Trong Ngự hoa viên có một đôi kim đồng ngọc nữ gắn bó tựa vào nhau.
” Hoàng thượng! hỏi chàng một việc được không? ” con người kiều mị sà vào lòng một vị mỹ nam tử làm nũng.
” Chuyện gì? nàng nói đi! “
” Lâm Yên công chúa kia là ai thế? “
Đấy không phải là bản thân nàng sao? chẳng lẽ nàng vẫn chưa nhớ ra? ” Tự mình từ từ nghĩ đi “
” Long Ngự Phong ” mỹ nhân kiều mị nháy mắt đã biến thành người đàn bà chanh chua.
” Mẫu thân! đó là tại người ngốc, trách ai? không phải người đã gặp qua hoàng gia gia rồi sao? còn không biết nghĩa nữ Lâm Yên công chúa là ai? ” Long Phi Phàm không khách khí phê bình mẫu hậu, mẫu hậu thật ngốc, cũng may là nó giống phụ hoàng nhiều hơn, thật ngoài nghi giang hồ sao có thể xưng mẫu hậu là Dạ Tu La chứ.
Người đàn bà chanh chua kịp thời ý thức được. ” Ta? “
Long Phi Điệp cũng theo ca ca liếc mẫu hậu một cái, trong lòng còn không quên bổ sung, thật ngốc! nó thật đồng tình với phụ hoàng nha! ” còn có người khác nữa sao? “
Người đàn bà chanh chua nháy mắt khôi phục lại hình tượng mỹ nhân kiều mị. Biến đổi cực nhanh làm cho người ta cứng lưỡi ” cái đó….hoàng thượng……thần thiếp biết sai rồi! mong hoàng thượng đại nhân không tính toán với kẻ tiểu nhân! thần thiếp nhất định sẽ bồi thường ngài thật tốt! ” con người kiều mị lần nữa sà vào lòng của nam nhân, sử dụng chiêu làm nũng dùng mãi không hết của nàng.
Nam nhân chỉ buồn cười lắc đầu, mặt tươi cười không có một tia tức giận, nụ cười đó ngay cả băng đá cũng có thể làm tan chảy.
Long Phi Phàm đảo mắt nhìn mẫu hậu, ngốc hết thuốc chữa rồi. Tay kéo muội muội Long Phi Điệp đi tìm tiểu muội muội Điệp Nhã chơi. Nhìn Điệp Nhã càng ngày càng đáng yêu, Phi Phàm cũng càng ngày càng thích tiểu muội muội. Hi vọng sau này lớn lên tiểu muội muội sẽ không ngốc giống như mẫu hậu!
” Long Phi Phàm, đây là thái độ gì thế hả? ta nói thế nào cũng là mẫu hậu của con đấy nhá! ” tên tiểu tử thối này vẫn không để người mẫu hậu đã sinh nó nuôi nó này vào trong mắt, từ sau khi nó có phụ hoàng càng trở nên vô pháp vô thiên.
” Ai biểu mẫu hậu ngốc! may mà con không giống người, giống phụ hoàng nhiều hơn, nếu không thái tử con đây cũng nên thoái vị đi là vừa ” nói xong cũng không thèm để ý đến nữ nhân đang dậm chân kia, kéo muội muội rời khỏi, nó thật không muốn muội muội cũng trở nên ngốc giống mẫu hậu, xem ra vẫn là đón Phi Điệp và Điệp Nhã đến thái tử cung ở là hay nhất, mẫu hậu thì giao cho phụ hoàng xử lí đi!
” Ngự Phong, chàng xem nó kìa! đem ngôi vị thái tử của nó phế đi được không? xem nó về sau còn kiêu ngạo được nữa không! ” mỹ nhân tức giận dậm chân, ôm lấy nam nhân của nàng xin giúp đỡ.
” Ngôi vị thái tử không phải nói phế liền phế được, hơn nữa chúng ta chỉ có một đứa con trai này, phế ngôi vị thái tử ai sẽ thay thế đây? ” hắn đương nhiên biết nàng chỉ nói vậy thôi, không phải là thật.
Sau khi con trai và con gái đi xa rồi mỹ nhân mới đột nhiên nhớ ra một việc. Bất mãn nhéo lấy nam nhân.
” Lại sao nữa Yên nhi? ” nam nhân không những không tức giận ngược lại cười sủng nịch nhìn nàng.
” Không công bằng! người ta vừa gặp đã thích chàng rồi, nhưng chàng thì không! ” mỹ nhân bĩu môi thở phì phì bộ dáng cực kì đáng yêu, làm cho người khác nhịn không được muốn bắt cái miệng nhỏ nhắn mê người kia ân ái một phen.
” Ai nói? trẫm cũng vừa gặp đã thích nàng rồi! “
” Vậy chàng nói xem lần đầu tiên chúng ta gặp mặt là ở đâu? “
” Ở trên phố, tiểu khất cái của trẫm “
” Sao chàng biết…..ưm…..” mỹ nhân còn chưa nói hết đã bị hôn. Nam nhân thâm tình hôn nàng, đem nàng hôn đến không biết trời trăng gì luôn. Về phần hắn tại sao biết bọn họ lần đầu tiên gặp mặt ở đâu, ha ha…. hay là tự mình từ từ nghĩ đi!