Minh Thù đợi tại phòng làm việc hơn ba giờ chiều chờ Lương Triệt tan làm rồi cùng về.
Nhân viên trong phòng làm việc một trận không có hảo ý "Oh ~~~", đưa mắt nhìn hai người rời đi.
"Gần đây em không nhận kịch bản sao?"
"Không nhận." Minh Thù nói: "Cùng anh."
Trẫm phải sủng hạnh đồ ăn vặt thật tốt một chút.
Lương Triệt ngờ vực, cô sẽ tốt như thế?
"Sáng mai tôi ra ngoài làm việc một chuyến, em đi không?"
"Ừ.... Đi nha." Dù sao cũng không có việc gì.
Lương Triệt ban đêm đặt vé trước, Minh Thù nằm trên giường xem kịch bản, cũng không biết từ đâu cô có nhiều kịch bản như vậy, giống như được đưa ra cô tuỳ ý chọn vậy.
Ong ong ong...
Minh Thù chọc chọc hắn: "Điện thoại."
Lương Triệt lấy điện thoại bên cạnh tới, nhìn thoáng qua tên người gọi... Thôi Nhị thiếu?
Em trai của Thôi Cảnh Dương?
Minh Thù nhậm điện thoại: "Làm gì, đêm hôm khuya khoắt quấy rầy người khác đi ngủ."
"Khục khục... Cái kia tiểu bà bà, tôi chính là muốn nói với cô một tiếng, Thôi Cảnh Dương hai ngày này tức giận đến không nhẹ, tôi bên này tiến triển không tệ, thư ký của hắn biết không ít chuyện..."
"Cố lên, làm rất tốt! Tập đoàn Hằng Phong chính là của cậu, nhà giàu nhất trong tương lai nói không chừng chính là cậu!"
Người bên kia gượng cười hai tiếng.
Thời điểm lúc trước hắn bị tìm tới cửa, tiểu bà bà này cứ như thế vẽ lên cho hắn một cái bánh ngon nghẻ.
Thôi Cảnh Dương là anh trai của hắn.
Tuy nhiên, dựa theo định luật của hào môn khẳng định không có tình anh em ruột thịt gì.
Vị trí tổng giám đốc tập đoàn Hằng Phong này hắn không phải không nghĩ tới.
Bất quá Thôi Cảnh Dương người này, cùng hắn ở chung một mái nhà vẫn là có mấy phần hiểu rõ.
Biết mình không phải là đối thủ của hắn.
Cho nên ngay từ đầu hắn cũng không có ý định tranh cùng Thôi Cảnh Dương.
Ai biết...
Lương Triệt không yên lòng nhìn điện thoại, xém chút nữa làm gì sai lầm rồi.
Chờ Minh Thù cúp máy, hắn giống như vô ý hỏi: "Người của tập đoàn Hằng Phong?"
"Ừ."
"Sao em lại biết..."
"Nhận biết? Không biết."
Minh Thù dừng một chút: "Tôi cố ý tra xét hắn nửa ngày, mấy anh em trong Thôi gia cũng coi như tài giỏi một chút."
Lương Triệt nhíu mày: "Em muốn cùng hắn làm cái gì?"
Cô lại cùng nam nhân khác qua lại sau lưng hắn!
"Đoạt hoàng vị của X tổng."
"..."
Minh Thù khép kịch bản lại, ngáp một cái đi xuống giường: "Hôm nay tôi ngủ ghế sô pha đi, không thì ban đêm anh lại mộng du bơi tới."
Lương Triệt: "..."
Hắn mới không phải mộng du!
Hắn kia là quen thuộc...
Lương Triệt giữ chặt cánh tay Minh Thù.
Minh Thù dừng lại: "Thế nào?"
Lương Triệt nhấp môi dưới: "Đừng đi, tôi cam đoan sẽ không đụng vào... Tôi chỉ ôm em ngủ... Có thể chứ?"
Minh Thù cười như không cười nhìn hắn.
Lương Triệt nhắm mắt nói: "Nếu em không đồng ý thì tôi ra ngoài ngủ, em nhớ khóa cửa kỹ."
Hắn vốn là rất ít nói.
Đối đầu với ánh mắt của Minh Thù càng không biết nên nói như thế nào.
Hắn có chút áy náy đứng dậy: "Em đi ngủ sớm một chút, sáng mai sẽ bay sớm..."
Cánh tay Minh Thù ngăn trở đường đi của hắn, cả người đè tới.
"Đi đâu?"
"Phòng khách..."
"Không phải muốn ngủ cùng tôi sao?"
"..."
Mãi đến khi nằm dài trên giường, Lương Triệt vẫn có chút không chân thực.
Bất quá cũng không thể làm cái gì, Minh Thù chỉ hôn hắn một lát, rất nhanh liền ngủ thiếp đi.
Lương Triệt cười khổ, còn không bằng ngủ ghế sô pha sao.
-
Sáng sớm đến sân bay, cả người Minh Thù đều mệt mỏi.
Lương Triệt cầm không ít đồ ăn vặt mới làm cho cô phấn chấn tinh thần.
Vì chiếu cố Minh Thù nên Lương Triệt mua khoang hạng nhất.
"A... Là Địch tử!"
"Địch Tử Địch Tử, em là fan hâm mộ của chị a! Thật kích động, em có thể xin chữ ký được không?"
Minh Thù vừa ngồi xuống liền bị người ta nhận ra, vây quanh cô muốn kí tên.
Minh Thù cười mỉn đáp ứng, còn để bọn hỏ nói nhỏ một chút, không được ầm ĩ đến người khác.
Đám fan hâm mộ tim đập đỏ mặt đáp ứng.
Cũng có người ánh mắt quét trên người Lương Triệt.
"Hình như là nam nhận bị Địch Tử của chúng ta bao nuôi sao?"
"Hình như là vậy."
"Địch Tử của chúng ta thật si tình, bao nuôi cũng chỉ bao nuôi một người a."
Lương Triệt nhấc tay nâng trán, cái gì gọi là thật si tình? Trước kia cô rất cặn bã sao? Theo hắn biết, trước đó cô cũng không có tai tiếng với đối tượng nào nhỉ?
Không nên mang cô đi ra ngoài!
Xuống máy bay nhất định phải mua cho cô cái khẩu trang!!
Thời gian bat hơn một giờ.
Thời điểm xuống máy bay, Minh Thù đã đứng trên hot search một vòng.
Nguyên nhân chính là tấm ảnh cô chụp chung cùng fan hâm mộ trên máy bay.
Còn có tin đi cùng Lương Triệt/
"Tôi đây là thể chất tự lên hot search nha!" Minh Thù cúi đầu nhìn điện thoại.
Lương Triệt nắm tay cô, phòng ngừa cô té.
Đều lên hot search, vừa ra sân bay liền bị không ít fan hâm mộ vây quanh.
Bất quá để Lương Triệt ngoài ý muốn chính là những fan hâm mộ này cũng không có xông tới.
Mà là xếp thành hai hàng giống như nghênh đón lãnh đạo của quốc gia giống vậy.
Còn có một minh tinh cùng đi ra cách Minh Thù vài phút.
Nhìn một chút fan cách vách ồn ào kia, lại so sánh fan khôn khéo bên này một chút quả thật là chính là hai thái cực.
# fan của Văn Địch có phải hay là trải qua giờ học huấn luyện hay không #
# fan Văn Địch nhận điện thoại #
Hai tin này cũng nhanh chóng vọt lên hot search.
Trong đó cũng không thiếu công lao của Anti-fan.
Anti-fan theo cô khắp mọi nơi để bôi đen...
Liền ngay cả điện thoại cô dùng không phải hàng nội địa cũng là một điểm đen.
Minh Thù đùng đùng đánh chữ.
Văn Địch V: Tôi và các người hô hấp cùng một khoảng trời không khí, các người nhanh nín thở nha!
[ toàn thể Anti-fan:... ]
Nín thở làm gì!!
Ra sân bay, Minh Thù ôm lấy cánh tay Lương Triệt: "Tiểu ca ca, chúng ta đi ăn trước đi, trước kia tôi đã đến đây, nơi này có không ít đồ ăn ngon."
Kế hoạch của Lương Triệt vốn là đi khách sạn trước.
Bất quá một tiếng tiểu ca ca kia của Minh Thù làm cho hắn đầu óc choáng váng, rất không có nguyên tắc liền đáp ứng rồi.
-
Lương Triệt qua đây làm việc, hành trình cũng rất khẩn trương, Minh Thù liền không theo hắn, tự mình hoặc là đợi tại khách sạn hoặc là đi ra ngoài nghiên cứu đồ ăn.
Văn Địch V: Hành trình đệ nhất mỹ thực tiếp tục phát sóng, trạm thứ nhất là đại viện Trình gia. [ ảnh ][ ảnh ][ ảnh ][ ảnh ]
[ a a a a, trời ạ, tôi ở cùng một thành phố với Địch tử! ]
[ tốt! Bây giờ tôi đang ở đại viện Trình ăn cơm. ]
[ lầu trên mau nhìn xem cô ta ở đâu!! Nói xấu cô ta!Nói xấu trước mặt cô ta! ]
[ Văn Địch lại đi ra dọa người. ]
[ cầu sinh hoang dã trước đó cô bỏ hố rồi sao? ]
[ đại viện Trình gia ăn rất ngon a, bất quá lần trước đi không có chỗ, oa oa oa! Địch Tử giúp tôi ăn nhiều hơn hai cái! ]
Weibo là sau khi Minh Thù ra ngoài mới phát, người anh em trước đó ăn cơm tại đại viện Trình gia tự nhiên cũng không có chạm mặt Minh Thù.
Một ngày Minh Thù có thể cho bọn họ đổi mới chừng mấy kỳ.
Hình ảnh chụp đến cực tốt.
Phảng phất có thể xuyên thấu qua màn ảnh, cảm nhận được sự cám dỗ của thức ăn.
[ lấy tốc độ này, tôi cảm thấy không được bao lâu tiết mục này liền sẽ kết thúc. ]
[ dựa vào một người ủng hộ tiết mục mỹ thực? ]
[ đại viện Trình gia cho cô bao nhiêu tiền quảng cáo? Tôi cho gấp đôi! ]
[ Văn Địch là heo! Mập chết cô! Ăn nhiều như thế! ]
[ Văn Địch cút ra khỏi giới giải trí! Rác rưởi! Thứ bại hoại! Kỹ thuật diễn xuất tốt cũng là thứ bại hoại!! ]
[ lầu trên tới đây diễn hài sao? Khen Địch tử hay là mắng Địch tử đây? Tôi cũng không thấy ý tứ mắng cô ấy. ]
[ cảm ơn Anti-fan đã đưa Địch tử của ta lên tiêu đề! ]
[ ha ha ha ha đưa Địch tử lên tiêu đề đều là Anti-fan tốt bụng! Cho phép các người cứ tốt bụng như vậy. ]
[Góc góp ý]
*Các cậu muốn cách xưng hô của Minh Thù và Kỳ Ngự tại đời thật sẽ là anh - em hay là tôi - em/anh?
Vì nhiều bạn thấy cách tôi-em sẽ tụt mood nhưng cách xưng hô sẽ đi theo trình tự, sau này mới anh em a