Chương 70 - Kết Thúc - Hạnh Phúc Trở Về: Chương trước Chiếc xe ô tô đen dừng lại chiếc Dinh Thự màu đen khói -1 tên vệ sỹ nhanh nhẹ mở cửa xe cho người con trai đang ngồi trên xe , người đó bước ra với khuôn mặt vô cảm hư vô với tất cả mọi thứ ánh mắt tím hồng lạnh lẽo hướng tới chiếc cửa Dinh Thự phái bước bởi vì bên trong nó có người quan trọng nhất với anh - người anh yêu thương nhất đang ở bên trong đó ?? Anh chỉ muốn chạy thật nhanh vào biệt thự tìm bóng dáng cô rồi ôm cô vào lòng thật chặt - chẳng thể xa rời
Anh điềm tĩnh kéo Vali bước vào bên trong biệt thự hơi ấm của căn phòng khác phả vào cơ thể anh lan tỏa hết đi những hơi lạnh lẽo chỉ còn lại những cảm giác ấm áp đang bao phủ xung quanh anh và có lẽ hạnh phúc hơn là người con gái đó .. !!
''Cho dù mới tới đây lần đầu nhưng em lại chưa bao giờ thấy cô ấy tỏ ra sợ hãi hay nhốt mình lại trong im lặng và ngược lại cô ấy lại rất cởi mở và đáng yêu mạnh mẽ và hoạt bát đúng là một cô gái hết sức đáng yêu và dễ gần'' Ng t2 cười híp mắt hai tay chắp lên vẻ ngưỡng mộ Yul
''Vậy sao ?? Không sợ cũng không e ngại'' Nụ cười cong cong nơi khóe môi chợt hiện ra trên mặt người con trai đó
''Tất nhiến rồi ạ tuy chỉ mới tiếp xúc với cô ấy thôi mà em đã hiểu rất rõ về con người của cổ - cổ chưa bao giờ buồn hay khóc từ lúc về đây thậm chí cổ còn luôn tươi cười những nụ cười của hạnh phúc và hoạt bát - rất mạnh mẽ và cô ấy lại càng rất muốn được gặp ngài''
''Cô ấy đang ở đâu'' Anh chợt nói
''Dạ cô ấy đang ở trên phòng của ngài chắc có lẽ giờ cô ấy đã ngủ say rồi - vì cô ấy chờ ngài suốt từ chập tối tới tận khuya như thế này chắc cũng lăn ra ngủ rồi'' Hai nhỏ ngước nhìn đồng hồ cũng đã hơn 11 giờ rồi còn gì quá nửa đêm rồi
''Được rồi cảm ơn hai cô giờ hai cô có thể lui về nhà sau'' Anh nói xong rải bước lên chiếc cầu thang lớn từng bước chân vang lên thật rõ xen lẫn với những tiếng mưa vì đơn giản không riêng chỉ căn biệt thự này mà Tòa Dinh Thự của Gia Tộc Kell này đều rất yên tĩnh và không có một chút động vào ban đêm lại càng yên tĩnh và im lặng hơn
Người con gái đó đang say nồng trong giấc ngủ - và trong giấc ngủ đó cô gái nằm trước mặt anh muốn gì anh có biết không ?? Là muốn được gặp lại anh ... !!
