Kiều ŧıểυ Kiều chợt ngẩn ngơ, khoảnh khắc này nàng không khỏi hoài nghi, đây chẳng lẽ không phải là bí thư huyện ủy huyện Mộc Dương? Nhưng thực tế nàng biết điều đó là không thể, vì trước khi gặp Triệu Minh Siêu thì nàng đã biết đối phương là bí thư đến từ bên ngoài. Nhưng dù thế nào thì nàng cũng không nghĩ ra, vì sao bí thư huyện Mộc Dương lại khách khí với chồng nàng như vậy?
Kiều Phượng Nhi và Kiều Hoàng Nhi cũng có chút kỳ quái, vừa rồi khi bí thư Triệu một mình vào đây thì rất khách khí với các nàng, vì vậy mà lúc đó các nàng cảm thấy có lẽ vì bí thư Triệu nể mặt Kiều ŧıểυ thư, biết rõ thân phận của Kiều ŧıểυ thư là không tầm thường. Nhưng bây giờ xem ra người này đã khách khí quá mức với Hạ Thiên, có lẽ vừa rồi hắn khách khí với các nàng chỉ thuần túy vì nguyên nhân Hạ Thiên.
- Hình như tôi không biết ông?
Hạ Thiên có chút kỳ quái.
- Hạ tiên sinh, tuy tôi không phải đệ tử trực hệ của Triệu gia ở thủ đô nhưng cũng coi như một phần tử của Triệu gia
Triệu Minh Siêu cung kính nói:
- Vốn Đại công tử nói tôi không cần đến tìm cậu, nhưng đã có một chuyện ngoài ý muốn xảy ra, tôi chỉ còn cách vi phạm mệnh lệnh của Đại công tử, đến đây xin sự trợ giúp từ cậu.
- À, thì ra ông là người Triệu gia.
Hạ Thiên cuối cùng cũng hiểu, vì vậy hắn dùng ánh mắt mất hứng nhìn Triệu Minh Siêu:
- Này, Đại công tử mà ông nói, có phải là Triệu Công Tử? Hắn phái ông đến đây có phải muốn quấy rối tôi không?
- Hạ tiên sinh, cậu hiểu lầm rồi.
Giọng điệu của Triệu Minh Siêu lúc này càng thêm khách khí:
- Đại công tử vì sợ cậu nghĩ như vậy nên mới làm tôi cố gắng không đến tìm, thực tế Đại công tử phái tôi đên đây để giúp cậu. Trước đó Đại công tử cũng không chú ý đến vấn đề ở bên này, nhưng anh ấy lại vô tình phát hiện Tống gia và Viên gia có rất nhiều động tĩnh, Viêm Lam Quang của Viên gia thành bí thư tỉnh Bình Hải, Tống Kim Bình của Tống gia cũng đến làm chủ tịch tỉnh, sau đó bọn họ còn muốn sắp xếp một người đến làm bí thư huyện Mộc Dương. Đại công tử cảm thấy có gì đó không bình thường, vì vậy mới kẹp tôi vào đây để xem xét tình huống.
- Triệu Công Tử có lòng hảo tâm như vậy sao?
Hạ Thiên thật sự không quá tin tưởng, tuy nói hắn và Triệu Công Tử chỉ chính thức gặp mặt nhau một lần, nhưng trong ấn tượng của hắn thì đối phương không có gì tốt. Trước kia Triệu Công Tử muốn giết hắn, còn muốn giết cả vợ tóc vàng xinh đẹp, sau đó thiếu chút nữa lại giết chết vợ Vi Nhi, nếu không phải lúc đó hắn vội vàng cứu người, sợ rằng đã tính sổ Triệu Công Tử từ lâu.
Triệu Minh Siêu có chút xấu hổ, khoảnh khắc này không biết trả lời thế nào cho phải. Hắn không phải là đệ tử trực hệ của Triệu gia, dù xem xét hàng con cháu ở các chi thì hắn cũng không được coi trọng. Hắn không hiểu quá nhiều về Triệu gia, hắn chỉ biết phụng mệnh làm việc mà thôi.
- Này, ông nói có chuyện quan trọng cần thương lượng, rốt cuộc là chuyện gì?
Hạ Thiên lúc này lại hỏi:
- Có phải chuẩn bị bán Thanh Phong Sơn cho chúng tôi? Này, ông đã nói đến giúp tôi, vậy thì mau bán Thanh Phong Sơn cho chúng tôi.
- Hạ tiên sinh, chuyện Thanh Phong Sơn cậu không cần lo, tôi sẽ nghĩ biện pháp để làm cho thường ủy huyện ủy đồng ý cùng ký hợp đồng với Kiều ŧıểυ thư. Hơn nữa bây giờ Viên Thế Tài đã đi, càng không có vấn đề gì.
Triệu Minh Siêu vội vàng nói, hắn nhìn Kiều ŧıểυ Kiều ở bên cạnh, có chút do dự, cuối cùng cũng phải nói chuyện quan trọng ra:
- Đại ŧıểυ thư đã mất tích.
- Đại ŧıểυ thư?
Hạ Thiên đầu tiên là sững sờ, sau đó hắn phục hồi tinh thần trở lại:
- Ông nói vợ Đại Yêu Tinh đã mất tích? Không đúng, tối qua tôi còn gặp chị ấy, không phải chị ấy ở trong biệt thự ngoài thị trấn sao?
Triệu Minh Siêu khẽ gật đầu:
- Hạ tiên sinh, tối qua tôi còn điện thoại cho Đại ŧıểυ thư, lúc đó cô ấy nói vẫn còn ở trong biệt thự. Nhưng hôm nay người giúp việc tôi tìm đến được đưa sang biệt thự thì không thấy cô ấy đâu nữa, lúc đó tôi còn tưởng rằng cô ấy đi dạo phố cùng Hạ tiên sinh, nhưng đến trưa người giúp việc vẫn nói cô ấy chưa về. Tôi lập tức điện thoại cho cô ấy, nhưng không gọi được, sau đó tôi thử liên hệ nhiều lần, mãi không thành công. Tôi sợ đã có chuyện gì đó xảy ra, lần này Đại ŧıểυ thư một mình ra ngoài, ngay cả Đại công tử cũng không biết cô ấy đến đây, cô ấy nói đến để giải sầu, vì vậy tôi cũng không báo cho Đại công tử mà đến tìm sự hỗ trợ từ Hạ tiên sinh.
- Chẳng lẽ vợ Đại Yêu Tinh thấy tôi không chịu đi cùng nên tức giận?
Hạ Thiên lầm bầm nói một câu, sau đó hắn lấy điện thoại ra gọi cho Triệu Vũ Cơ, cuối cùng hắn phát hiện không thể gọi được.
- Hạ tiên sinh, làm sao bây giờ? Cậu biết Đại ŧıểυ thư đến chỗ nào không?
Triệu Minh Siêu có chút lo lắng, nếu Triệu Vũ Cơ thật sự xảy ra chuyện thì hắn rất khó báo cáo công tác.
- Không cần lo, tôi sẽ tìm được chị ấy.
Hạ Thiên thuận miệng nói, sau đó hắn nói với Kiều ŧıểυ Kiều:
- Vợ, anh đi tìm người trước, đợi đến khi tìm được vợ Đại Yêu Tinh thì quay lại ngay.
Hạ Thiên nói đi là đi, lời còn chưa dứt đã biến mất trong tầm mắt mọi người.
...
Đối với Hạ Thiên thì muốn tìm một người quen cũng không quá khó khăn, khứu giác quá mức đủ để hắn có thể trực tiếp tìm ra đối phương, nhưng điều kiện tiên quyết chính là đối phương phải bỏ đi chưa lâu, mùi hương của nàng phải còn giữ lại trong không khí. Dù sao mỗi người cũng không có mùi hương nồng đậm tuyệt vời như Tôn Hinh Hinh, Hạ Thiên rất quen thuộc mùi của Triệu Vũ Cơ, nhưng khốn nổi mùi hương này rất nhạt, cũng không có quá nhiều trong không khí.
Hạ Thiên dùng tốc độ nhanh nhất để đi đến tòa biệt thự ở tạm thời của Triệu Vũ Cơ, hắn đi dạo quanh một vòng, bên trong quả thật vẫn còn mùi hương của nàng, nhưng rõ ràng bây giờ nàng không có trong biệt thự.
Hạ Thiên đợi vài phút ở bên trong biệt thự và lại chạy ra, hắn cố gắng tìm tung tích của Triệu Vũ Cơ trong không khí, nhưng ngay sau đó hắn đã phát hiện ra vấn đề, có lẽ vì nguyên nhân mùa đông gió mạnh nên khó thể tìm được mùi hương của Triệu Vũ Cơ.
Hạ Thiên cũng không buông tha dễ dàng như vậy, hắn chạy đi khắp tất cả các hướng, cuối cùng nửa giờ sau hắn phát hiện ra một chút mùi hương cơ thể của Triệu Vũ Cơ còn sót lại trong không khí. Nhưng mùi hương này rấ nhạt, vì vậy mà hắn chạy như điên, dần dần mùi hương trong không khí đã ổn định hơn, nồng đậm hơn. Nhưng Hạ Thiên lại phát hiện mình đi vào vùng rừng núi.
- Không thể nào, chẳng lẽ vợ Đại Yêu Tinh lại chạy vào trong Thanh Phong Sơn.
Hạ Thiên dừng bước, hắn có chút do dự, hắn có nên tiến vào không?
Hạ Thiên ngày càng gần thần tiên tỷ tỷ, hắn càng giống như không dám đi lên, vì hắn biết mình đến Thanh Phong Sơn sẽ không nhịn được mà đến tìm thần tiên tỷ tỷ.