Cảnh Phạm cũng mỉm cười gật đầu với phục vụ, tỏ vẻ lòng biết ơn.
“Đây là quà sinh nhật nhà hàng chúng tôi gửi đến bạn nhỏ này.” Phục vụ đưa một cái hòm to giao cho ŧıểυ Chanh Tử.
“Cảm ơn.” Cảnh Phạm không nghĩ nhiều, nghĩ đây là nhà hàng chuẩn bị kinh hỉ cho sinh nhật đứa nhỏ.
Hai bạn nhỏ cách vách nhìn qua xem, hỏi người bên cạnh: “Mẹ, vì sao chỉ bạn ấy có quà sinh nhật, con lại không có?”
“Mẹ, con cũng muốn có quà!”
“Thật có lỗi, đây là nhà hàng chúng tôi cố ý chuẩn bị cho bạn nhỏ thứ 100 bước vào nhà hàng.” Phục vụ lập tức giải thích.
Cảnh Uyên nói: “Có tâm.”
Nhìn thấy hộp quà màu lam xinh đẹp, ŧıểυ Chanh Tử rất thích, quay đầu hỏi Cảnh Phạm: “Mẹ, con có thể mở ra không?”
“Đương nhiên có thể.”
ŧıểυ Chanh Tử tràn ngập chờ mong mở hộp ra, như mở chiếc hộp Pandora, kinh hỉ không thôi. Đôi mắt sáng long lanh nhau: “Mẹ, thật nhiều thật nhiều quà nha!”