Gương mặt của cô lúc này như là một thiên thần của thượng giới làn mi đen dày cong vút chiếc mũi cao thanh tú mái tóc dài mềm mại chạm vào cánh tay phủ trên gương mặt nhỏ của cô xõa xuống trên chiếc váy dài gương mặt của người con gái này lúc thì mệt mỏi hai hàng lông mày díu lại rồi giãn ra cảm giác như sắp khóc từng khung bậc cảm xúc tràn về trên gương mặt nhỏ nhắn đang thiếp đi trong giấc mơ
Chiếc áo Vest được đặt xuống ghế chiếc áo sơ mi trắng hở vài cúc trước bộ ngực rắn chắc khỏe mạnh anh bước tới bên người con gái xinh đẹp đang ngủ trên chiếc gường kia ôm cô thật nhẹ nhàng vùi đầu vào trong cơ thể bao nhiêu thứ gọi là cảm xúc chợt ùa về nơi con tim bình yên bao nhiêu tháng qua anh đã nhớ bao biết bao .. luôn lo lắng rằng ở nơi này cô có sống tốt không ?? Cô có mạnh mẽ không - cô có cười như cô đã từng hứa với anh không ?? Cứ chỉ sợ nước mắt luôn tuôn trực nơi hàng mi đẹp và người con gái này sẽ phải khóc trong lặng thầm sợ trở về của anh đã là quá lâu như anh đã từng nói với cô
Nhưng để rồi anh biết rằng em vẫn luôn cười anh vẫn mạnh mẽ khi quay trở về cảm ơn em vì đã thực hiện lời hứa - rằng em sẽ không khóc em sẽ không buồn mà em luôn mạnh mẽ luôn vui vẻ khi không còn có anh bên cạnh đủ để anh biết được thời gian qua người con gái của anh đã hạnh phúc đến đâu ?? Một nụ hôn thật nhẹ nhàng được đặt xuống bờ môi nhỏ của người con gái đó nụ hôn này là tất cả những nỗi nhớ mà thời gian anh đã cách xa cô cứ thế mà ôm lấy ôm chọn lấy cô khiến cho hai hàng lông mày thanh tú díu lại trong giấc mơ của người con gái đó - Yul cô đang mơ cái gì anh có biết không ?? Là cô đang đứng trước mặt anh được anh ôm vào lòng bao nhiêu cảm xúc làm đau nhói con tim dù biết chỉ trong mơ thôi nhưng cô muốn thiếp đi mãi mãi để có thể bên được anh mãi mãi còn hơn thức dậy sớm mai này cô sẽ không thể nào nhìn thấy bóng hình thân thuộc đó nữa
Yuk đáp trả lại nụ hôn đó một cách nhẹ nhàng hai hàng mi lay động nhưng lại không thẻ mở mắt vì điều gì ?? Cô càng như vậy càng khiến anh muốn chiếm đoạt cô có lẽ anh điên rồi điên cuồng vì cô rồi hôn lên chiếc cổ trắng thật mịn màng từng hơi thở của cả hai trở nên nặng nhọc hơn lúc này đây hai hàng nước mắt của Yul chảy nhẹ xuống gương mặt nhỏ nhắn
Anh chợt nhìn lên tại sao cô lại khóc ?? Có chuyện gì xảy ra vậy, hàng mi ài run run miệng chợt gọi tên một người con trai ngày xưa - người cô yêu thương nhất trên đời
''Rain ... !! Em nhớ anh ..; thật sự rất nhớ .. phải anh nói rằng em mạnh mẽ em mạnh mẽ lắm nhưng anh có biết tim em khóc em đã mệt mỏi tới mức phải tự đứng lên mà mạnh mẽ ... em vẫn cứ tin rằng một ngày nào đó anh sẽ trở về .. nhưng anh đã không làm được - em biết rằng em phải quên đi anh quên hết những tại sao em vẫn không thể nào làm được .. rằng chỉ một lần thôi cho em được nhớ anh .. rằng chỉ duy nhất một lần thôi '' Cô chợt quay lưng đi không thôi gọi tên anh giọt nước mắt chảy nhẹ xuống thấm vào chiếc gối trắng
Lúc này đây anh thật sự rất bât ngờ và ngạc nhiên những lời cô nói thì ra cô không hề quên anh không hề thôi nhớ anh rằng bao năm tháng qua cô vẫn đợi anh vẫn chỉ yêu mình anh .. cô mạnh mẽ như vậy là vì lời hứa của cả hai là vì anh không muốn thấy cô khóc
Anh ôm chặt lấy cô hôn lên đôi môi thật điên cuồng ôm chặt lấy thân thể nhỏ bé đó '' Yul à .. anh xin .. lôi em .. anh sai rồi sai vì đã không thể trở về bên em sớm hơn nhưng hôm nay anh đã trở về rồi đây .. trở về với em rồi đây em sẽ không còn phải khóc thêm một lần nào nữa .. anh xin lỗi''
Anh sẽ bù đắp tất cả những tổn thương những niềm đau trong trái tim cô người con gái này là sinh mệnh là tất cả cuộc sống niềm hy vọng của anh anh sẽ không buông tay cô thêm một lần nào nữa ... !!
