Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 1302: Đấu với Hoang Chi Tử (2)

Trước Sau

break
Hoang Chi Tử muốn trốn, nhưng hoàn mỹ tuyệt sát chiêu này làm gã phát hiện không có đường trốn ra. Hoang Chi Tử luôn là tung hoành vô địch, ít khi bị đánh bại vậy nên không có luyện công phu trốn né, bị một kiếm cô tịch đâm túng, máu bắn tung tóe. Vốn gã bị tuyệt mệnh phản kích của Côn Bằng Vương làm bị thương rồi, bây giờ Lục Nguyên đánh trúng một chiêu càng thương nặng thêm.

Bị thương cực kỳ nặng.

Lục Nguyên lần thứ hai vung kiếm, vẫn là tuyệt sát nhất kiếm. Lúc này Hoang Chi Tử rốt cuộc phản ứng lại, tuyệt sát nhất kiếm có một điều kiện là phải cách đối phương rất gần và có lơ là mới phát ra tuyệt sát nhất kiếm được bây giờ Hoang Chi Tử không thể nào sơ sẩy thêm nữa, nếu không thì mạng cũng bỏ lại đây. Gã giơ lên thiên mệnh thần kích chặn Lưu Tinh tiên kiếm của Lục Nguyên.

*Đinh!*

Lưu Tinh tiên kiếm và thiên mệnh thần kích giao nhau, Lục Nguyên liền phát hiện Lưu Tinh tiên kiếm chịu thiệt chút. Nếu là Dưỡng Ngô tiên kiếm thì sẽ không bị lấn lướt bởi có chính tự chống đỡ, chính khí liên miên đưa vào trong kiếm khiến Dưỡng Ngô tiên kiếm cứng rắn va chạm binh khí cao một cấp sẽ không thiệt thòi, nhưng mà Lưu Tinh tiên kiếm không hợp với chính tự lắm, không thể làm như vậy được.

Thế nên lúc này Lục Nguyên đành tạm dừng thế công, giơ tay lên, Dưỡng Ngô tiên kiếm quay về trong tay.

Mặc dù Hoang Chi Tử chảy nhiều máu, bị thương càng nặng nhưng nhân lúc này ổn định thân hình.

Hai người giằng co.

Lục Nguyên lạnh lùng nói:

- Thật ra thì, Hoang Chi Tử, không phải chỉ mình ngươi mới biết tập kích ra tay, ta cũng biết. Ngươi tập kích tổn thương Âu Dương Lạc, giết chết hắn. Ta tập kích tổn thương ngươi, xem ra ở mặt này ta có thiên phú hơn.

Lục Nguyên không phải vô duyên vô cớ nói những lời này, là muốn đả kích Hoang Chi Tử thôi. Hoang Chi Tử là kỷ nguyên chi tử, về bất cứ mặt nào cũng thắng người khác, bây giờ bị mình thắng ở mặt nào đó thì tâm lý bị đả kích. Mình và Hoang Chi Tử đều đứng ở đỉnh cao nhất dưới văn minh cảnh, cuộc chiến hai người mạnh nhất dưới văn minh cảnh, trong chiến đấu bất cứ một chút không khí thay đổi đều có thể ảnh hưởng cuộc chiến. Lục Nguyên muốn từ các mặt đả kích đối thủ, khiến tâm linh của Hoang Chi Tử xuất hiện sơ hở.

Hoang Chi Tử lạnh lùng cười nói:

- Muốn công kích tâm lý ta hả? Vô dụng, ta là đại biểu cho vận mệnh, là con cưng của ông trời, là con của kỷ nguyên, bất cứ âm mưu nào ở trước mặt ta không có đất nương náu, bất cứ ai đối diện ta chỉ có nước thua. Ta là chiến thần trong chiến thần, vô địch trong vô địch, chắc chắn trở thành người chủ văn minh.

Khoảnh khắc gã đẩy khí thế lên cực thịnh, đây là khí thế tột đỉnh của Thiên Bảng.

- Ngươi đúng là thương tổn đến ta, vốn ta đã bị thương bởi tay Côn Bằng Vương rồi, ngươi cho một kiếm nên thương càng nặng. Nhưng thế thì sao? Bây giờ ta có thực lực số một Thiên Bảng mà ngươi chỉ là hạng hai mươi mấy thôi ngẫu nhiên đánh ra một kiếm kinh diễm thì làm sao?

Hoang Chi Tử cười lạnh nói:

- Thực lực của ngươi như vậy đụng phải ta bị trọng thương rồi cũng sẽ chịu thương thua thôi.

Hoang Chi Tử tràn đầy tự tin nói:

- Tựa như chiến tích thua trận lúc trước ngươi đụng độ ta, ngươi ở dưới tay ta không khả năng thắng được.

Khí thế của gã lần thứ hai dâng cao.

- Mới rồi một kiếm kia ngươi đánh rất đẹp.

Hoang Chi Tử nhìn Lục Nguyên, nói:

- Người ta khen kiếm pháp của ngươi là đứng nhất dưới văn minh cảnh, đúng là sự thật, chắc kiếm pháp của ngươi so với Tà Kiếm phó chủ văn minh, phó chủ giản chi văn minh không kém cạnh gì, thật là kiếm pháp không tệ.

