ mà Đinh Tuyết Nhu vẫn còn tin tưởng Vương Hà. Nhưng vì cứu em trai, Vương Hà đã không còn sự lựa chọn nào khác, muốn tiến không được mà lùi cũng không xong.
- Nhu Nhu, hợp đồng là thật, không ai ép chị cả, là chị tự nguyện kí vào hợp đồng.
Vương Hà nhìn Đinh Tuyết Nhu, cầu khẩn nói:
- Nhu Nhu, có thể ra chỗ khác nói chuyện được không?
Đinh Tuyết Nhu nhìn Phương Hạo Vân, xem rõ phản ứng của hắn rồi mới dám nhìn Vương Hà gật đầu, nói:
- Tốt, em muốn nghe chị giải thích.
Hai người lập tức đi vào một góc trong ban công, Vương hà đem chuyện của em trai mình là Vương Kim Bảo một lần nữa kể rõ cho Đinh Tuyết Nhu.
Sau khi kể rõ đầu đuôi, Vương Hà nước mắt lưng tròng, liền quỳ xuống đất nói:
- Nhu Nhu, chị đã từng dùng mọi cách cứu nó nhưng không thành công. Bây giờ chị chỉ còn cách nhờ cậy vào bọn họ... Nhu Nhu, chị xin em, xin em, hãy rủ lòng thương cứu lấy em trai của chị?
Đinh Tuyết Nhu vội vàng đỡ Vương Hà đứng dậy. Sau khi hiểu rõ sự tình thì Đinh Tuyết Nhu đã tha thứ cho hành vi phản bội của Vương Hà. Trong lòng âm thầm suy nghĩ, nếu đổi lại là cô thì trong hoàn cảnh của Vương Hà cô cũng sẽ hành động như vậy. Dù nói gì thì nói cũng không ai muốn nhìn thấy người thân chết trước mặt mình.
Nhưng mà Đinh Tuyết Nhu vẫn còn nghi vấn:
- Chị Hà, chị có chắc là họ đáng để chúng ta tin tưởng không?
- Chị không biết...
Vương Hà đau khổ lắc đầu, nói:
- Nhu Nhu, chị đã không còn cách nào để lựa chọn. Chị chỉ có thể tin tưởng bọn họ... đánh cược một lần xem sao?
- Cô dựa vào cái gì mà mang chị Nhu Nhu đi đánh cược chứ?
Hàn Tuyết Nhi không biết từ lúc nào đã đứng ở phía sau hai người. Vì vậy, Hàn Tuyết Nhi nghe rõ mồn một đoạn đối thoại giữa hai người.
Đối mặt câu hỏi của Hàn Tuyết Nhi, Vương Hà không biết phải trả lời thế nào? Đúng vậy, Hàn Tuyết Nhi nói đúng, Vương Hà là cái thá gì mà mang Đinh Tuyết Nhu ra đánh cược cơ chứ?
- Hết chỗ nói rồi phải không? Choáng váng rồi phải không?
Hàn Tuyết Nhi tức giận nói:
- Tôi nói cho cô nghe nè, não của cô có bị úng nước hay không hả? Lời người xấu nói mà cũng tin tưởng được sao? Đúng là cái loại ngực to thì óc như trái nho...
Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenyy.comHàn Tuyết Nhi đảo mắt đến bộ ngực của Vương Hà.
Liên tưởng đến chuyện khi nãy bị Phương Hạo Vân so ngực, khiến cho Hàn Tuyết Nhi tức giận sôi máu, Hàn Tuyết Nhi quyết định ghét Vương Hà vì lý do... ngực của Vương Hà to hơn của cô.
Tội nghiệp cho Vương Hà bị Hàn Tuyết Nhi mắng nhiếc inh ỏi nhưng không dám nói một tiếng.
Người ngoài đều hiểu được tâm trạng của Vương Hà, ba mẹ cô mất sớm, hai chị em chỉ nương tựa nhau mà sống. Liệu có ai thấy có cơ hội cứu sống em trai ngay trước mắt mình mà từ bỏ hay không?
