"Trình Phong..." Nhiễm Tái Tái nuốt đậm sệt rất nhiều của cậu, từ dưới thân cậu ngẩng đầu, mày mắt tràn đầy xuân sắc nhìn cậu, nỉ non tên của cậu.
Trình Phong nhìn thân thể cô gái trước mặt trơn bóng mê người cùng khuôn mặt kiều diễm ướt át, tràn ngập mị hoặc, không khỏi tim đập hỗn loạn, cổ họng nóng lên, "Mình..., thực xin lỗi!"
"Không cần xin lỗi... Vì..." Tiếng Nhiễm Tái Tái mềm mại như nước, nhẹ nhàng giãn thân thể gối trên lồng ngực căng cứng của cậu, bắt lấy bàn tay trắng nõn thon dài, trong ánh mắt cậu kinh ngạc, cúi đầu ái muội ngậm ngón tay cậu. Bốn mắt nhìn nhau, Nhiễm Tái Tái thấy đáy mắt nguyên bản trong veo vì du͙© vọиɠ đã nhiễm một tầng sương mù, ướt át động nhân, câu nhân như say, khẽ cắn đầu ngón tay bên miệng, trên môi cậu thổ khí như lan, "Vì... Của cậu... Ăn rất ngon!"
Cô gái nỉ non tuyên cáo cùng khiêu khích câu nhân khiến mặt Trình Phong vốn hơi hồng mặt trở nên đỏ ửng, đầu ngón tay bị cô gái cắn hôn môi trong nháy mắt đều trở nên nóng bỏng nóng rực, cậu hơi vô thố muốn ngồi dậy...
"Ân --" Nhiễm Tái Tái co quắp một chút, nháy mắt khi cậu đứng dậy muốn rút ra, dùng chăn đắp lại mình, lần nữa ôm cậu bổ nhào trên giường, "Trình Phong, mình lạnh!"
Chăn ngăn cách ánh sáng bên ngoài, trong tối đen cảm quan của Trình Phong càng thêm mẫn cảm, cậu rõ ràng cảm thấy đường cong linh lung, da thịt ấm áp hoạt nộn, hai bầu vυ" mềm mại trên lồng ngực cùng đầu vυ" đã đứng thẳng. Theo mùi thơm cơ thể càng nồng đậm cùng cô gái trên người cậu vô thức ma sát, hô hấp của Trình Phong bắt đầu hỗn độn, du͙© vọиɠ so vừa rồi càng thêm mãnh liệt khiến cậu rốt cuộc khống chế không được, đột nhiên lật người đặt cô dưới thân.
"Ân..." Trình Phong bức thiết đem miệng mình ấn trên môi cô mềm mại, chặn cái miệng anh đào nhỏ nhắn mê người của cô, trúc trắc lại triền miên hôn cô gái dưới thân, dùng đầu lưỡi đảo qua mỗi cái răng của cô, khiến cô tô ngứa, nhu nhu ma ma từ trong xoang mũi phát ra từng tiếng rêи ɾỉ...
Cô gái trong lòng vừa thơm, vừa mềm, vừa hoạt, tư vị dị thường tốt đẹp khiến Trình Phong muốn càng nhiều, cậu vươn tay, dùng một chút lực bên hông cô, ôm cô khóa ngồi trên đùi mình, một tay nắm vòng eo mảnh khảnh, một tay đặt lên bầu vυ" đầy đặn non mịn mềm mại, vuốt ve đầu vυ" đứng thẳng phát cứng rắn.
"Ân... Phong... Ân a..." Chàng trai hôn môi cùng vỗ về chơi đùa khiến Nhiễm Tái Tái càng thở gấp gáp, nơi riêng tư của cô vừa cao trào lại bắt đầu ướt át, chỗ tư mật chảy ra điểm điểm giọt sương, theo bản năng, cô dùng huyệt khẩu mình cọ xát lửa nóng cao ngất.
"Tái Tái..." Trình Phong bị cô trêu chọc kích đến mức cả người nóng lên, huyệt khẩu ướt át khiến ©ôи th!t cậu càng trướng đại, khi cô vô thức thẳng lưng, huyệt khẩu mềm mại đột nhiên hấp cắn quy đầu, khiến trong óc cậu một tiếng nổ tung, không thể kiềm được, bóp chặt eo nhỏ của cô, nhắm ngay ướt át của cô, đột nhiên cậu nhảy vào trong cơ thể cô.
