Nhìn vào bầu trời xanh thẳm, lại đột nhiên phát hiện cuối cùng tôi cũng không thể cười một cách nhẹ nhõm nữa.
Rốt cuộc là oán hận đến mức nào, mới có thể khiến một cô gái ngoan ngoãn như Lý Bình thành một lệ quỷ đi khắp nơi giết hại người vô tội chứ?
Mặc dù tôi không tin trên đời này có ma quỷ. Linh hồn có thể luân hồi, mọi thứ đều có nhân quả. Truyền thuyết về hồn ma Lý Bình, còn có thể giải thích rằng cần trình độ khoa học cao siêu hơn! Chỉ bằng với kiến thức hạn hẹp của tôi, không cách nào lý giải nổi.
Nhưng khá tốt rồi, chuyện này cũng đã hạ màn rồi.
Những vẫn còn một chuyện nữa phải nói.
Sau khi khai quật huyệt mộ nhà họ Trần ở trường học, rất nhiều nhà khảo cổ học đã đến đây tiến hành nghiên cứu. Cuối cùng cũng chứng minh được nó là thật.
Nhưng điều khiến người khác khó hiểu là: Chu Kiếm đã nói trong huyệt mộ to như vậy quả thật không có bất cứ vật bồi táng nào được chôn cùng ông cụ Trần. Chỉ tìm thấy hai chiếc quan tài ở chỗ sâu nhất thôi. Trên quan tài được dán rất nhiều phù chú, sau khi cố gắng mở ra, nhóm nhà khảo cổ học kinh ngạc phát hiện, trong mỗi quan tài chỉ có một cánh tay.
Vậy các bộ phận còn lại của thi thể ông cụ Trần đâu? Ai hận ông ta đến mức sau khi ông ta chết còn phải chặt xác? Lúc ấy câu hỏi này đã thành tiêu đề trên trang nhất các tờ báo và tạo ra một chấn động lớn.
Rất nhiều năm sau, khi tôi gặp nhiều chuyện hơn, nhớ lại chuyện này, tôi mới nhận ra tất cả mọi thứ, cho dù là oán khí mạnh mẽ của Lý Bình giết chết tám người, hay tiếng trẻ con khóc trong rừng cây long não, đều từ hai cánh tay đã khô héo từ lâu đến mức chỉ còn xương này mà ra. Mà lần này, chính là lần đầu tiên tôi trực tiếp đối đầu với huyệt mộ nhà họ Trần.
Người đọc sách không nói chuyện ma quỷ, nhưng mà không phải không được nói, nhưng phải nói chuyện cho người khác dễ hiểu một chút.
Mấy thứ quỷ quái này, quả nhiên không tồn tại. Hài cốt ông cụ Trần có một lực lượng thần bí bên trong, ảnh hưởng đến người chết, cũng ảnh hưởng đến người sống. Không, không chỉ mỗi hài cốt ông cụ Trần, trên thế gian này có rất nhiều vật thần bí mà con người không thể nào biết được, đều có lực lượng siêu nhiên, đang có hoặc không ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày của con người, cùng tồn tại song song với thế giới của chúng ta.
Nhưng mà chuyện này nói sau đi.
Tôi… Đang rất đau lòng.
Có lẽ cuộc đời là như vậy, sau khi trải qua mất mát, con người sẽ dần trưởng thành hơn.
“Mặc dù con chim nhỏ kia không có được có cậu ta, nhưng cũng không muốn cậu ta quên đi nó, cho dù hy sinh mạng sống, chỉ cần vì người đó… Nói xem, có phải con chim kia rất ngu ngốc hay không?”
Khi đang ngồi trên máy bay, không biết tại sao tôi lại nhớ đến câu nói cuối cùng của Tuyết Doanh.
Mở nhật ký của cô ấy ra, trang đầu tiên có nét chữ xinh đẹp viết tên cô ấy. Bên dưới còn có hai chữ… Chim nhỏ…
“Đúng vậy, chim nhỏ thật ngốc, cho dù cô ấy làm như vậy thì cũng không có ai vui cả, sẽ chỉ khiến người thân của mình đau buồn mà thôi...” Lòng tôi rất đau, nhưng lại khóc không ra nước mắt. Nên dứt khoát nhìn ra ngoài cửa sổ.
Bên ngoài máy bay, Thái Bình Dương rộng lớn mang một màu xanh trong suốt. Bầu trời cũng trong xanh, nó và nước biển không ngừng kéo dài tầm mắt tôi ra xa, kéo dài, kéo dài cho đến khi tôi không còn nhìn thấy phía xa xa nữa.
Ở nơi nào đó trên thiên đường…
Hoàn toàn văn “Dạ Bất Ngữ Quỷ Dị Đương Án Số 1: Đĩa Tiên.”
-----
Giới thiệu Hồ Sơ Vụ Án Bí Ẩn Dạ Bất Ngữ Số 2 - Con Rối Ma Quái:
Bị bố bắt ép, tôi đến nhà chú Diêu bạn ông ấy ở Mỹ để giải sầu, nhưng lại bàng hoàng khi nghe được tin buồn chị Tiểu Khiết mối tình đầu thời thơ ấu của tôi đã qua đời.
Sau đó tôi đang đau lòng muốn chết lại phát hiện ra, cái chết của chị Tiểu Khiết có rất nhiều điểm đáng ngờ không thể giải thích được, thế là tôi quyết định điều tra chuyện này. Không biết có phải trùng hợp hay không, nhưng đột nhiên có một cô gái thần bí xuất hiện trước mặt tôi, yêu cầu tôi từ bỏ việc điều tra sự thật về nguyên nhân cái chết của chị Tiểu Khiết.
Nhưng đương nhiên một người đầy lòng hiếu kỳ như tôi đã bỏ ngoài tai, tôi tham gia một hội lên đồng cùng nhà họ Diêu, sau đó lần lượt xảy ra những chuyện kỳ lạ. Rốt cuộc thứ gì đang thao túng phía sau? Khi điều tra sâu hơn, tôi ngạc nhiên phát hiện chuyện này bắt đầu từ một thảm kịch cách đây 100 trăm năm trước...