Khi bọn họ toàn bộ tiến vào, phát hiện tầng hầm trước mắt mặc dù không lớn nhưng coi như xa hoa, toàn bộ phong cách đơn giản rõ ràng, vật trang trí ấm áp tinh xảo, cảm giác nơi này không bị đè nén cùng ẩm ướt, hiển nhiên thông gió cùng cách triều làm rất tốt. Toàn bộ tầng hầm có 4 phòng, phòng khách trải chiếu tatami, còn lại một gian là phòng ngủ, một gian chứa đồ, một gian là toilet.
Buông lỏng thần kinh căng cứng, Trình Ý chặn lối vào bằng một tấm hút âm dày, lấy ra bánh bích quy cùng nước, đưa cho bọn Trương Cường: "Mấy ngày nay cơm chúng ta ăn đối phó một chút, các anh nghỉ luôn ở gian khách đi, chú ý đừng phát ra tiếng quá lớn". Tiếp hắn thu hết tạp vật trong phòng chứa, dọn trống đặt một cái giường, lại trải thảm Hắc Lang thích dưới đất.
Hắc diễm: '...' Từ khi ra khỏi kho lương kia, nó phát hiện đãi ngộ của mình lên cao hẳn!
Trình Ý xuất ra hai tinh thạch cấp ba vừa lấy được đặt trước mặt Giang Nhữ cùng Hắc Lang, "Sóng zombie này phải mấy ngày mới có thể triệt để đi qua, hai người nhân cơ hội này thăng cấp đi, tôi cùng Trình Phong giúp trông coi bên ngoài."
"Ừm, cảm ơn!" Nhận tinh thạch, Giang Nhữ hàm hậu.
"Rống —— ôi rống ——" Trên mặt đất, zombie lít nha lít nhít gào thét, không ngừng di động, những nơi đi qua, không còn bóng người. Zombie đi đầu đều là cấp ba trở lên, thân thể của bọn chúng đã ngừng hư thối, nɠɵạı trừ ngũ quan teo tóp, tứ chi trở nên cường tráng hữu lực, tốc độ gần bằng con người, mà theo sát phía sau là zombie hành động nhanh nhẹn, dị thường cao lớn cường tráng, sau đó là zombie hơi có chút đứt gãy, hành động chậm chạp, kéo chân tay gãy nát, cố chấp đi theo đội ngũ về phía trước. Hơi gió thổi qua, mùi hôi thối lập tức ngộp trời. Sóng zombie này là do những kẻ chết thảm trên đường lây bệnh tập kết thành, bọn họ dọc theo đại lộ, lang thang chẳng có mục đích, góp gió thành bão, chậm rãi tụ tập thành sóng zombie khiến người sợ hãi.
Không biết vì tầng hầm vô cùng ẩn nấp, hay vì bọn họ ngăn cách, vừa vặn cũng không có zombie khứu giác biến dị lướt qua, Cố Thành dùng tinh thần lực quan sát, quân tiên phong zombie đã toàn bộ thông qua thành phố, mà động vật biến dị đối mặt với đại quân zombie thế này cũng đã sớm chạy xa. Vượt qua thời điểm nguy hiểm nhất, mọi người cũng đều trầm tĩnh lại, Hắc Lang cùng Giang Nhữ rốt cục cũng có thể bắt đầu an tâm thăng cấp.
...
Giang Nhữ thăng cấp đến cấp ba ngơ ngác đứng bên giường, trên mặt bạo đỏ, cũng không nhúc nhích, vì anh có thế nào cũng không ngờ, Trình Ý nói muốn thưởng anh thăng cấp lại là cái này, là cô gái lúc này đối diện với anh, bị vải đen che mắt, mặc một thân nội y gợi cảm có thể làm cho đàn ông hóa thành sói.
Áo ngực màu đen viền ren, che núm vυ" phấn nộn đứng thẳng, đen trắng tương phản, xinh đẹp mê người, ren đen che chắn eo nhỏ không đủ một nắm, hạ thân vải vóc thưa thớt, quần chữ T vẻn vẹn dùng hai cái dây nhỏ buộc lên, kí©ɧ ŧɧí©ɧ chỉ cần nhẹ nhàng đụng một cái liền bại lộ làm người ta tim đập nhanh hơn, trên đùi trắng nõn thon dài chỉ có một tầng tất chân trong suốt, đường viền tinh xảo phức tạp, hai tay mập mờ cột nơ bướm màu hồng chờ đợi đàn ông mở ra.
"Anh sao không nói lời nào, không vui sao?" Dưới ánh đèn lờ mờ, cô gái gợi cảm câu nhân phảng phất yêu tinh, vì che mắt, ngượng ngùng bất an gấp ngón tay, tiếng nói run rẩy mềm mại nỉ non.
"Anh... Thích." Giang Nhữ lấy lại tinh thần, thật thà nuốt nước bọt, bối rối không thôi che nhanh lỗ mũi sắp chảy máu. Chân cứng ngắc khiến anh không cách nào bán sống bán chết trốn, chỉ có thể một mực toàn thân phát nhiệt, tim đập như trống chầu nhìn cô gái này, người anh một mực ngày nhớ đêm mong, xưa nay không dám khinh nhờn.
"Thật đáng yêu..." Nhiễm Tái Tái từ khi bị Trình Ý yêu cầu mặc nội y này, nội tâm ngứa ngáy không ngừng, núm vυ" bị viền ren ma sát, dây nhỏ chạy qua cánh hoa cửa huyệt, bại lộ tư thái da^ʍ đãиɠ trong mắt đàn ông, đều khiến cô vô cùng đói khát, dũng đa͙σ thậm chí đã bắt đầu tiết dâm thủy. Cảm giác chàng trai đối diện ánh mắt càng ngày càng nóng rực cùng thở dốc càng ngày càng thô trọng, cô có chút chờ đợi không kịp đỏ bừng hai gò má, nhu nhu câu dẫn, "Vậy anh... Không mở quà sao?"
"... Anh mở!" Được cô gái ám chỉ cùng thúc giục Giang Nhữ nắm chặt hai tay run rẩy, tiến lên vội vàng mở nơ bướm trói chặt hai tay cô gái, sau đó, khi cô gái thở nhẹ, bỗng nhiên ôm lấy cô, đặt trên giường.
"Em... Em thật mềm!" Ánh mắt chàng trai đen kịt, vì xúc cảm dưới thân non mịn mềm mại, sắc mặt như lửa thiêu, miệng đắng lưỡi khô, kích động gặm cắn lên môi cô gái, tay thô ráp vỗ lên da thịt cô gái trần trụi như ngọc, vì hương vị thơm ngọt cùng xúc cảm thoải mái dễ chịu, anh dần hưng phấn, đôi môi dày chậm rãi hướng phía dưới.
"A —— đừng cắn..." Chàng trai chui đầu vào trước ngực cô gặm cắn, vừa thân vừa liếʍ hai vυ" thịt đầy đặn trơn nhẵn, nước miếng của anh thấm ướt nội y viền ren thật mỏng, ngậm hạt đứng thẳng nhô lên, chờ anh rốt cục dừng lại, liền không kịp chờ đợi tháo hai dây nhỏ bên hông cô. Khi nhìn thấy nơi riêng tư trơn bóng cùng khe hẹp, anh hít vào một hơi, sau đó, trong rêи ɾỉ run sợ của cô, dùng miệng chụp lấy toàn bộ nó, cường hãn chống cánh hoa của cô, quét hạch nhỏ mẫn cảm, đầu lưỡi nóng hổi cũng theo đó tiến vào lối vào chặt chẽ, khi cô không cách nào khắc chế không ngừng rêи ɾỉ cùng nước nước vẩy ra, tăng thêm tốc độ, nhiệt tình đưa cô lên đỉnh khoái hoạt ~
"A ——" cô gái ngửa đầu phấn khởi thét lên, sữa tươi theo viền ren màu đen vẩy ra~
"Đây là... Sữa... Ngô..." Giang Nhữ nhìn sữa phun tung toé, kinh diễm trước, liền nắm chặt hai bầu mềm mại, toàn bộ bỏ núm vυ" cô phun ra vào trong miệng, tắc tắc nuốt. Chờ anh hút đến không còn nước, anh nâng thân, dùng ánh mắt càng thêm nóng rực nhìn cô gái dưới người anh rung động lắng lại, vô cùng trầm mê lại cực kỳ điên cuồng. Khống chế không nổi du͙© vọиɠ mình bộc phát, anh nhanh chóng trút tất cả quần áo, tách hai chân của cô, vô cùng vội vàng đính vào...
"A, đau ——" Cường hãn căng nứt cùng no bụng lấp đầy, cô gái ngửa đầu nghẹn ngào lên tiếng.
"Đau sao, thật xin lỗi, thật xin lỗi... Anh quá ngu ngốc!" du͙© vọиɠ phấn khởi vì cô gái yêu mến kêu đau đột nhiên đình trệ, Giang Nhữ đầu đầy mồ hôi dừng động tác thẳng lưng, mặc cho một nửa du͙© vọиɠ vẫn còn bên ngoài, không dám lại xê dịch. Cô quá kiều quá non, nhưng lại quá mê người, anh duỗi tay khẩn trương mồ hôi ẩm ướt, run rẩy vuốt ve tóc mai cô, trìu mến đối với cô gái anh thích, nhu hòa hôn trên trán, trên môi cô.
Chàng trai ẩn nhẫn khắc chế, mồ hôi ẩm ướt trong lòng bàn tay, thận trọng khẽ hôn, kích động rung động, vô cùng nhiệt tình liếʍ láp, làm tâm Nhiễm Tái Tái cũng phảng phất ngâm mật đường, trở nên ngọt ngào mềm mại, "Thích em đến thế sao?"
"Rất thích... Ân." Môi anh ấm áp thổ lộ bên môi cô, lại bị cô đột nhiên vặn eo kêu lên một tiếng đau đớn.
Nhiễm Tái Tái thừa nhận mình bị chàng trai ngây ngốc này đánh động, cô rất muốn cho anh dễ chịu, liền run rẩy chịu đựng cửa huyệt nóng bỏng, vặn vẹo vòng eo từng tấc từng tấc nuốt toàn bộ thứ to lớn kia, "Ngô... Quá dài... Thật to..." Cảm giác ©ôи th!t đàn ông nóng rực gạt mở thịt mềm non mịn, chậm rãi chống đỡ lên cửa tử ©υиɠ, để nhụy hoa mẫn cảm bên trong vì anh mà nở rộ, toàn thân cô đều rã rời.
"Ngô... Tái Tái, Tái Tái của anh!" kɧoáı ©ảʍ vô cùng tiêu hồn bay thẳng đỉnh đầu, Giang Nhữ cũng chịu không nổi nữa, anh chặt chẽ ôm cô gái của mình chủ động tiếp nhận anh vào trong ngực, kích động đong đưa thân eo, thẳng đính vào chỗ sâu sảng khoái, mang cho mình đối đãi thâm tình nhất.
"Ừm... Giang Nhữ... A... Tất cả đều tiến đến... A ân..." Bộ ngực dán chặt cô cứng rắn mà căng cứng, nhịp tim anh hữu lực như trống truyền tới, để Nhiễm Tái Tái có thể rõ ràng cảm nhận anh khẩn trương cùng kích động, cô duỗi hai tay ôm thật chặt anh, cam tâm tình nguyện thần phục dưới thân chàng trai cường tráng này.
"Đây là giờ khắc anh hạnh phúc nhất..." Cô mảnh mai bị anh ép dưới thân thể, gương mặt ửng đỏ, hai mắt nhắm lại, lông mi run rẩy, trong ŧıểυ huyệt là anh cứng rắn nóng rực to lớn, da thịt hồng nhuận thấm mồ hôi thật mỏng, dưới ánh đèn chiếu rọi, lóe ánh mê người, thân thể theo đỉnh làm trập trùng lên xuống, không ngừng run rẩy rêи ɾỉ, cảm giác hạnh phúc phảng phất đạt được cả thế giới để tim của anh thỏa mãn như bay lên chiếm hữu Thiên Đường.
"Dễ chịu... Ân... Giang Nhữ... A... Thật tuyệt... Ân..." Quy đầu nóng hổi đụng chạm nơi tư mật mẫn cảm nhất của cô, mang đến kí©ɧ ŧɧí©ɧ cùng hưng phấn thật lớn, cô chủ động xê dịch mông thịt, vuốt ve bụng gồ lên thứ nóng cứng rắn, "Nhanh hơn chút nữa..." Thân thể cô bị đàn ông dạy dỗ mẫn cảm da^ʍ đãиɠ, cảm giác bị bổ sung đến tràn đầy không buông tha cô, bởi vậy cô muốn bị anh càng thêm dùng sức chà đạp cùng xâm nhập.
"Vâng, nữ thần của anh!" du͙© vọиɠ cứng chắc, thoáng rút khỏi nơi vô cùng chặt chẽ ấm áp, sau đó chàng trai nhẹ nhàng hấp khí, nâng đùi đẹp của cô cô bị tất chân trong suốt bao vây, triệt để phóng túng du͙© vọиɠ đè nén, tăng tốc độ, tăng lực đa͙σ, nặng nề đâm đỉnh, thật nhanh rút ra đút vào, đại thủ cũng mê man trèo lên nhũ phong không ngừng lắc lư, ma ngứa qua viền ren, dùng sức xoa nắn, đạn lộng, đổi lấy cô không cách nào khắc chế khoái hoạt dâm khiếu..
"A a... Thật nhanh... Ừ... Rất thích... Ừ... Chính là như vậy... Ừ... Thật thoải mái... A a... Quá nhanh.. A... Giang Nhữ... A a a..." Chặt chẽ ôm lưng anh rộng lớn, cô cảm nhận du͙© vọиɠ run rẩy, hai gò má bị tìиɧ ɖu͙© phủ lên đỏ bừng mê người, trên trán cũng toát ra điểm điểm mồ hôi, khẽ chau mày tựa hồ nhẫn nhịn không được anh to lớn ra vào, nhưng miệng nhỏ cũng không ngừng khuây khoả rêи ɾỉ, chân thật phản ứng tâm tình của cô, như thống khổ lại như khoái hoạt, bộ dáng mê người trong mắt anh tất nhiên là phong tình vạn chủng.
"Thật đẹp..." Anh mê muội nhìn cô gợi cảm mê người, nhịn không được tăng tốc cắm đút, mỗi một lần thẳng tiến, rút ra đều cuồng mãnh hữu lực.
"A... Không được... Ừ... Không chịu nổi... A a... Thật tuyệt... Ừ... Giang Nhữ... A a..." Cô muốn ngăn anh dũng mãnh thẳng tiến, nhưng lại nhịn không được theo động tác của anh đong đưa nghênh hợp.
Phát giác cô nghĩ một đằng nói một nẻo, anh liền động mạnh, kéo dài vật cứng nóng bỏng đưa vào dũng đa͙σ ướt át mẫn cảm, đè thịt mềm cản trở anh, đụng chạm cửa tử ©υиɠ hút cắn anh, lực hai tay nhào nặn cũng dần dần tăng lớn, cúi đầu gặm cắn hồng anh gắng gượng đỏ tươi trên nhũ phong.
"A... Đau... Đừng cắn..." Cô không khỏi hô đau, lại không cách nào coi nhẹ kɧoáı ©ảʍ hút cắn mang tới.
"Ừm!" Anh dừng gặm cắn, lại một lần nữa dùng sức xuyên xỏ mật huyệt của cô, động tác cuồng dã tùy ý, để cô chỉ có thể nghẹn ngào nghênh hợp vặn vẹo anh bắn vọt vào, cầu xin anh chiếm hữu càng cuồng dã hơn, hoan nghênh anh trùng kích càng lỗ mãng.
"A... Anh muốn bắn!" Rốt cục, trong cô gái mê mang say mê, chàng trai thể lực cường hãn rốt cục thở gấp gáp, phát ra một tiếng như dã thú gào thét, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi lập tức phun ra, rót vào tử ©υиɠ nho nhỏ.
"A —— thật nóng" Cùng lúc, hoa tâm suy nhược cũng vì tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng rực phun ra co rúm lại run rẩy, thân thể rung động, trên dưới cùng phun nước, đạt tới cao trào ~~