Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 1473: Phó chủ hỏa chi văn minh(hạ)

Trước Sau

break
Hiện tại Hoang Chi Tử ở chín kỷ nguyên thì chết hoàn toàn ngoài dự đoán của gã, làm kế hoạch không thể thực hành được, sao không khiến chủ thái cổ văn minh giận dữ cho được. May là kế hoạch đã tiến hành đến một nửa, ít nhất khí vận của Hoang Chi Tử cơ bản chuyển dời đến trên người chủ thái cổ văn minh.

Gã thậm chí còn biết một chút có được khí vận của Hoang Chi Tử mới biết.

"A, bảy khí hợp nhất, không ngờ Hoang Chi Tử tiểu tử này ẩn giấu đồ tốt bảy khí hợp nhất như vậy, thật là ngoài ý muốn. Có bí mật này thì ta sẽ tăng càng nhiều thực lực." chủ thái cổ văn minh thầm nghĩ nhiều điều.

Thực lực của chủ thái cổ văn minh kém hơn mấy người pháp cổ, phật cổ.

Nhưng tương lai gã chắc chắn sẽ bao trùm trên tất cả.

Điều này đừng nói là gã tin tươngr, chủ văn minh cũng tin. Khí vận giữa Hoang Chi Tử và thái cổ kết hợp lại hết sức kinh khủng, rất rõ ràng khí vận trên người Lục Nguyên không bằng.

Thường Nga lạnh lùng cười nói:

- Thái cổ, không ngờ ngươi vô sỉ như vậy.

Thường Nga xem như được mở rộng tầm mắt, lúc trước chưa từng thấy ai vô sỉ như vậy, giờ coi như đã hiểu, khiến người không khâm phục không được.

Chủ thái cổ văn minh nở nụ cười nói:

- Sao vậy? Thường Nga tiên tử, khâm phục ta vô sỉ ư? Kẻ vô sỉ mới là kiêu hùng, làm thành việc lớn. Không bằng ngươi đến phụ tá ta, làm đế hậu của ta, ta sẽ mang ngươi kiến thức cảnh giới càng cao.

Thường Nga cười lạnh, tấn công càng sắc bén, bây giờ nàng nhắc tới chủ thái cổ văn minh là thấy buồn nôn rồi.

Trận đại quyết chiến ngưng cố tinh vực này vẫn đang tiếp tục.

Lục Nguyên và Hoang Chi Tử chỉ là một góc trong trận đại quyết chiến mà thôi.

Lục Nguyên giết chết Hoang Chi Tử xong cũng đang suy tư, bây giờ mình làm cái gì đây.

Trong kế hoạch hai mươi mốt tầng thật ra chỉ có chiêu thức chứ không có cực hạn.

Cái gọi là cực hạn chỉ văn minh cảnh mới đánh ra được.

Vậy nên trong kế hoạch hai mươi mốt tầng mặc dù Lục Nguyên học rất nhiều chiêu thức lại không học bao nhiêu cực hạn.

Chiêu thức cực hạn rất hữu dụng, khá là có ích.

Khi văn minh cảnh đấu nhau, so kè chiêu thức chính là so bì về chiêu thức cực hạn.

Hiện tại Lục Nguyên có tổng cộng mười chiêu thức cực hạn, có thể nói là vượt trên phó chủ văn minh khác.

Nhưng Lục Nguyên muốn học càng nhiều chiêu thức cực hạn hơn nữa.

Lục Nguyên trông thấy có hai người đang đấu nhau, một là cầm chi phó chủ văn minh, một người là hồ chi phó chủ văn minh, thực lực ngang nhau. Hồ chi phó chủ văn minh có ảo thuật rất giỏi, cầm chi phó chủ văn minh có cầm âm lợi hại, đều có ưu khuyết điểm riêng. Nhưng mới bắt đầu cầm chi phó chủ văn minh bị Hoang Chi Tử làm bị thương, vết thương không nhẹ, bây giờ đối mặt hồ chi phó chủ văn minh thì đương nhiên rơi vào thế yếu.

Mặc dù cầm chi phó chủ văn minh miễn cưỡng khiến vết thương không nặng, cố khiến tinh thần không bị ảo thuật mê hoặc nhưng vẫn bị hồ chi phó chủ văn minh làm bị thương. Xem tình hình thì không bao nhiêu chiêu nàng sẽ chết dưới tay hồ chi phó chủ văn minh.

Hồ chi phó chủ văn minh cười khanh khách nói:

- Cầm Chi muội muội, hôm nay ngươi sẽ chết trong tay ta. Lúc trước ngươi có Nho Chi phó chủ văn minh tình lang cứu giúp, hiện tại thì không ai giúp ngươi nữa chứ gì?

Hồ chi phó chủ văn minh có chút đắc ý, có thể giết địch thủ truyền kiếp tại đây là một chuyện rất sảng khoái.

Hồ chi phó chủ văn minh chợt khựng lại, nàng bỗng cảm thấy có cg đang nhìn chằm chằm mình. Nàng quay đầu lại xem, ngây ngẩn, đây chẳng phải là Lục Nguyên đấy sao? Lục Nguyên và Hoang Chi Tử chiến đấu cách không xa, hồ chi phó chủ văn minh thấy rõ ràng, nàng biết hiện tại sát lực của hắn không gì sánh bằng, thấy hắn nhìn mình thì sợ đến hòn vía lên mây.

Lục Nguyên mỉm cười nói:

- Chiêu thức cực hạn của ngươi chắc là huyễn cực hạn, không tệ, ta đã học xong.

Đây là cực hạn thứ mười một Lục Nguyên học được.

Quá nghịch thiên rồi! Mới đây đã học xong một cái.

Nhưng hồ chi phó chủ văn minh không rảnh để ý chuyện đó, nàng chỉ có ý nghĩ duy nhất là chạy trốn thôi.

Đương nhiên vì chạy trốn nàng phóng thích ra cửu linh hồ hỏa, chớp mắt chín hỏa hồ xung thiên hóa thành chín cái tạm thời có sức chiến đấu văn minh cảnh chắn trước mặt, đây chính là cửu linh hồ hỏa của nàng, có thể tạm thời hóa sinh ra con rối có sức chiến đấu văn minh cảnh. Làm xong những điều này, hồ chi phó chủ văn minh lập tức bỏ chạy ra xa.

Trốn!

Đây chính là uy phong hiện nay của Lục Nguyên.

Lục Nguyên mỉm cười nói:

- Muốn thoát khỏi tay ta, nếu đổi thành người chín kỷ nguyên rưỡi thì ta không nghiêm túc đuổi theo có khả năng thoát được, hưng ngươi vĩnh viễn không đủ tư cách đó.

Tám kỷ nguyên tầm thường làm sao là đối thủ của Lục Nguyên được.

Lục Nguyên hư không đánh ra một chưởng, chớp mắt chín con rối hồ hỏa bị tiêu diệt.

Lục Nguyên lại ngự thiên mệnh chiến luân pháp bảo mới vào tay này, rót pháp lực vào trong đó, chớp mắt bay nhanh như chớp. Tốc độ của thiên mệnh chiến luân là súc địa thành trần cũng phải công nhận kém một bậc, tốc độ của hồ chi phó chủ văn minh làm sao nhanh đến thế được, chớp mắt bị đuổi kịp. Lục Nguyên dùng chỉ làm kiếm, vài kiếm đánh ra, đâm xuyên hồ chi phó chủ văn minh.

Lại giết chết một thủ lĩnh văn minh, người trước là Thiên Lý.

Lần trước giết chết Thiên Lý có chút kích động, cảm giác này nhạt dần, giết một thủ lĩnh văn minh bình thường thật ra không có gì ghê gớm lắm. Cái này là bởi vì đã giết chết Hoang Chi Tử. Ngay cả Hoang Chi Tử còn giết được thì những người khác đúng là chẳng có gì đáng ngại cả.

Cầm chi phó chủ văn minh nhìn mà mắt trợn to há hốc mồm, nàng biết rõ sự lợi hại của hồ chi phó chủ văn minh, kết quả không chống được mười chiêu dưới tay Lục Nguyên đã chết rồi.

Thật là!

Thật là khiến người nói không nên lời.

Lục Nguyên đánh chết hồ chi phó chủ văn minh xong bỗng nhận ra một điều rằng.

Bây giờ trên chiến trường ngưng cố tinh vực này trừ những chủ văn minh, muốn tìm đối thủ địch lại hắn là cực kỳ khó khăn, dù là chín kỷ nguyên rưỡi cũng không phải đối thủ của hắn. Bởi vì chủ văn minh đã kiềm chế nhau, cho nên tại ngưng cố tinh vực hắn tung hoành vô địch.

Chính mình có thể đại sát tứ phương.

Hắc!

Hay!

Lục Nguyên ngẫm nghĩ một lúc, quyết định đi tìm phó chủ giản chi văn minh. Phó chủ giản chi văn minh là kẻ luôn muốn giết hắn, Lục Nguyên bay nhanh hướng giản chiến trường, vẫn dùng súc địa thành trần. Thiên mệnh chiến luân quá bá khí sẽ nghiền nát tất cả người cản đường, Lục Nguyên luôn không đi con đường bá khí.

Rất nhanh đã tới chỗ có giản chi văn minh. Bây giờ giản chi văn minh đang tranh đấu với đồ chi văn minh. Đồ chi văn minh thực lực yếu hơn chút, nhưng vì có Lục Nguyên, nắm giữ cách phá chiêu thức giản chi văn minh, hai bên giao đấu tương đương, dù là phe nào cũng không rơi vào thế yếu.

Lục Nguyên đang định đi tìm phó chủ giản chi văn minh, vừa vặn thấy cái tên Giản Vân Sầu, liền không khách sáo một bước rơi xuống cạnh gã.

Mấy đệ tử của Giản Vân Sầu còn huênh hoang nói:

- Ai đó, dám tới đây hả?

Giản Vân Sầu mặt trắng như tờ giấy, gã nhận ra Lục Nguyên. Giản Vân Sầu mấy lần âm thầm hại Lục Nguyên, khi đó hắn rất yếu nhưng giờ thì đã trưởng thành vô cùng. Lục Nguyên vung tay một cái liền giết chết Giản Vân Sầu.
break
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Công Nhân Nhập Cư Và Nữ Sinh Viên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nam Cường
(Sắc)Con Chồng Trước Và Cha Dượng
Ngôn tình Sắc, nhiều CP
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc