Vô địch! Vô địch! Lại vô địch! Chính là Hoang Chi Tử.
Hoang Chi Tử này thật là đáng sợ.
Ước với Kiếm Chi Tử kéo tới tám năm sau không có gì đáng sợ, Hoang Chi Tử sẽ là kẻ địch lớn nhất dưới văn minh cảnh của hắn. Lục Nguyên ôm giác ngộ như thế luyện kiếm, uống rượu, qua cuộc sống nhàn nhã. Lúc này Lục Nguyên phát hiện ở không xa có một khí thế.
Mặc dù khí thếđó rất nhạt nhưng rõ ràng là kiếm khí cường đại.
Đấy là một kiếm giả cường đại.
Không đúng, tại trung ương thiên triều kiếm giảđếm trên đầu ngón tay, không hơn mười người. Những kiếm giả này mình đều tiếp xúc rồi, sao lại tới một kiếm giả cường đại nữa? Mà đột nhiên xuất hiện bên cạnh mình nữa. Bây giờ Lục Nguyên ngụ ở Tửu Tuyền Sơn, thanh tịnh không có một bóng người.
Lục Nguyên không sốt ruột, nói:
- Người đến là khách, mời vào.
Người đi vào là một trung niên thư sinh, có mấy phần trí thức phong độ, và vài phần sầu khổ, tay cầm nhị hồ.
Lục Nguyên đối với người này sin hra cảm giác kỳ lạ, phát hiện tuy hắn chưa từng thấy người này nhưng có cảm giác quen thuộc.
Lục Nguyên thắc mắc hỏi:
- Ngươi là?
Trung niên thư sinh mỉm cười, trong nhị hồ giấu kiếm. Một kiếm đánh ra thẳng hướng trước ngực Lục Nguyên, chính là một thức kiếm pháp cơ bản Hoa Sơn.
Lục Nguyên cũng đáp kiếm, cùng là một thức trong kiếm pháp cơ bản Hoa Sơn. Lục Nguyên và trung niên thư sinh đến đi, một kiếm phản một kiếm, chớp mắt đấu hơn mười kiếm. Dù là kiếm pháp cơ bản Hoa Sơn đơn giản nhất nhưng Lục Nguyên hay trung niên thư sinh đều phát huy kiếm pháp cơ sở này uy lực quỷ thần khó lường.
Lục Nguyên ngừng kiếm cất vào trong vỏ, trung niên thư sinh cũng làm vậy.
- Chu Thanh Huyền sư huynh?
Lục Nguyên khẳng định, cách gọi cũ mặt sau cùng Yến Thương Thiên ở chung thống nhất xưng hô. Ba người gọi là sư huynh đệ, trong đó Yến Thương Thiên là đại sư huynh, Chu Thanh Huyền là nhị sư huynh, Lục Nguyên coi như lão tam. Cho nên bây giờ khẳng định vô cùng đơn giản, kiếm thủ lấy kiếm giao đấu, mỗi người có mỗi phong cách dùng kiếm khác nhau, đây là không bắt chước được. Hiện tại rõ ràng cảm giác ra đó là phong cách dùng kiếm của Chu Thanh Huyền.
- Đúng vậy, chính là ta.
Trung niên thư sinh mỉm cười, kiếm cất vào trong nhị hồ.
- Bây giờ bộ dạng này, bởi vì kiếp trước chính là như vậy. Kiếp trước của ta chắc ngươi có nghe Yến Thương Thiên nhắc tới rồi, là một phó chủ văn minh của kiếm cổ văn minh, may mắn có thể luân hồi chuyển thế chứ không chết, xem như may mắn. Đương nhiên đây không phải chân thân của ta mà chỉ là một phân thân.
Chu Thanh Huyền nói:
- Lần này ta đến có việc muốn nhờ ngươi.
Lục Nguyên không khách sáo nói:
- Vậy à, có chuyện cứ nói đi.
- Kiếm cổ văn minh trước lúc bị tiêu diệt người dùng kiếm sống sót không chỉ là ta chuyển thế tu lại, hoặc như phó chủ giản chi văn minh phản bội, còn có một lưu phái là tà kiếm văn minh.
