Hoán Kiểm Trọng Sanh

Chương 363: Thiên Đạo hủy đơn ám sát

Trước Sau

break
Nguồn: sưu tầmTheo như ủy ban giám sát kỉ luật cán bộ và các cơ quan hữu trách thành phố Tây Hải điều tra cho biết, vụ án ác bá Lưu gia có phát hiện mới nghiêm trọng hơn, ngoại trừ hai vị trấn trưởng và cảnh sát trưởng bị cách chức ra, bây giờ lại lòi thêm 5 vị cán bộ cấp cơ sở và 2 cán bộ cấp phòng. Huyện Thiên Nam, thậm chí cả thành phố Tây Hải đều có quan chức nhúng chàm.

Đối với vụ việc này, chính phủ cấp cao thành phố Tây Hải đã tỏ thái độ cứng rắn, vụ án sẽ tiếp tục điều tra, bất kể dính líu tới quan chức thuộc tầng lớp nào cũng tuyệt đối không nể nang, hành động quét sạch quan chức hủ bại nhất định phải làm đến cùng…

Sự kiện ác bá thôn Lưu Thủy có quan lớn chống lưng, Phương Hạo Vân đã sớm đoán biết, chỉ có điều hắn không ngờ một Lưu gia nhỏ nhoi lại liên can đến nhiều quan trên đến như vậy. Đến bây giờ hắn mới lí giải tại sao khi đó Tạ Mai Nhi không đi kiện theo đúng trình tự pháp luật, thì ra vì ô dù của Lưu gia kể cũng to đấy nhỉ…

Trong lúc Phương Hạo Vân đang trầm tư, điện thoại của hắn réo vang, nhìn số gọi đến là biết ngay của Tạ Mai Nhi. Sau khi kết nối cuộc gọi, đầu dây bên kia vọng sang giọng nói trong trẻo của Tạ Mai Nhi: “Hạo Vân, hôm nay chị rất vui, vui vô cùng… Em có biết không? Lưu gia tiêu rồi, bọn tham quan che chở cho chúng cũng tiêu luôn rồi…”

Có thể dễ dàng nhận ra từ giọng nói phấn khích của Tạ Mai Nhi, đúng là cô đang rất vui.

“Chị Mai, ác giả ác báo, bây giờ chị có thể không còn lo ngại mà làm những việc chị muốn làm rồi chứ?” Phương Hạo Vân nhẹ nhàng cười mỉm: “Thời gian tới đợi em làm xong công việc ở đây, em sẽ đến thôn Lưu Thủy thăm chị, nếu được thì em dẫn theo chị Mỹ Kỳ và Kỳ cùng đi, mấy chị em xa cách nhau lâu ngày cũng đến lúc nên gặp mặt nhau rồi.”

“Ờ!” Tạ Mai Nhi vui mừng reo lên: “Hạo Vân, em yên tâm đi, công việc ở thôn Lưu Thủy chị sẽ giám sát chặt giúp em, tuyệt đối không để xảy ra sai sót gì đâu. À, gần đây làm việc chung với Bạch Phúc, chị học được rất nhiều thứ, em và ông ta rốt cuộc có quan hệ gì vậy? Sao mỗi lần nhắc tới em ông ta đều tỏ vẻ rất cung kính, ngay cả tên em cũng không dám gọi thẳng…”

“Bạch Phúc là thuộc hạ của dì Bạch nên mới khách sáo với em đó… Chị chỉ cần nhớ kĩ Bạch Phúc là người tuyệt đối đáng tin cậy là được, công tác giám sát con đường thông vào núi không thể lơ là, nhất định phải đảm bảo chất lượng công trình, điều này liên quan đến quy hoạch bước tiếp theo của chúng ta…” Phương Hạo Vân dặn dò vài câu.

“Yên tâm đi, chị và Bạch Phúc gần như ngày nào cũng đi kiểm tra, hối thúc tiến độ, ngoài ra phía chính quyền thành phố Hoa Hải cũng ra sức phối hợp, tuyệt đối không xảy ra sai sót gì đâu…” Nói đến đây, Tạ Mai Nhi đột nhiên lái sang đề tài khác, hỏi: “Hạo Vân, mấy ngày này em có nhớ chị không?”

Phương Hạo Vân ngập ngừng bối rối, hình như hắn không biết nên trả lời thế nào về câu hỏi nhạy cảm này.

Trong lúc hắn đang ỡm ờ, Tạ Mai Nhi bật cười khanh khách: “Hạo Vân, chị nói vậy chắc em căng thẳng lắm phải không? Hô hô, thật ra chị đang trêu em đấy, em đã có hai cô hồng nhan tri kỉ chị Mỹ Kỳ và Kỳ kề cận bên mình, sao còn nhớ đến chị chứ?” Nói đến vế sau, giọng điệu Tạ Mai Nhi thậm chí thể hiện rõ vẻ ai oán.