- Nhu Nhu, xin lỗi, xin lỗi...
Vương Hà tiếp tục cầu khẩn nói:
- Chị xin em, giúp chị chuyện này. Đến khi Kim Bảo về đây an toàn, hai chị em chị sẽ mang ơn em suốt đời.
Đinh Tuyết Nhu nhìn tình cảnh trước mắt, đang muốn nói gì đó, liền bị người khác xông vào nói trước:
- Đinh thiểu thư, Vương ŧıểυ thư đối với cô như chị em. Ba năm nay, Vương ŧıểυ thư đều thương yêu cô, chăm sóc cho cô... Cô nỡ nhìn thấy chị ấy đau khổ như vậy sao? Chẳng lẽ trái tim của cô là sắt đá hay sao?
Người nói chuyện chính là Tần Tử Kiếm, hắn tỏ ra một bộ dáng rất tao nhã, nhàn nhạt nói:
- Đinh ŧıểυ thư, thật không dám giấu cô, đi vào tam giác vàng cứu Vương Kim Bảo là việc vô cùng nguy hiểm. Sở dĩ, chúng tôi có hành động như vậy, chỉ là muốn bày tỏ thành ý đến hai vị ŧıểυ thư. Đinh ŧıểυ thư, nếu cô muốn ở lại Hoa Hải phát triển, tại sao cô không hợp tác với chúng tôi? Công ty giải trí Hoa Hải hiện nay quả thật là không có chút danh tiếng, nhưng tôi cam đoan với cô chỉ trong vòng nửa năm nó sẽ chiếm lĩnh toàn bộ thị trường giải trí trong cả nước...
Đinh Tuyết Nhu bỗng dưng trầm mặc, cô đối với Vương Hà như chị em ruột trong nhà. Đinh Tuyết Nhu không hy vọng nhìn thấy Vương Hà đau khô, điều đó sẽ khiến Đinh Tuyết Nhu áy náy cả đời.
Ba năm qua, hai người đã trải qua biết bao nhiêu sương gió. Vương Hà luôn giống như một người chị, hết lòng chiếu cố cô, bảo vệ cô, quan tâm cô.
Đinh Tuyết Nhu có được thành tựu như ngày hôm nay là do có sự giúp đỡ của Vương Hà.
Đinh Tuyết Nhu cẩn thận lo lắng hỏi:
- Các anh có thể cam đoan rằng sẽ mang Kim Bảo trở về an toàn không? Nếu các anh có thể cam đoan thì tôi cũng không ngại ký hợp đồng với các anh.
Tần Tử Kiếm nhàn nhạt cười, tiến đến gần vài bước, nói:
- Nhìn cô kìa, nếu tôi không là được thì sao có thể đưa ra điều kiện với các cô được. Huống hồ, cô có chú ý đến phần bổ sung hợp đồng không? Chỉ khi nào chúng tôi cứu Vương Kim Bảo ra an toàn thì hợp đồng này với có hiệu lực. Như vậy, Đinh ŧıểυ thư... chắc cô không còn gì để lo lắng nữa phải không?
- Tốt, tôi tin tưởng các ông.
Đinh Tuyết Nhu tiến đến chỗ Vương Hà an ủi:
- Chị Hà, em sẽ giúp chị, chị đừng thương tâm nữa. Chỉ cần có thể cứu Kim Bảo thì chuyện gì em cũng làm. Huống chi kí hợp đồng chỉ là một chuyện nhỏ.
Đinh Tuyết Nhu đã nghĩ kỹ lắm rồi, cùng lắm thì sẽ không phát hành album nữa.
đinh Tuyết Nhu đỉnh đỉnh đại danh bước trong giới giải trí thực chất không phải vì tiền. Đinh Tuyết Nhu cũng có mục đích giống Vương Hà. Cô muốn tìm Phương Hạo Vân nên cô hiểu rõ cảm giác của Vương Hà lúc này.