"A -- thật thoải mái..." Cảm giác huyệt bị cự đại đột nhiên nhồi đầy dồi dào khiến Nhiễm Tái Tái yêu kiều lên tiếng, cô mềm mại đáng yêu ghé vào ngực Trình Phong, mặc cậu thong thả mà kiên định qua lại thẳng tiến, trong bóng đêm, cô rõ ràng có thể cảm nhận cậu thăm dò từng nơi trong cô, trong mắt đãng ra mị sắc khôn cùng, cảm thụ cậu trướng đại chậm rãi tiến vào chỗ sâu nhất trong huyệt cô.
"Mình cũng... Thật thoải mái..." ©ôи th!t của Trình Phong vừa tiến vào mật huyệt của cô, liền bị tầng tầng lớp lớp nộn nhục gắt gao cô trụ, mà nhờ cô vừa cao trào, bên trong hoa huyệt ướt át dị thường, cảm giác vừa nhanh vừa nộn vừa hoạt khiến Trình Phong cảm thấy vô cùng tiêu hồn, trên trán cậu nháy mắt mồ hôi điểm điểm, ôn nhu không còn, cậu nâng mông cô lên, đại lực trừu sáp, nhiều lần đều toàn căn mà vào...
"Ân... Hảo... Thật giỏi... A... Trình Phong... A... Rất thích... Ân..." Cô gái nhịn không được rên khẽ, cảm giác trong thân thể càng ngày càng nóng, hoa huyệt bị cậu xỏ xuyên qua lại càng ngày càng ướt. Cô mềm mại đáng yêu ngàn vạn hưởng thụ hết thảy cậu cho, sau đó hôn lên cổ cậu, liếʍ lộng hầu kết cậu, cậu hưng phấn đáp lại.
Đầu lưỡi trơn ướt khiêu khích tìиɧ ɖu͙© bừng bừng phấn chấn, khiến lý trí cậu nháy mắt phá vỡ, rốt cuộc không thể tự hỏi. Kéo chăn đang trùm hai người ra, tận tình đong đưa eo thon gầy, hung mãnh nhanh chóng va chạm vào cửa tử ©υиɠ mềm mại sâu trong hoa huyệt.
"A... Nhẹ chút... Trình Phong... A... Thật nhanh... A... Trình Phong... Ân..." Động tác của cậu cuồng dã, Nhiễm Tái Tái cả người mềm yếu đón ý nói hùa, cô nâng cẳng chân trắng nõn lên quấn lên eo cậu, càng khiến cho ©ôи th!t cứng cử tiến sâu, eo nhỏ đong đưa, theo cậu thẳng tiến động tác, không ngừng đón ý nói hùa.
"Tái Tái..." Thân mình cô gái nhỏ xinh phấn nộn trên giường bị cậu điên cuồng tiến lên đâm cho lắc lư không ngớt, tay nhỏ bám chặt bờ vai cậu không ngừng siết chặt, hai vυ" trắng nõn đung đưa, sóng sữa lãng lãng mê người, cái miệng nhỏ nhắn hơi có chút sưng đỏ không ngừng bên tai cậu mị gọi hồn xiêu phách lạc. Khóe mắt Trình Phong đã đỏ sậm, du͙© vọиɠ bùng phát khiến cả người cậu nóng bỏng phảng phất lửa thiêu, trên người phủ đầy mồ hôi tinh mịn, dính trên trán, ánh mắt chỉ còn lại tìиɧ ɖu͙©. Cậu bắt lấy hai vυ" trước mắt không ngừng đung đưa, khẽ cắn mãnh hấp, hạ thân càng thêm cuồng loạn, cảm thụ trong mật huyệt trận trận cường liệt tiêu hồn hấp cắn...
"Ân... Trình Phong... Thật giỏi... Ân... Sâu quá... Chậm một chút... A... Đừng cắn... A a... Mình... A... Chịu không nổi... A... Trình Phong... A a" Nhiễm Tái Tái bị du͙© vọиɠ kịch liệt trùng kích vô cùng hưng phấn, thân thể không chịu khống chế run rẩy, trong hoa huyệt run lên tiết ra càng nhiều mật nước trắng mịn.
"Khít quá... Thật nhiều nước..." Trình Phong khàn khàn, theo cô gái run rẩy, mị nhục trong huyệt không ngừng mấp máy co rút lại, kɧoáı ©ảʍ quá độ giống điện lưu chảy toàn thân cậu, vì thế trừu sáp càng thêm kịch liệt, tiếng 'ba ba ba' càng ngày càng vang, hoa huyệt ướt sũng bị ©ôи th!t cậu lặp lại đâm rách, chống đỡ, nộn nhục đáng thương hề hề bị lật cả ra ngoài.
"A a... Không... Từ bỏ... A... Nhẹ chút... Ân... Trình Phong... Đến cùng... A... Không cần... Ân... Quá sâu... A a... Đừng mau... Trình Phong... Ân... Đừng... A..." Khuôn mặt cô gái thanh lệ tuyệt mỹ, vì du͙© vọиɠ tiêm nhiễm càng thêm đẹp đến mức khiến người ta hít thở không thông, mê loạn lắc đầu, tóc đen dài tùy theo trêu chọc bầu ngực phong phú, vòng eo tinh tế mị hoặc lắc lư, tay nhỏ bất lực bám trên lưng cậu, chân nhỏ bị nâng lên, ngón chân như ngọc đều cuộn chặt...
Cảnh trí dụ hoặc kí©ɧ ŧɧí©ɧ Trình Phong càng thêm điên cuồng, toàn thân trầm trọng lực đa͙σ, hăng hái cử động, cuồng dã va chạm hoa tâm của cô, mỗi lần đều đâm vào chỗ sâu nhất, không ngừng đỉnh khai cung khẩu càng thêm mẫn cảm, chọc cô rêи ɾỉ không ngừng, mị gọi liên tục, một phen mãnh liệt tiến công, Trình Phong rốt cuộc thét lớn một tiếng, trong dũng đa͙σ cô cực hạn co rút lại bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ vẩn đục...
"A..." Nhiễm Tái Tái run rẩy ôm bờ vai cậu, nháy mắt cao trào chủ động dâng hồng anh lên miệng chàng trai, nhìn sữa tươi phun bắn ra như nguyện bị cậu toàn bộ ngậm nuốt, thỏa mãn xụi lơ trên người cậu.
Trình Phong khẽ vuốt thân thể cô chấn động, dọc theo vết nước còn chảy xuôi trên người cô vô cùng yêu thương hôn cô, hôn vòng eo, hôn bầu ngực mềm mại, hôn cổ, hai má, hôn cặp môi thơm phấn nộn của cô... Cậu sớm nên thừa nhận cậu mê muội cô gái này, tất thảy của cô, thần bí cũng tốt, mâu thuẫn cũng tốt, tính cách cũng tốt, bề ngoài cũng tốt, thân thể cũng tốt... Chỉ cần là cô, cái gì cũng đẹp. Trải qua lần này nước sữa hòa nhau, trong lòng cậu lúc này có du͙© vọиɠ muốn triệt để dung nhập cô vào thân thể mình, du͙© vọиɠ mãnh liệt này không phải tìиɧ ɖu͙©, là tham lam muốn triệt để có được một người...
"Bính --" Không cho cậu thời gian khiếp sợ phản ứng tình cảm của mình, một chàng trai đột nhiên áp lên sau lưng cô gái, "Úc, Tái Tái, mau cho anh, anh nổ tung mất!" Cố Thành cùng Trình Ý thật vất vả dùng dây thừng trói chặt Hắc Lang, đột nhiên nhảy lên giường, không để ý ánh mắt Trình Phong xấu hổ và giận dữ, anh trực tiếp áp đảo cô gái trên người cậu, ©ôи th!t Trình Phong vừa thoát ly, nhanh chóng dính sưng cao ngất của mình lên dâm thủy trên huyệt khẩu cô gái, không chút khách khí đẩy ©ôи th!t, nhắm ngay huyệt khẩu, tiến quân thần tốc...