Phương Hạo Vân vội nói ngay: “Chị Mai, em nhớ chị đó…”

Câu nói này của hắn nửa thật nửa giả, đúng là hắn có nhớ Tạ Mai Nhi thiệt, nhưng đó không phải là nỗi nhớ nhung của tình yêu nam nữ.

Trái tim Tạ Mai Nhi lại ấm áp hạnh phúc, nguýt dài: “Coi như em có chút lương tâm, không uổng công trước kia chị tốt với em.” Tất nhiên, ý nghĩa chữ “nhớ” của Phương Hạo Vân nên hiểu như thế nào, Tạ Mai Nhi trong lòng biết rõ… Từ sau khi lần trước hiến thân bị từ chối, cô đã biết Phương Hạo Vân là một người tốt, một người đàn ông tốt.

Nhưng Phương Hạo Vân càng như thế, tình cảm của Tạ Mai Nhi đối với hắn càng mãnh liệt, nếu không phải là chị Mỹ Kỳ và Kỳ mà đổi lại là những cô gái khác, cô nhất định sẽ bất chấp tất cả đi tranh giành Hạo Vân, Tạ Mai Nhi tự tin cô không có lí do gì thua kém những cô gái khác.

Nhưng tình thế éo le, cả hai đều là chị em tốt của cô, nếu cô xen vào làm kẻ thứ tư coi bộ không ổn thỏa, khoan nói đến tình yêu có được chấp nhận như ý muốn hay không, mà hai cô bạn thân thiết chắc chắn sẽ mất đi…

Suy nghĩ thấu đáo, Tạ Mai Nhi cảm thấy cô và Hạo Vân cứ giữ mối quan hệ bạn bè trước đã, có lẽ trong tương lai hai người có duyên số với nhau cũng không biết chừng.

Dù sao hiện nay ngoài Hạo Vân ra, những người đàn ông khác trên thế gian đều không thể lọt vào mắt Tạ Mai Nhi rồi.

“Chị Mai, sao chị không nói gì rồi?” Phương Hạo Vân thấy Tạ Mai Nhi im lặng quá lâu nên lên tiếng hỏi.

Tạ Mai Nhi giật mình bừng tỉnh, thản nhiên nói: “Có thể là tín hiệu không tốt, chị vẫn đang nói đấy chứ…”

Rõ ràng là Tạ Mai Nhi đang nói dối, hai má cô ửng đỏ thẹn thùng, chỉ có điều Phương Hạo Vân đang ở cách xa không nhìn thấy mà thôi.

“Chị Mai, có chuyện gì nhớ gọi điện cho em, em biết chị rất bận, nếu không có việc gì khác thì em gác máy đây… Nhớ lấy, em mãi mãi ủng hộ chị sau lưng…” Phương Hạo Vân thật ra cũng nhận ra Tạ Mai Nhi đang nói dối, chỉ là hắn không vạch trần sự thật thôi, vì dù sao chuyện này kể cũng khó xử cho hắn mà.

Tạ Mai Nhi gọi cho Hạo Vân thật ra chỉ muốn chia sẻ niềm vui háo hức với hắn, bây giờ tâm nguyện đã đạt được, tâm hồn đương nhiên rất vui, Trên thực tế gần đây đúng là cô rất bận, mỗi ngày đều làm việc hơn 12 tiếng đồng hồ, nhưng cô không hề cảm thấy mệt nhọc, vì cô đang tập trung vào phát triển sự nghiệp, cũng vì đang làm việc cho Hạo Vân nữa.

Nhớ lại Hạo Vân đối xử tốt với cô ra sao, có khổ cực mấy cũng là xứng đáng.

Được Thất tông tội của sở tài phán Thiên Đạo kiến nghị quyết liệt, Long đầu cuối cùng đã đưa ra một quyết định chưa từng xảy ra khi tổ chức sát thủ Thiên Đạo thành lập đến nay, đó là chấm dứt việc truy sát Phương Hạo Vân, hủy bỏ đơn đặt hàng của Tần gia…

Sáu mươi triệu USD quả thật không phải là con số nhỏ, nhưng vì số tiền này mà đi gây thù với kẻ địch gần như không thể chiến thắng thì đó là hành động ngu ngốc.

Mặc cho chuyện này sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh tiếng của Thiên Đạo, nhưng không thể không quyết đoán đưa ra quyết định này.

Tuy nhiên, cho đến nay Thất tông tội vẫn chưa nói chắc được kẻ địch hùng mạnh không thể chiến thắng là ai? Chỉ có điều Long đầu biết rất rõ, Thất tông tội cùng liên danh đưa ra kiến nghị, cho thấy việc này vô cùng hệ trọng, đây cũng là chuyện chưa từng xảy ra từ khi Thiên Đạo được thành lập.

Sau khi nhận lệnh từ cấp trên, thành viên Thiên Đạo phụ trách nhận đơn đặt hàng của Tần gia lập tức báo tin tới Tần Như Phong, không hề nói câu xin lỗi nào, chỉ trả lại tiền ứng trước về cho khách hàng.

Tần Như Phong khi nhận được tin báo vẫn còn đang ở nước Anh, ông gần như không dám tin vào lỗ tai mình, khi ông xác nhận lại vài lần, cuối cùng đành phải chấp nhận sự thật tàn khốc này.

Ông gần như điên loạn lên, một nhân vật mà ngay cả Thiên Đạo cũng không dám đụng đến, đó là một kẻ thù hùng mạnh cỡ nào, Tần gia của ông chẳng lẽ đã gây thù với một nhân vật đáng sợ đến thế ư?

Chỉ là ông nghĩ nát cả óc cũng không thể hiểu nổi, Phương Hạo Vân có thật sự lợi hại đến mức ấy?

Sau khi đụng độ vài lần, Tần Như Phong phát hiện Phương Hạo Vân quả đúng không phải hạng tầm thường, nhưng một người dù lợi hại cách mấy cũng không có lí do nào khiến một tổ chức sát thủ như Thiên Đạo dè chừng chứ?

“Chẳng lẽ sau lưng hắn còn có một tổ chức hùng mạnh chống đỡ?” Một suy đoán táo bạo đột nhiên xẹt qua đầu Tần Như Phong.

Nhưng nói thế cũng không đúng, theo tình hình trên thế giới hiện nay, thế lực có thể khiến Thiên Đạo khiếp sợ chẳng có bấy nhiêu. Ở Châu Á, Châu Phi, Châu Mỹ thì ông không biết, còn ở Châu Âu cũng chỉ có gia tộc Morgan đủ sức chống đối với Thiên Đạo, nhưng Thiên Đạo và gia tộc Morgan đang có mối quan hệ hợp tác với nhau, sau này có khả năng trở thành thông gia, giữa hai thế lực này tuyệt đối không thể đối đầu nhau.

Mà cho dù có đối đầu, cũng đâu liên quan đến Phương Hạo Vân chứ?

Tần Như Phong ấm ức trong lòng, thậm chí sầu não… Từ trước đến nay ông luôn cảm thấy mình là một người thông minh, nhưng hôm nay ông không sao hiểu nổi rốt cuộc là vì lí do gì? Tại sao Thiên Đạo lại hủy đơn đặt hàng giết Phương Hạo Vân trị giá đến 60 triệu USD?

Sau khi ổn định lại tinh thần, Tần Như Phong thông qua các mối quan hệ liên lạc với người phụ trách phát ngôn của Thiên Đạo, hy vọng từ đó biết được một số thông tin, nhưng phía Thiên Đạo không thèm đưa ra lời giải thích, Tần Như Phong càng hỏi càng bực bội, người phát ngôn cũng điên tiết lên ném lại một câu: “Chúng tôi không nhận nhiệm vụ của ông đấy? Có giỏi thì đến cắn tôi đi…”

Theo lẽ thường tình, khách hàng chính là thượng đế… Tần Như Phong rất muốn lấy lí lẽ ra đòi lại công bằng, nhưng tình thế bây giờ bất lợi thì biết làm sao, Thiên Đạo khác với các tổ chức sát thủ khác, cho dù người ta ngang ngạnh không giữ nguyên tắc giao dịch ông cũng không dám chỉ trích, hơn nữa khi kí hợp đồng, trong đó có một điều khoản, Thiên Đạo có quyền đưa ra quyết định phù hợp trong bất cứ thời điểm nào.

Về cái điều khoản mơ hồ ấy, lúc kí hợp đồng Tần Như Phong cũng không hề thắc mắc, vì ông hiểu Thiên Đạo từ khi thành lập đến nay chưa từng có một lần thất bại, hoặc là có tiền lệ hủy đơn…

Trong giới sát thủ, cái tên Thiên Đạo chính là uy tín vàng son, Thiên Đạo có danh tiếng lẫy lừng nên tất cả mọi người đều dễ dàng bỏ qua điều khoản bất hợp lí ấy.

Tần Như Phong hiện giờ hối hận vô cùng, sớm biết như thế trước khi kí hợp đồng ông đã đề nghị điều chỉnh điều khoản kia rồi, ít ra giờ đây ông có thể nhận được một khoản tiền bồi thường không nhỏ.

Chỉ có điều sau khi suy nghĩ kĩ càng, ông cảm thấy vụ việc này có nguyên nhân sâu xa. Theo như nguyên tắc hoạt động của Thiên Đạo, nếu không phải rơi vào cảnh bất đắc dĩ, tin chắc họ không bao giờ đưa ra quyết định kiểu này, hủy đơn đặt hành là một cú giáng mạnh vào uy tín và danh tiếng của Thiên Đạo.

“Ài…” Tần Như Phong thở dài ngao ngán, thoáng chốc như già đi 10 tuổi, mái đầu tóc bạc đi nhiều hơn. Những chuyện khác khoan hãy bàn đến, nhưng từ việc Thiên Đạo hủy đơn có thể đưa ra kết luận chính xác, tên Phương Hạo Vân kia là thứ dữ không thể đụng vào… Nếu làm không tốt rất có thể Tần gia sẽ bị diệt vong.

“Không được, mình phải gọi điện báo cho Tử Hoa, Tử Kiếm biết, bảo họ đừng gây hấn với thằng tiểu tử đáng sợ đó nữa…” Tần Như Phong muốn rút lui êm thắm, nhưng ông không biết Phương Hạo Vân đã xem họ như kẻ thù mất rồi.

Nguyệt Như ở London sau khi nghe được tin chấn động toàn giới sát thủ này cũng không dám tin đấy là sự thật, cô hiểu rất rõ việc hủy đơn hàng đồng nghĩa với ảnh hưởng rất lớn tới Long đầu ba cô và cả tổ chức sát thủ Thiên Đạo.

Tin này lan truyền ra ngoài, uy tín của cái tên Thiên Đạo từ nay bị suy giảm nặng nề.

Cô rất muốn biết bà Jones đã làm thế nào để thuyết phục các vị trưởng lão trong sở tài phán và Long đầu ba cô, đây gần như là một chuyện không có khả năng xảy ra.

“Tiểu thư, tôi biết trong lòng cô đang nghĩ gì. Tôi có thể nói cho cô biết, nhưng cô phải hứa giữ bí mật, không được nhắc đến với người khác…” Trong lúc Nguyệt Như đang trầm ngâm suy nghĩ, bà Jones như một bóng ma xuất hiện sau lưng, Nguyệt Như không hề phát hiện bà Jones cho đến khi bà cất tiếng, chỉ dựa vào điểm này thôi, Nguyệt Như đã nhận ra cảnh giới võ nghệ của cô còn kém rất xa vị trưởng lão xếp thứ 6 trong Thất tông tội này.

“Bà Jones, cám ơn bà, cám ơn bà đã giúp con một việc lớn…” Nguyệt Như mặc kệ uy tín của Thiên Đạo có bị tổn thất hay không, cái cô quan tâm đầu tiên chính là sự an nguy của Phương Hạo Vân, vụ ám sát cuối cùng đã kết thúc, đồng nghĩa với việc chấm dứt đối đầu giữa Hạo Vân với Thiên Đạo, điều này hiển nhiên là chuyện vui nhất cô muốn nhìn thấy.

“Tiểu thư sai rồi, tôi thuyết phục sở tài phán và Long đầu hủy đơn đặt hàng của Tần gia không phải chỉ vì cô, thật ra tôi suy nghĩ cho Thiên Đạo nhiều hơn. Nguyệt Như, tôi có thể khẳng định với cô, sau lưng Phương Hạo Vân có một thế lực mà ngay cả Thiên Đạo cũng phải dè chừng, nếu như chúng ta cứ đuổi giết Phương Hạo Vân, chọc giận thế lực này thì rất có thể người này sẽ tuyên chiến toàn diện với Thiên Đạo chúng ta, đến lúc đó ai thắng ai bại còn chưa biết trước được đâu. Tuy việc hủy đơn đặt hàng có tổn hại uy tín của Thiên Đạo, nhưng dù sao cũng tốt hơn lựa chọn đối đầu với một thế lực hùng mạnh…” Bà Jones giải thích đơn giản.

Nguyệt Như khẽ nhíu mày, thân phận của Phương Hạo Vân cô biết rõ, cô cũng coi như hiểu rõ con người hắn, tại sao cô lại không biết sau lưng hắn còn có một thế lực hùng mạnh thế nhỉ?

“Bà Jones, ở đâu bà biết được những thông tin này vậy? Sao con cứ cảm thấy…” Nguyệt Như định nói không thể có khả năng ấy, nhưng cô chưa nói ra đã ngậm miệng, dù thế nào đi chăng nữa thì đơn đặt hàng của Tần gia đã hủy bỏ rồi, đó mới là điều quan trọng nhất.

break
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Tập truyện: Nam Nhân Là Để Cưỡi (NP, Cao H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại, Cao H
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc