Giản Lưu Lệ từng giúp Kiếm Chi Tử, thay gã trợ trận đi Kiếm Môn muốn giúp gã đoạt kiếm quyển, kết quả trận đó Kiếm Chi Tử thua trong tay Lục Nguyên, gã trợ trận uổng công.
Bây giờ Giản Lưu Lệ đang đổ, Thiên Tôn Đan của gã hấp dẫn không ít thế giới cảnh lục tầng chú ý, có nhiều thế giới cảnh lục tầng đổ với gã nhưng tuyệt đối không một ai thắng.
Nho Chi phó chủ văn minh nói nhỏ với Lục Nguyên:
- Năm đó Giản Vân Sầu tự xưng là đổ quỷ, sáng tạo ra bộ đổ quỷ tâm pháp, trong giới cờ bạc rất là khó đối phó. Thiên Tôn Đan là đệ tử của hắn, xem ra có học được một chút đổ quỷ tâm pháp.
- Người như Giản Vân Sầu mà cũng đánh bạc?
Lục Nguyên ngây ra:
- Không phải trí giả thì rất bình tĩnh tỉnh táo sao?
- Đánh bạc cũng là loại tu hành của Giản Vân Sầu, hắn muốn nhìn thấu lòng người, mà đổ tính là một trong lòng người. Đương nhiên bây giờ Giản Vân Sầu rất ít ra tay, chỉ khi vừa mắt cái gì mới mượn tay cờ bạc.
Nho Chi phó chủ văn minh nói:
- E rằng Giản Lưu Lệ cũng đang tu hành đổ quỷ tâm pháp.
Lục Nguyên nghe vậy lòng máy động, nói:
- Vậy ta cũng đổ một phen.
Lục Nguyên ngồi trước mặt Giản Lưu Lệ.
Giản Lưu Lệ nhìn Lục Nguyên, hiển nhiên gã chưa từng thấy người này, không nhìn thấu ngụy trang của Lục Nguyên.
Lục Nguyên lạnh nhạt nói:
- Ta họ Lý, tên Thái Sử.
- Lấy tiền của ngươi đánh bạc, không thể nhỏ hơn thứ ta đổ. Thiên Tôn Đan có giá trị bao nhiêu thì chắc ngươi cũng rõ. Năm trăm thiên cấp linh thạch.
Nếu đã không quen biết thì khiến đối phương trước tiên lấy tiền ra chơi.
Năm trăm thiên cấp linh thạch, tương đương với năm trăm địa cấp linh thạch, đổ thật lớn. Lục Nguyên sờ khắp tài sản của mình, gom hết chém giết Phó lão quỷ mới miễn cưỡng đủ năm trăm thiên cấp linh thạch, tức là nói nếu thua keo này là hắn tán gia bại sản.
Còn nếu thắng thì hắn sẽ được Thiên Tôn Đan, mượn đó trùng kích thế giới cảnh thất tầng.
Một phen định thắng thua.
Một phen chơi lớn như vậy.
Tương đương đặt cược toàn bộ tài sản.
Tuy có đổ tự phân thân nhưng lần đầu tiên đổ làm trong lòng Lục Nguyên hơi thấp thỏm lo âu.
Đổ Tiên Đảo.
Giản Lưu Lệ nhìn Lý Thái Sử, phát hiện hắn bộ dạng rất hồi hộp lập tức trong lòng khinh thường nghĩ, xem ra là một người mới đổ đạo.
Người mới thế này Giản Lưu Lệ không để vào mắt.
Coi như tặng mình linh thạch đi, năm trăm linh thạch cũng rất nhiều, coi như kiếm món hời nhỏ.
Giới thiệu chút về đổ trong trung ương thiên triều, đổ trong trung ương thiên triều đương nhiên cũng có kiểu thủ đoạn riêng.
Không chơi bằng thủ đoạn thì toàn bằng vào may mắn.
Đùa thủ đoạn thì đa số người tự tu hành một phần tâm kinh, dung nhập vào thiên địa vận khí tức cái gọi là vận mệnh.
Vận mệnh là đứng đầu trong mười thiết tắc, chưa từng xuất hiện.
Nhưng tiểu vận mệnh thuật thì có hiện ra.
Tiểu vận mệnh thuật có rất nhiều lưu truyền, đủ các lọai như là đổ quỷ tâm kinh của Giản Vân Sầu, đó là một góc tiểu vận mệnh thuật sửa đổi lưu truyền lại. Hiện nay Giản Lưu Lệ vận đổ quỷ tâm kinh muốn thay đổi vận khí, đổi đi vận mệnh thắng Lục Nguyên, thật ra đánh bài cũng là nơi một số người tu hành tiểu vận mệnh thuật.
Nhưng cho dù là tiểu vận mệnh thuật cũng rải rác tàn khuyết, có nhiều người chỉ được một góc của nó mà thôi.
Ván này là so lớn nhỏ xúc xắc.
Có một cách tiên lung, đánh bài trên Đổ Tiên Đảo nhiều lúc tiến hành trong cách tiên lung. Ở trong cách tiên lung không thể dùng các loại thủ đoạn như thần niệm, pháp lực vân vân.
Giản Lưu Lệ thầm nghĩ, xem ra mình tu luyện đổ quỷ tâm kinh có điều thành, giờ lờ mờ có đạo ám hợp mệnh vận rồi. Ha ha ha ha, muốn thắng đối thủ thật là dễ như trở bàn tay.
Đến lượt Lục Nguyên, hắn cũng quăng xúc xắc.
Một, hai, ba, gì chứ, nhỏ như vậy, khoan đã, có úc sắc sắp rơi xuống đột nhiên bùm một tiếng biến thành sáu, sáu, sáu! Điều này sao có thể! Trong cách tiên lung không thể dùng pháp bảo, thần niệm làm giả, tại sao có thể một hơi biến thành sáu, sáu, sáu! Mười tám điểm.
Thắng rồi!
Lục Nguyên không kịp phản ứng.
Đây chính là Thiên Tôn Đan giá tị năm trăm thiên cấp linh thạch, hắn ngây ngốc. Tất cả tài sản của hắn là giá này, lúc trước muón tìm Thiên Tôn Đan đánh chết đánh sống đâu có đơn giản nhẹ nhàng như bây giờ. Lục Nguyên chơi đến ngu ra, hèn chi có nhiều người thích đổ như vậy loại chớp mắt kích thích này quá lớn, lại còn không làm mà hưởng.
Giản Lưu Lệ thì thầm buồn bực. Thế này là sao? Mới rồi người tên Lý Thái Sử rõ ràng là người mới, kết quả vung tay đánh ra gan hổ, cái người này thật là biến giả nai, không lẽ hắn cũng thầm tập một phần cong pháp tách ra từ tiểu vận mệnh thuật? Lại còn luyện tinh thâm hơn cả mình nữa, người tên Lý Thái Sử đúng là không thể xem thường.
Lục Nguyên không quan tâm Giản Lưu Lệ nghĩ gì, bây giờ Thiên Tôn Đan vô cùng quý giá đã vào tay, mình phải mượn nó trùng kích thế giới cảnh thất tầng.
Đây là lần trùng kích kỳ diệu nhất.
Trước kia đừng nói là thế giới cảnh, cho dù là cảnh giới cấp thấp như trường sinh cảnh, đại đạo cảnh muốn thăng một cấp còn khó khăn nữa là.
Nhưng mà hiện giờ bỗng dưng đổ thắng được tài nguyên cần thiết.
Lời!
Lục Nguyên đến bên cạnh khoanh chân ngồi, nuốt Thiên Tôn Đan vào bụng. Phút chốc cảm giác có nguyên khí thiên địa đậm đặc ngưng tụ quanh thân, dường như không trung có một cửa to lớn mở hướng mình, cửa đó đại biểu thiên địa quy tắc.
Thiên địa quy tắc môn!
Lục Nguyên cảm thấy có luồng sáng xuất hiện, luồng sáng đến từ thiên địa phát kiếm chi không gian của mình.
Kiếm chi không gian tồn tại thật ra không ở trong trung ương thiên triều mà là dị độ không gian. Chẳng qua bản thân không gian có thể tùy thời bị hắn triệu đến trung ương thiên triều, sự thật thì không gian và không gian trung ương thiên triều to lớn không liên thông.
Bây giờ Lục Nguyên cảm giác rõ rệt có một con đường đi thông giữa trung ương thiên triều và kiếm chi không gian, từ nay về sau kiếm chi không gian không cần thong qua bản thân mà thông qua luồng sáng này liên hệ.
Cái này là có lợi ích rất lớn. Nói đơn giản là dị độ không gian mà kiếm chi không gian tồn tại nếu như chỉ lấy bản thân Lục Nguyên làm liên hệ vậy thì năng lượng của kiếm chi không gian sẽ mất rất nhiều, bổ sung cũng chậm chạp. Nếu có thể thông qua luồng sáng này trực tiếp liên hệ thì bổ sung rất nhanh.
Cùng lúc đó, luồng sáng thứ hai đánh ra.
Loại ánh sáng này hiển nhiên càng nhiều càng tốt.
Bây giờ Lục Nguyên đang làm trùng kích thiên tôn cảnh thiên chi chứng thực. Cái gọi là thiên chi chứng thực tức là thiên địa thừa nhận không gian cá nhân, loại ánh sáng này là thiên địa thừa nhận nó. Bình thường căn cơ càng vững chắc thì ánh sáng đại biểu càng nhiều, mà ánh sáng càng nhiều chứng minh thiên địa càng thừa nhận nhiều, vậy là không gian cá nhân cùng thiên địa liên kết càng chặt chẽ.
Tuyệt đối đừng xem thường thiên chi chứng thực. Nghe nói thiên chi chứng thực này lúc trùng kích văn minh cảnh thì rất hữu dụng.
Cho nên một khi đến thế giới cảnh thất tầng thì được gọi là thiên tôn.
Người thông qua thiên chi chứng thực tức là thiên tôn.
Lúc này Lục Nguyên được đến hai luồng sáng thiên chi chứng thực, hóa thành hai quang kiều ở không trung chỉ mình Lục Nguyên thấy, giắt ngang giữa trung ương thiên triều và kiếm chi không gian.
Cùng lúc đó, luồng sáng thứ ba xuất hiện.
Có người chỉ vào Lục Nguyên nói:
- Có người trùng kích thế giới cảnh thất tầng kìa!