- Tà kiếm văn minh hoàn toàn khác với kiếm cổ văn minh. Văn minh này chú trọng giết chóc, sát phạt và các loại yêu khí, ma khí, tà khí, sát khí khiến kiếm của mình càng thêm đáng sợ. Nói cách khác, kiếm cổ văn minh có thể tính là chính đạo ở Tấn quốc, tà kiếm văn minh tính là ma đạo, cùng tồn tại. Đương nhiên tà kiếm văn minh không thuộc về kiếm cổ văn minh mà là loại bị kiếm cổ văn minh khắp nơi truy sát.
- Năm đó kiếm cổ văn minh bị tiêu diệt nhưng tà kiếm văn minh không tiêu đời. Mấy phó chủ văn minh của tà kiếm văn minh không chết mà ngủ say trong di thất địa, bây giờ họ đã tỉnh lại.
Chu Thanh Huyền nói:
- Sau khi những người này tỉnh làm chuyện thứ nhất là thống trị toàn môn phái dùng kiếm ở nước ngoài.
- Chắc ngươi nên biết tại trung ương thiên triều rất ít dùng kiếm nhưng ngoại vực thì có rất nhiều. Nước ngoài bản chất cũng là đại điện kỷ nguyên trước sót lại, mặt trên còn có chút khí vận kiếm đạo, cho nên tà kiếm văn minh muốn thống trị tất cả môn phái dùng kiếm ở nước ngoài cũng là chuyện bình thường.
- Đương nhiên trong đó bao gồm Hoa Sơn tiên môn.
Chu Thanh Huyền nhìn Lục Nguyên, nói:
- Bây giờ Hoa Sơn tiên môn đã nhận được thần phục thư từ tà kiếm văn minh phát ra, muốn Hoa Sơn tiên môn thần phục.
Lục Nguyên giật nảy mình:
- Cái gì!?
- Ta là kẻ thù với Tà Kiếm phó chủ văn minh tà kiếm văn minh, pháp lực chưa hồi phục nên ta không tiện ra tay. Nhưng ngươi có thể ra tay, ta sẽ truyền cho ngươi một bí quyết.
Chu Thanh Huyền thản nhiên cười, ngồi xuống đối diện Lục Nguyên.
Lão dạy cho Lục Nguyên thật ra là hai bí quyết.
Một cái là tiểu pháp môn đối phó tà kiếm văn minh, tạm thời không giải thích cặn kẽ về nó.
Chu Thanh Huyền giảng xong điểm này mới nói:
- Tiếp theo chính là thiết tắc. Thiết tắc là căn bản của kiếm thuật, bây giờ kiếm thuật của ngươi thật ra ngang bằng với Kiếm Chi Tử, Tiên Chi Tử, nếu muốn càng mạnh thì cần phải tu hành kiếm thuật mạnh hơn, học tập nhiều thiết tắc hơn.
Đây đúng là chân lý.
Nhưng mà chân lý về chân lý, tu hành thiết tắc đâu đơn giản vậy.
Chu Thanh Huyền nhìn Lục Nguyên, nói:
- Cái gọi là thiết tắc tác là trong cõi trời đất mặc lệ là sinh linh hoặc không phải sinh linh đều có thể hiện đồng bộ, cho nên thuân theo quy tắc thiên địa. Ví dụ như thiên địa vạn vật dù là sinh linh hoặc không phải sinh linh đều ở trong luân hồi. Thiên địa vạn vật tất cảđều có sơ hở, không một cái ngoại lệ, đều có âm dương. Vậy nên mọi sinh linh đều ở trong thời gian, không gian.
- Đây chính là thiết tắc.
Chu Thanh Huyền hỏi:
- Lúc ngươi ở Hoa Sơn tu luyện âm dương thiết tắc, luân hồi thiết tắc, tiến vào trung ương thiên triều rồi chắc còn tu thời gian thiết tắc, không gian thiết tắc nữa đúng chứ?
Lục Nguyên đáp:
- Ta còn tu luyện trật tự thiết tắc và nhân quả thiết tắc.
- Trật tự thiết tắc, đó là Yến sư huynh tu hành, chắc hắn sẽ cho ngươi chút gợi ý. Yến sư huynh luôn bá đạo, muốn tất cảđều làm theo trật tự của hắn, cho nên dễ dàng luyện thành trật tự thiết tắc. Còn về nhân quả thiết tắc thì chắc là ngươi có cơ duyên khác rồi.
Chu Thanh Huyền nói:
- Ngay hôm nay ta sẽ đem thích ứng thiết tắc của mình kể sơ sơ, có ngộ được hay phải xem cơ duyên của chính ngươi.