----------------------
Màn đêm phủ xuống càng dày đặc những hạt mưa không thôi ngừng rơi những làn gió lạnh đến cắt da thịt tiếng sấm tiếng sét xé rạch ngang bầu trời đêm kia - người con trai đó lặng lẽ bước lên từng bậc thang dải những tấm thảm đỏ vô tận - ánh mắt xanh lạnh lẽo tìm kiếm người con gái ấy - em đang ở đâu ??
''Tổng tài ngài đã trở về'' Hai người quản gia trẻ cúi xuống chào anh nghiêm nghị
''Mọi chuyện trong biệt thự vẫn ổn chứ - vườn hoa các anh có chăm sóc thường xuyên không'' Anh quay lại lạnh lẽo nói mái tóc bạc che mất đi nửa gương mặt
''Mọi chuyện trong nhà vẫn rất ổn và vườn hoa của ngài thì từ lúc tiểu thư Misa-chan về đây cô ấy luôn làm việc đấy ạ''
''Vâng từ lúc cổ chuyển về đây thì cổ luôn thức dậy vào sáng sớm cho dù lạnh đến mấy cô ấy vẫn xuống tưới và chăm sóc vườn hoa không những không lạnh mà cô ấy còn cười tươi rất vui vẻ nữa''
''Tại sao ??'' Vườn hoa của anh là do chính tay cô bao nhiêu ngày qua chăm sóc sao ?? Sao cô lại làm vậy anh ẩn danh tính cô không hề biết anh sao cô lại tự nguyện chăm sóc cho vườn hoa mà không hay biết chủ của nó sao ??
'Thưa ngài hình như lúc đấy chúng tôi có ngăn cô ấy lại và hỏi cô ấy lý do gì mà cô ấy lại làm thế thì cô ấy quay lại cười rất hiền cô ấy nói rằng vườn hoa hồng này nó giống với vườn hoa của một người trước đây cô ấy từng quen biết và cô ấy cảm thấy rằng vườn hoa này rất quen thuộc và cô ấy còn bảo rằng nhìn thấy vườn hoa này cô ấy cảm thấy mình rất yêu chúng và thận thuộc cho dù không hề hay biết chủ nhân của nó là ai những cổ nhất định sẽ tự tay mình chăm sóc''
Anh cười nhẹ thì ra cô gái này vẫn chưa hề quen được những kỷ niệm với những bông hoa hồng này - bao nhiêu ngày tháng qua em vẫn ổn chứ Misa - em vẫn cười vẫn hạnh phúc chứ - còn anh anh thì không thể nào thôi ngừng nhớ về em và những tình yêu của chúng ta ...
''Cô ấy đag ở đâu ''
''Hình như cổ đag ở phòng hương dược của ngài vì lúc trước ngài có dặn tôi là hãy đưa chiếc chìa khóa này cho cổ tối nào cô cũng tới hình như cô ấy có vẻ rất yêu khu vườn và căn phòng đó''
''Được rồi các anh lui đi ta mệt ta cần nghỉ'' Anh nói xong thì quay bước đi thẳng tới phòng Hương Dược - tới với người con gái anh yêu thương nhất Misa .. !!
Từng bước chân vang lên thật thanh so với sự yê tĩnh của biệt thự bóng đêm như bao chùm vô tận chiếc Vali dừng lại ở cửa căn phòng bí mật hương dược của anh .. từng ánh đèn sáng nhòa mờ ảo tạo nên một cảm giác thật yên tĩnh và huyền bí mùi hương thơm rực của căn phòng này lan tỏa khắp mọi ngóc gách và chàn đầy những hơi sương thoảng mát từ những cánh hồng đỏ rực - một bóng hình thân quen đang nằm ngủ gục trên chiếc bàn chế hương - một gương mặt lúc ngủ cũng không ngừng quyến rũ người nhìn đôi môi mỏi như cánh hoa anh đòa khẽ cong lên chiếc cứa sổ trắng mở toang ra những làn gió mát lạnh ùa vào thân thể người con gái đó mái tóc khẽ bay theo làn gió cùng với những cánh hoa anh đào mọi thứ hiện lên như một bức tranh ảo mộng
Anh chợt đi tới bên cạnh cô mỉm cười thật ấm áp '' Em đây rồi Misa ..!!'' Tất cả những nỗi nhớ và tình yêu năm xưa chợt ùa về trong anh bap nhiêu năm tháng qua anh nhớ người con gái này biết bao nhớ từng hơi thở từng nụ cười từng cái nắm tay yêu thương của cô mỗi lần nhìn lên bầu trời ngàn sao đó thì gương mặt của người con gái này lại hiện lên với ánh mắt to tròn và nụ cười hạnh phúc trên môi như một đứa trẻ cần được yêu thương cần được bảo vệ lúc đó anh chỉ ước mình có thể ôm chặt lấy cô được chạm lên gương mặt cô - đêm nào cũng vậy nỗi nhớ chưa bao giờ là nguôi
Nhưng ngay bây giờ cô đang ở trước mặt anh đang ngủ thật ngon giấc '' Anh đã về với em rồi đây Misa .. !! Những ngày tháng qua em ổn chứ em vẫn cười chứ vẫn mạnh mẽ chứ'' Anh cầm chiếc áo vest choàng lên người cô với ánh mắt bao trùm nỗi nhớ anh nhấc cô lên ôm chặt vào ngực mình rồi bước ra khỏi căn phòng
Từng bước chân là từng hơi thở của người con gái này cô nằm ngoan ngoãn như một chú mèo con nằm gọn trong tay anh - anh chỉ muốn biết không có anh cô vẫn ổn vẫn sống tốt chứ hay cô đã khóc khóc trong bóng tối lặng thầm lặng lẽ
''Misa à anh xin lỗi .. vì đã không thể ở bên cạnh em vì đã bỏ em đi để em phải một mình tự đứng dậy tự bước tiếp đi chắc có lẽ em giận anh lắm hận anh lắm đúng không còn anh thì luôn nhớ em luôn mong chờ ngày được trở về đoàn tụ bên em... đúng như người ta nói có duyên có nợ chúng ta sẽ trở về bên nhau thì bây giờ anh đã về rồi đây anh xin lỗi từ bây giờ anh sẽ đánh đổi cả cuộc đời này để yêu em để bên em trọn kiếp .. sẽ không rời xa .. như một lời hứa năm xua của chúng ta .. rằng chúng ta sẽ mãi không xa rời '' Anh cúi xuống hôn vào đôi má hồng ửng của cô ánh mắt cô khẽ dao động hai hàng lông mày díu lại với nhau đôi môi nhỏ khẽ khẽ gọi tên một người trong cơn mơ
''Tamaki ... !! Em nhớ anh''
Anh khẽ bật cười người con gái này thật đúng là lúc nào cũng chỉ biết làm anh yêu hơn thôi yêu đến mức không thể nào ngừng lại được anh cúi xuống tai cô khẽ nõi những lời yêu thương nhất dành cho người con gái này '' Anh cũng nhớ em Misa của anh'' Một nụ cười thật hạnh phúc hiện lên trên gương mặt lạnh lùng cuốn hút đó của anh một nụ cười xuất hiện trên gương mặt 1 người mà người ta nghĩ rằng không hề biết cười - vì đơn giản khi ở bên người con gái này anh không thể không cười được - Người vợ của anh - Người mà anh yêu thương nhất thế gian này ... !! Là cô