Hơn nữa, hôm nay Đinh Tuyết Nhu đã tìm được đối tượng hoài nghi. Nên thời gian hiện tại cô muốn ở lại Hoa Hải tìm hiểu thêm về Phương Hạo Vân.
Vương Hà nghe vậy bỗng dưng bật khóc, Vương Hà tự trách bản thân, tự trách cô không tốt... vì em trai mà lôi kéo người chị em vào cuộc...
Hàn Tuyết Nhi thấy thế liền đi qua chỗ Phương Hạo Vân kể rõ sự tình. Sau khi kể xong Hàn Tuyết Nhi đề nghị nói:
- Anh Hạo Vân, nếu không anh đi cứu em trai của chị Hà đi? Đừng để cho chị Nhu Nhu phải ký hợp đồng với bọn người xấu này... Có được không?
Phương Hạo Vân cũng không để ý tới Hàn Tuyết Nhi, chỉ nhàn nhạt cười.
Nhìn Phương Hạo Vân không có thái độ gì. Hàn Tuyết Nhi nóng nảy, kéo kéo ống tay áo Phương Hạo Vân, làm nũng nói:
- Anh Hạo Vân, cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân như vậy mà anh không chịu ra tay sao?
- Anh Hạo Vân! Anh thật là không có phong cách gì cả, chẳng phải anh luôn có tinh thần hiệp nghĩa đó sao?
Hàn Tuyết Nhi chu cái miệng nhỏ nhắn lên nói:
- Anh Hạo Vân, anh rốt cục có đáp ứng không vậy?
- Anh sợ em rồi đó. Được rồi xem như anh thua em...
Phương Hạo Vân nhàn nhạt gật đầu nói:
- Em đi nói với người phụ nữ ngực to óc như trái nho ấy biết rằng anh sẽ cứu em trai của cô ta trở về an toàn...
Hàn Tuyết Nhi nghe vậy nhất thời vui vẻ, cười cười nói:
- Em biết là không có việc gì có thể làm khó anh Hạo Vân mà. Hì hì... để em qua đó nói cho chị Nhu Nhu liền.
Hàn Tuyết Nhi rất tin tưởng vào Phương Hạo Vân, thủ đoạn của hắn cô là người hiểu rõ. Nếu Phương Hạo Vân đồng ý cứu Vương Kim Bảo thì chắc chắn hắn sẽ trở về an toàn.
Tần Tử Kiếm nghe thấy sợ Đinh Tuyết Nhu và Vương Hà thay đổi chủ ý, vội vàng nói:
- Các cô có thể tưởng tượng, nếu các cô thay đổi chủ ý sẽ khiến cho Vương Kim Bảo chết ngay tức khắc. Hiện giờ, người biết được nơi ở của Kim Bảo chỉ có mình tôi. Tôi thừa nhận, Phương Hạo Vân có thể cứu Vương Kim Bảo, nhưng mà hình như hắn vẫn cần có thời gian để tìm kiếm. Vương ŧıểυ thư, cô hiểu ý tôi nói rồi phải không?
Nghe Tần Tử Kiếm nói như vậy, Vương Hà nhất thời do dự, lời hắn nói mặc dù là đang uy hiếp, nhưng đó chính là sự thật.
Đinh Tuyết Nhu ngẩng đầu, nhìn Vương Hà nói:
- Chị Hà, em không có ý kiến, mọi việc do chị quyết định.
Dù sao sự tình lần này có liên hệ đến tính mạng của em trai Vương Hà nên Đinh Tuyết Nhu không thể tùy tiện quyết định.
- Đừng do dự nữa, nếu không, tôi hủy bỏ giao dịch... sức nhẫn nại của tôi là có giới hạn.
Tần tử Kiếm vừa cười vừa nói.
