Trong một nhà hàng ba sao Michelin.
"Anh xin lỗi em, Khinh Ngữ. Anh không cố ý lừa dối em. Nhưng mà ŧıểυ Niệm vừa mới sinh con, lại còn là một bé trai. Anh không thể ly hôn với cô ấy được. Em chờ anh một năm, một năm sau anh chắc chắn sẽ kết hôn với em. Đây là đồ anh đặt chế tạo riêng mang từ Pháp về, gọi là Trái Tim Hải Dương, nó tượng trưng cho tình yêu của chúng ta."
Người đàn ông nói xong thì cầm nhẫn quỳ một gối xuống bên cạnh cô gái.
"Kế hoạch này anh làm rất tốt."
Quý Khinh Ngữ ngồi trên ghế, cô không đưa tay ra nhận chiếc nhẫn kim cương trị giá hàng triệu này. Cô chỉ lạnh lùng nhìn người đàn ông trước mặt.
Dương Tân Thành được mọi người gọi là tứ thiếu của Bắc Kinh. Hắn theo đuổi cô ròng rã suốt một năm, cô mới đồng ý là bạn gái của hắn.
Kết quả là yêu đương còn chưa được một tuần lễ thì Quý Khinh Ngữ phát hiện ra có chuyện mờ ám. Trên cơ thể của người đàn ông này luôn có mùi sữa.
Quý Khinh Ngữ giả vờ như không biết chuyện gì, rồi lén theo dõi Dương Tân Thành. Phát hiện Dương Tân Thành đi bệnh viện tư nhân ở thủ đô.
Quý Khinh Ngữ có người quen ở bệnh viện này. Ở đây có một bác sĩ Phó danh tiếng rung chuyển từ trong nước đến quốc tế. Tuy hai năm gần đây anh ít nhận khám bệnh, nhưng mỗi lần khám thì kiểu gì cũng chẩn được bệnh. Vừa hay cô và vợ của Phó Dư, Cố Miên, có quen biết nhau. Năm đó vào lễ trao giải, y phục của Cố Miên bị gai hoa hồng làm rách, cô trổ tài thêu thùa đã giúp Cố Miên khâu lại. Hơn nữa còn làm cho Cố Miên thu hút được sự chú ý trên thảm đỏ. Nhờ vào lần giúp đỡ đấy Quý Khinh Ngữ có thể tự do ra vào bệnh viện này.
Nhưng mà Quý Khinh Ngữ hoàn toàn không ngờ tới người bạn trai này lại cho cô một sự ngạc nhiên lớn đến vậy. Anh ta đã kết hôn, vợ hắn còn vừa mới sinh con xong.
Quý Khinh Ngữ sau khi đã phát hiện ra mình là ŧıểυ tam, vội gọi cho Dương Tân Thành.
"Ý anh là để em làʍ t̠ìиɦ nhân của anh một năm. Năm sau anh ly hôn với vợ, rồi tái hôn với em?"
Ngón tay của Quý Khinh Ngữ gõ nhẹ lên mặt bàn, trong lòng thì ngọn lửa sắp phun trào nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ thản nhiên mà nhìn người đàn ông đối diện.
Dương Tân Thành bị ánh mắt của Quý Khinh Ngữ làm cho sợ hãi. Nhưng khi anh ta nhìn lại gương mặt đẹp như tiên nữ, dáng người quyến rũ như ma quỷ của Quý Khinh Ngữ, thì đầu óc của anh ta lại trở lên điên cuồng.
Anh ta lập tức lo lắng nói: "Khinh Ngữ, em không phải là người thứ ba. Trong tình yêu chỉ có người phụ nữ không được yêu thương mới bị gọi là người thứ ba. Tình yêu không có sự phân biệt đến trước hay đến sau. Với lại, cuộc hôn nhân của anh với cô ta chỉ là một cuộc liên hôn chính trị. Anh không hề yêu cô ta. Anh chỉ yêu mình em! Nếu như em vẫn chưa yên tâm anh có thể chuyển nhượng một phần tài sản dưới danh nghĩa của anh sang tên cho em."
Đột nhiên Quý Khinh Ngữ đứng dậy, nói vào di động: "Chắc là bà Dương đã nghe được rồi đúng không. Anh ta đúng là đồ cặn bã. Bà đã có được chứng cứ rồi, có thể làm cho anh phải cút ra khỏi nhà rồi nhỉ!"
Nói xong Quý Khinh Ngữ cúp điện thoại.
"Con điếm xấu xa này, mày hại tao!"
Dương Tân Thành tức giận đến mức ném hộp nhẫn kim cương đi, muốn xông tới chỗ Quý Khinh Ngữ. Kết quả là ngay giây tiếp theo, toàn bộ ly rượu đỏ được đổ lên đầu Dương Tân Thành, làm anh ta phải nhắm mắt lại.
Ngay sau đó, Quý Khinh Ngữ đấm thẳng một quyền vào bụng anh ta: "Mẹ kiếp, mày còn chẳng có cơ bụng. Thế mà dám lừa gạt bà đây nói là có cơ bụng tám múi làm bà đây mới đồng ý hẹn hò với mày. Đồ rác rưởi!"
Quý Khinh Ngữ đánh cho Dương Tân Thành ngã xuống đất, còn tàn nhẫn đạp thêm mấy phát. Trước đây cô quên không nói cho Dương Tân Thành biết cô có đai đen Taekwondo. Vì cô muốn đi theo hình tượng cô gái trong sáng xinh đẹp nên mới phải giấu chuyện nhà mình có mở một trung tâm dạy võ.
Cuối cùng cô phủi tay rồi bước ra ngoài cửa. Hôm nay, Dương Tân Thành vì muốn thể hiện mà bao cả nhà hàng, vì thế mà lúc này chẳng có ai đến cứu anh ta. Vài người phục vụ muốn đi đến ngăn cản, nhưng khi nhìn thấy Quý Khinh Ngữ dùng tay không uốn cong dao và nĩa làm bằng bạc, thì trong chốc lát đã không còn ai dám bước lên nữa.