''Theo tôi thấy thì cô ấy quả là con người thú vị và rất ngốc nhếch trẻ con''
''Sao hai cô lại nghĩ như vậy ??'' Anh chăm chăm nhìn hai nhỏ xem ra từ lúc Haru chuyển vì căn biệt thự này thì có thật là nhiều chuyện thú vị xảy ra
''Lần đầu bước chân vào đây nhìn thấy chúng tôi thì hét lên như gặp ma rồi lần sợ đủ thứ trên trời dưới đất tóm lại là một cô nàng khá thú vị''
''Ha ha các cô cũng nghĩ vậy sao ?? Được rồi các cô nghỉ đi ta sẽ tới thư viện gặp cô ấy'' Anh nói xong vội quay người đi dải bước tới căn phòng phía đông và một tủ thư viện lớn của anh có rất nhiều cuốn sách cổ đại hay và nhiều những thú vị và bí mật bí ẩn sâu trong những cuôn sách được ghi trong nó mà chỉ có mình anh là người được sở hữu
Cánh cửa lớn mở ra ánh sáng của thư viện chiêu sáng ánh mắt xám đục ngậu trên gương mặt mê hồn người đó tất cả hiện lên thật đẹp và mê hoặc anh bước trên vào bên trong căn phòng lớn có rất nhiều kệ và tủ sách cao ngất ngường thậm chí phải bắc thang cao lắm mới có thể với được tới - anh đảo mắt nhìn một lượt cô gái nhỏ này chốn ở đâu rồi ý nhỉ anh bước đến chiếc cửa sổ lớn nhất của thự viện ở đó rất mát và thoáng rất tiện lợi có việc đọc sách vì nó có ánh đèn sáng mờ ảo được lắp đặt riêng của khu này và đây chính là chỗ ngồi lý tưởng nhất của anh mà nah thường lui thường tới ngồi đọc khi rảnh
Và quả nhiên rằng người con gái đó đã ở đó - và tất nhiên rằng đang trong tình trạng thiếp say trong cơn mê - anh mỉm cười bước tới bên cạnh chiếc bàn ngồi đối diện cô chống tay nhếch khóe môi '' Tìm ra rồi nhé - Haruhi - chan ''
Làn gió thổi lùa nhẹ khẽ bay mái tóc của Haruhi phủ lên gương mặt đang ngủ hàng mi dài cong vứt ẩ sâu bên trong là đôi mắt nâu trong veo to tròn như thiên sứ một ánh mắt trong veo tinh khiết đã mê hoặc lòng anh - anh cứ thể mà nhìn người con gái này ngủ ngon giấc - tình yêu của anh đã trở về rồi đây anh đã rất nhớ em nhớ rất nhiều và anh không thể ngăn cản mình thôi nhớ em - anh xin lỗi và cũng cảm ơn em vì tất cả xin lỗi vì đã bỏ em đi vì đã không thể trở về sớm như lời hứa và cũng cảm ơn vì cả hai chúng ta đã thực hiện một lời nguyện thề năm xưa là cả hai sẽ trở về bên nhau - sẽ không xa rời nữa
''Giờ đây anh đã trở về rồi - anh sẽ không bỏ em lại một mình nữa - anh hứa .. '' Anh chạm nhẹ lên mái tóc mềm mài của cô đôi môi nở một nụ cười ấm áp hạnh phúc đã trở về là sẽ không ra đi nữa và lại một lần nữa anh sẽ giữ người con gái này bên cạnh anh và bù đắp lại những năm tháng cả hai đã phải đau khổ rời xa nhau trong lặng thầm
Anh tiến tới bê cô dậy ôm gọn cô trong lồng ngực '' Nào về phòng với anh thôi - hư thật đấy dám chốn ở đây rồi ngủ một mình !! Ngốc !! Em đúng là đồ đại ngốc '' Anh khẽ cười - ôm chọn cô vào lòng
Bàn tay nhỏ này anh sẽ .. không bao giờ buông nữa - mà từ giờ anh sẽ nắm thật chặt .. để đi cùng cô đến hết cuộc đời này
''Người con gái ấy đang ở đâu'' Anh mệt mỏi nói
''Ý ngài là Rin - chan''
''Phải cô ấy đâu rồi''
'Có lẽ ở trên phòng của ngài ạ vì hôm nay cô ấy có vẻ mệt mỏi nên không chịu ăn cơm tối xong đã lên phòng từ sớm rồi''
''Không thèm ăn uống gì luôn sao ??''
''Vâng thưa ngài'' Hai tên đó cúi đầu nói
''Được rồi các anh có thể lui về gian nhà sau'' Nói xong anh kéo Vali xuay bước lên chiếc cầu thang rộng lớn bây giờ anh chỉ muốn anh đi tới căn phòng ngủ của hai người - nơi có người anh yêu thương nhất
Cánh cửa khẽ khàng được mở ra trong im lặng ánh sáng mờ ảo của căn phòng xua dịu đi cái mệt mỏi của anh cứ thể mà bước tới bên chiếc gường lớn ngập tràn mùi hương nhẹ của cánh hoa hồng phảng phất khắp người con gái đang nằm trước mặt anh - như một thiên thần đang say giấc trong vòng tay của thượng đế
Hàng mi cong dày rủ xuống trên đôi mắt phượng xanh lá lạnh lùng làn môi cong cong nở một nụ cười thảo mãn chút hết được bao nhiêu mệt mỏi ánh mắt không thể rời khỏi người con gái trước mặt
''Rin à ... !! Anh về rồi đây !! Fin của em đã về rồi đây'' Anh chạm bàn tay lên gương mặt nhỏ nhắm của cô hiện ra bao nỗi nhớ bao kỷ niệm cũ đang dang dở mà bỗng dưng phải xa cách của hai người -Người con gái này đã khiến anh nhớ da diết vì quá yêu cô
''Thời gian qua không có anh em vẫn mạnh mẽ chứ - em vẫn ổn chứ - có khóc không ??'' Ánh mắt xanh u buồn hiện ra bao nỗi nhỡ anh cúi xuống đặt lên đôi môi đó một nụ hôn thật nhẹ nhàng
Làn mi cong khẽ lay động nhưng lại không thể tỉnh giấc vì điều gì ?? Chúng ta yêu nhau là do định mệnh sắp đặt chúng ta rời xa nhau cũng do định mệnh và chúng ta gặp lại - quay trở về bên nhau một lần nữa tất cả cũng là do định mệnh
''Thời gian qua em chịu đựng đủ rồi và tới bây giờ anh sẽ bù đắp .. bù đắp lại tất cả những nỗi nhớ tình yêu - và tổn thương cho em '' Anh ôm chọn cô vào lòng quãng thời gian chúng ta xa nhau đã là quá dài phải không đôi lúc anh tự hỏi có phải rằng anh quá vô tâm khi để em một mình tại nơi này nhưng bây giờ anh đã về rồi thì nhất định anh sẽ mãi mãi không bao giờ xa người nữa
Một sợi dây vô hình đã vô tình 1 lần cho con người và Vampire gặp nhau và yêu nhau nhưng lại vô tâm cắt đứt đi sợi dây đó để rồi họ phải cách xa nhau mãi mãi mỗi người trở về một thế giới riêng cứ tưởng rằng sẽ mãi mãi không thể nào quay lại hay gặp nhau được nữa nhưng vì một điều kỳ lạ gì đó sợi dây đó đã được nối lại tìm lại nhau - đi tìm nhau giữa bao dòng người để rồi định mệnh đã mỉm cười với tình yêu của họ - họ lại một lần nữa gặp nhau - nhưng lại trong một thân phận khác - để rồi tình yêu năm xưa đã trở về - lời hứa năm xưa đã được thực hiện - rằng CẢ HAI SẼ MÃI MÃI BÊN NHAU - TRỌN ĐỜI TRỌN KIẾP
Một buổi sáng sớm ban mai ánh nắng mờ nhạt len lỏi chiếu rực sáng căn phòng lớn chiếu vào hai gương mặt hai con người đang nằm trong vòng tay nhau trên chiếc gường lớn hai gương mặt tuyệt sắc mê hoặc hết được lòng người hai con người đó như sinh đã để dành cho nhau - và không có một cái gì có thể cách xa được họ
Shou díu mắt tỉnh dậy trong ánh nắng của sớm mai - trước mặt anh bây giờ là gương mặt của người con gái anh yêu thương nhất thế gian - một người con gái xinh đẹp tuyệt trần - trong tuổi thanh xuân 20. Anh mỉm cười ôm lấy cô thật chặt - đây không phải mơ chứ !! Rằng bây giờ anh đã mãi mãi có cô bên cạnh anh rồi
''Tổng tài - ngài dậy rồi sao'' Nam quản gia mở cửa cung kính bước vào
Yuki thở dài đầu tóc thì như tổ quạ cứ thế này chắc cô điếc khi trẻ quá hazzi !!
Yuki bước xuống nhà trong bộ dạng đặc lôi thôi - trong một không gian cực kỳ sang trọng và quyền quý - Cô cũng cảm thấy khá thoải mái vì đã quen như thế này rồi . Yuki ngồi xuống bàn ăn trong tiếng nói chuyện ầm ầm như cái chợ vỡ của quỹ quỷ bạn cô
''Hôm qua ngủ ngon thật đấy chưa lúc nào tao cảm thấy mình ngủ ngon như thế'' Yul vươn vai
''Còn tao thì rõ ràng hôm qua ngủ trong phòng hương dược mà sáng tỉnh dậy tao lại nằm ở trong phòng là thế quái nào'' Misa khó hiểu uống sữa
''Tao cũng thế đấy - sáng dậy thì lại ở trog phòng mà rõ ràng hôm qua có ngủ trong phòng đấu'' Haru nói
''Me too'' Rin khoanh tay ngặm bánh mỳ
''Ớ == sao lại thế'' Đồng thanh tập 1
''Vì Tổng Tài đã đưa các cô về phòng mà'' Sandy từ trong bếp đi ra với một đĩa bánh mỳ kẹp bơ
''WHAT'' Đồng thanh tập 2 trố mắt nhìn Sandy
''ơ thế hôm qua các cô không biết gì sao đêm qua các ngài ấy từ New York về - đã lên phòng ngay để tìm các cô vào hôm qua ngài ấy đã ngủ với các cô mà tôi nghe mấy nhỏ giúp việc trong biệt thự của các cô nói thế'' Yuri cười tươi rói
''HẢ .. Ả .. Ả NGỦ CÙNG'' Cả lũ mắt chữ A mồm chữ O há hốc mồm công với những gương mặt đỏ như trái cà chua
''Vâng ?? Các cô không biết sao'' Sandy đáp mặt tỉnh bơ
Bọn hắn bước tới trên môi nở những nụ cười thật dịu dàng - ấm áp không còn lạnh lẽo - ngang tàn như xưa kia nữa, bước chân tới với người con gái đang ở trước mặt - 5 người mà bọn hắn yêu thương nhất - cuối cùng cũng đã được đối mặt - và trở vềbên nhau
Bọn nó như sắp khóc không thể kìm lại được cảm xúc bây giờ được - nỗi nhớ như trực trào tuôn hết ra - bao năm tháng qua em nhớ anh đến nhường nào ?? Cứ tưởng rằng chúng ta đã mãi mãi mất nhau - không thể gặp nhau được nữa nhưng giờ đây anh đã trở về - đứng trước mặt em và bên em ... !! Là anh thật rồi
ANH ĐÃ TRỞ VỀ RỒI .. !! EM SẼ MÃI MÃI GIỮ LẤY ANH LÀ CỦA RIÊNG MÌNH ..!! HẠNH PHÚC CỦA CUỘC ĐỜI EM CHÍNH LÀ ANH .. CẢM ƠN ANH VÌ ĐÃ TRỞ VỀ !! BÊN CẠNH EM ... !! CẢM ƠN ĐỊNH MỆNH - LẠI MỘT LẦN NỮA CHO CHÚNG TÔI TÌM LẠI NHAU .. !!
ANH SẼ KHÔNG ĐI ĐÂU NỮA !! ANH SẼ MÃI MÃI BÊN CẠNH EM - ĐƯỢC NHÌN THẤY EM CƯỜI - THẤY EM HẠNH PHÚC LÀ LÝ DO ANH MUỐN TỒN TẠI TRÊN THẾ GIỚI NÀY !! ANH YÊU EM ..!!