Vương Hà nhìn Đinh Tuyết Nhu, rồi nhìn Tần Tử Kiếm, cuối cùng lại nhìn Đinh Tuyết Nhu xin lỗi nói:
- Nhu Nhu, xin lỗi, tin tưởng chị, tương lai chị sẽ trả lại sự công bằng cho em... Tôi đồng ý.
- Phụ nữ ngực to thì óc như trái nho, chính mình ngu thì thôi, còn kéo người chị em của mình ngu theo nữa là sao đây...
Phương Hạo Vân chậm rãi đi tới, không chút khách khí nói với Vương Hà:
- Cô có thể động não một chút không hả? Nếu tôi không làm được thì mắc mớ gì phải ra mặc cho các cô? Nếu tôi vô dụng như vậy thì lúc trước ai đã cứu mạng các cô? Trong vòng một tuần, Vương Kim Bảo sẽ xuất hiện trước mặt các cô...
- Một tuần? Thật sự được sao?
Vương Hà nhất thời kích động, hai tay nắm lấy bả vai Phương Hạo Vân không ngừng lay động, hỏi:
- Hạo Vân, anh nói thật sao? Sau một tuần, anh có thể mang Kim Bảo về đây sao?
- Có thể không đến một tuần, nhưng mà trước thì cứ biết một tuần đi...
Phương Hạo Vân đã suy nghĩ kỹ, đợi lát nữa hắn đi tìm dì Bạch, xin cô giải quyết chuyện này. Phương Hạo Vân tin tưởng, lấy lực lượng hiện nay của dì Bạch mà nói, đi tam giác vàng cứu người là không có gì khó. Thời gian chính xác, còn phải đợi dì Bạch nói cho Phương Hạo Vân biết. Nhưng hắn phỏng chừng, một tuần đã là quá nhiều rồi.
- Thật tốt quá, thật sự tốt quá rồi...
Vương Hà cực kỳ kích động, kết quả như vậy thật là đáng mừng. Nếu Phương Hạo Vân cứu được Kim Bảo thì Đinh Tuyết Nhu cũng không phải chịu ủy khuất.
Trong đôi mắt Tần Tử Kiếm hiện lên một tia ảm đạm, hắn cần phải mượn hơi Đinh Tuyết Nhu để quật khởi lại danh tiếng của công ty giải trí Hoa Hải. Nếu lần này không có Đinh Tuyết Nhu trợ giúp, sợ rằng hắn làm gì cũng vô dụng. Nhưng mà Tần Tử Kiếm không thể tranh đấu cùng Phương Hạo Vân. Tần Tử Kiếm quyết định nhẫn nhịn... trước buông ta cho Đinh Tuyết Nhu. Đợi khi Roberts giết Phương Hạo Vân, lúc đó Tần Tử Kiếm sẽ tìm cách khác bắt lấy Đinh Tuyết Nhu.
Tóm lại, Tần Tử Kiếm nhất quyết phải có được Đinh Tuyết Nhu.
- Vương ŧıểυ thư, quyết định này sẽ khiến cô hối hận...
Tần Tử Kiếm trước khi đi cũng nói một câu để chia rẽ Vương Hà và Phương Hạo Vân.
- Hạo Vân, anh làm được không?
Đinh Tuyết Nhu vốn không muốn áy náy với Vương Hà liền hỏi một câu.
Vương Hà nhìn chằm chằm Phương Hạo Vân đợi hắn trả lời. Nếu đúng như lời Tần Tử Kiếm nói, Phương Hạo Vân không thể cứu em trai cô, vậy thì quyết định ngày hôm nay sẽ khiến cô hối hận suốt đời.
- Việc nhỏ như con thỏ, yên tâm đi, nếu tôi đã hứa thì chắc chắn sẽ làm được.
Nói tới đây, Phương Hạo Vân bị nghi ngờ liền đem ánh mắt chuyển đến bộ ngực của Vương Hà, tức giận nói:
- Phụ nữ ngực to óc như trái nho, sau này làm việc cô làm ơn động não dùm tôi một chút được không...?