Đọc truyện Hoa Miêu Miêu, bạn đọc sẽ cảm thấy những bối cảnh chân thực về cảm xúc. Truyện ngôn tình có buồn, có vui, đau khổ và cô đơn, tuy nhiên vẫn mang chiều sâu khiến độc giả cảm thấy thú vị. Nữ chính là người sống hướng nội, ít trải lòng mình và thích ôm nỗi đau gặm nhắm.
***
Những mảnh quần áo rách vương vãi khắp mặt đất và những vết máu lấm tấm trên nền cỏ xanh, tôi ngồi trên mặt đất không một mảnh vải che thân, nhìn hai người đàn ông mới xuất hiện mà cảm thấy không khí bắt đầu đặc quánh đến khó chịu.
Đó phải chăng là sự phẫn nộ hòa quyện với sát khí đằng đằng khiến tôi hơi sợ hãi.
Đang trong tình thế cảnh giác, hai người đàn ông đồng loạt quay đi, người đàn ông cao trên hai mét kia lập tức cởi áo choàng, lưng hướng về phía tôi và ném chiếc áo lại, tức tối nói: “Nghĩa muội, em quấn tạm áo choàng lên, rồi chút nữa đi kiếm tên súc sinh đã hãm hại đời muội và băm nó thành nghìn mảnh!”
Tôi bò qua và ngửi ngửi chiếc áo choàng trên mặt đất, chiếc áo có lớp lông trông có vẻ thoải mái này càng gợi lại nỗi đau vì bị mất lông. Tôi nằm đề lên rồi cuộn mình nằm trong chiếc áo, chỉ còn chiếc đuôi đang ngoe nguẩy, tâm trạng rất chán chường.
***
Từ khi nào cô đã yêu thầm cái vòng tay lạnh giá của anh, yêu thầm nụ cười và sự dịu dàng của anh ta. Kí ức lại tràn về, cảm giác bị vứt bỏ như cứa vào tim, mỗi lần nghĩ đến đều cảm thấy sợ hãi, sợ có một ngày lại bị bỏ rơi, bất luận chờ đợi bao nhiêu ngày, anh ta cũng không trở lại tìm cô...
Mời bạn đọc tiếp tục khám phá những diễn biến tiếp theo của câu chuyện và khám phá truyện Bá Đạo Chớ Chọc Tổng Giám Đốc Nóng Tính và Ngự Lôi.