- Nhưng có thể đánh bại kiếm pháp số một kỷ nguyên chẳng phải là chuyện rất vui ư? Đây chính là số mệnh của kỷ nguyên chi tử ta.

Khí thế lần thứ ba tăng cao.

Khí thế tăng lên đến cực điểm thì Hoang Chi Tử đột nhiên đâm ra thiên mệnh thần kích, một kích thoáng như văn minh chi long, phun ra nuốt vào thiên địa!

Đấy là một kích uy mãnh cỡ nào!

Lục Nguyên ứng đối là một kiếm rất bình thường thản nhiên.

một kiếm rất bình thường thản nhiên này chặn lại thiên mệnh thần kích của Hoang Chi Tử, và còn một kiếm đâm vào toàn thân gã.

Lục Nguyên cười lạnh nói:

- Hoang Chi Tử, ngươi kêu gào lâu như vậy cũng vô dụng thôi, đụng tới ta chỉ có nước yếu thế.

Tiếp đến không có ngôn ngữ, hiện tại cũng không cần dùng ngôn ngữ làm gì.

Bởi vì Hoang Chi Tử và Lục Nguyên đều phát hiện tâm trí đối phương kiên định tới mức từ ngữ không thể dao động rồi.

Thiên mệnh thần kích ở không trung vạch từng dấu vết văn minh.

Dưỡng Ngô tiên kiếm cũng ở hư không vạch từng dấu vết văn minh.

Vô số dấu vết văn minh xuất hiện ở không trung.

Kích dấu vết văn minh cùng kiếm dấu vết văn minh giao nhau.

Một thức một thức, một chiêu một chiêu!

Trong phút chốc hai người đã va chạm hơn năm mươi chiêu.

Trong đợt va chạm Hoang Chi Tử hoàn toàn yếu thế, gã bất đắc dĩ phát hiện trạng thái bị thương căn bản không phải đối thủ của Lục Nguyên, hắn chiếm ưu thế hoàn toàn. Chết tiệt, mới đầu mình bị thương trong tay Côn Bằng Vương rồi Lục Nguyên tập kích một kiếm làm thương nặng thêm, nếu không thì đã chẳng tới mức như vậy rồi. Nhưng mà Hoang Chi Tử không có lời nào để oán trách, Âu Dương Lạc đã chết dưới đòn tập kích của gã, nếu mới đầu Âu Dương Lạc không bị tập kích trọng thương thì liên hợp với Côn Bằng Vương chưa chắc Hoang Chi Tử thắng nổi. Kẻ tập kích người giờ bị người đánh lén là chuyện bình thường thôi.

Lục Nguyên một kiếm tiếp một kiếm đánh ra, tay hắn cầm kiếm rất ổn, kiếm cũng ổn định, ở không trung vach gìra từng chiêu thức dấu vết văn minh.

Đúng vậy, lần này đối mặt Hoang Chi Tử rốt cuộc chiếm ưu thế.

Còn nhớ lần đầu đối phó với Hoang Chi Tử thì mình bị hắn một chiêu trọng thương, chiêu thứ hai suýt bị tiêu diệt. Khi đó Hoang Chi Tử trên mình rất xa.

Lần thứ hai đối mặt Hoang Chi Tử là dựa vào chính tự thủ hộ, về mặt thần hồn không bị Hoang Chi Tử trọng thương.

Phi Vệ và Tửu Tiên Nhân đều từ bỏ, mới đầu họ tủy giết Lục Nguyên vì muốn trước khi mười hàng đầu Thiên Bảng nhúng tay vào thì giết chết hắn. Họ tự biết chênh lệch rất xa với mười hàng đầu Thiên Bảng, kết quả Côn Bằng Vương chơi một chú kéo họ vào thế giới côn bằng, cho nên đành từ bỏ.

Mộ Dung Hồng Lệ đang đánh đàn, nàng đánh đàn không phải vì đàn chơi mà là để tìm tung tích Lục Nguyên, Hoang Chi Tử. Mặc dù nói Hoang Chi Tử rơi vào tay Côn Bằng Vương nhưng nàng không muốn từ bỏ ý định, Thiên Bảng hạng tám tất nhiên là có thực lực hạng tám, cầm âm tản ra như bàn tay vô hình ở không trung truyền lực.

Lúc này Mộ Dung Hồng Lệ bỗng dừng tay.

Vì nàng phát hiện trời đang sụp, đất đang nứt, nguyên khí thế giới nhanh chóng giảm bớt.

Lát sau Phi Vệ, Tửu Tiên Nhân cũng phát hiện thế giới này quái dị.

Trời đang sụp từng mảng từng mảng, đất đang nứt từng khe hở to, nguyên khí thế giới ngày càng giảm với tốc độ nhanh, thậm chí trên bầu trời xuất hiện rất nhiều vòng xoáy nguyên khí.
break
Hắn Như Lửa
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Chỉ Mê Đội Trưởng Đội Bóng Rổ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Tập truyện: Nam Nhân Là Để Cưỡi (NP, Cao H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại, Cao H
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc