Lệ Mạc Khiêm nhìn nữ nhân dưới thân đã cả người xụi lơ, hôn hôn, ôm toàn bộ nữ nhân vào trong lòng, khẽ hôn tóc cô.
Ngắn ngủi im lặng, thanh âm nam nhân trầm thấp vang trên đầu cô: "Tái Tái, về sau đừng gặp hắn."
"... Em... Ân!" Nhiễm Tái Tái không dám nói nhiệm vụ của em còn chưa hoàn thành, chỉ có thể mơ hồ đáp ứng một tiếng.
Được nữ nhân trả lời, Lệ Mạc Khiêm vừa lòng. Cúi người, lại áp lên môi đỏ mọng mê người của nữ nhân, lặp lại hút, vươn đầu lưỡi cạy răng nanh của cô, câu triền cái lưỡi thơm ngọt, đến khi nữ nhân yêu kiều giãy dụa chống đẩy, hắn mới rời đi, du͙© vọиɠ dưới thân đã dần dần thức tỉnh...
"Anh đừng như vậy, em muốn ngủ..." Nhiễm Tái Tái ngượng ngùng chui vào lòng Lệ Mạc Khiêm.
"Ngô!" Làn da lạnh lẽo sảng khoái ma sát kí©ɧ ŧɧí©ɧ ©ôи th!t trong nháy mắt bành trướng đứng thẳng, đỉnh trên bụng nữ nhân.
Lệ Mạc Khiêm nhìn cô gái nhỏ ngốc lăng trong lòng hắn động cũng không dám động, cười khẽ, lại gắt gao áp trên thân thể của cô, cúi đầu ngậm vành tai của cô vừa liếʍ vừa cắn: "Lại câu dẫn anh!"
"Ân... Không có... Mạc Khiêm... Đừng... A" Nhiễm Tái Tái một bên trốn tránh, một bên chống đẩy.
Lệ Mạc Khiêm hảo tâm bỏ qua miệng không ngừng chạy trốn, dọc theo cổ nữ nhân trắng nõn mềm mại bắt đầu cắn hôn, thỉnh thoảng say mê hít sâu. "Thơm quá..." Tay phải cũng tự động đến trên hai tòa núi ngạo nghễ đứng thẳng, hưởng thụ bắt đầu xoa nắn chen lộng, nghe cô thoải mái rêи ɾỉ, mυ"ŧ mát hồng anh run run rẩy rẩy, dùng răng nanh nhẹ nhàng cắn cắn, tay trái cầm vυ" bên kia, lấy ngón tay đùa bỡn đỉnh đầu mẫn cảm đã đứng thẳng lên.
"A... Đừng mυ"ŧ..." Nhiễm Tái Tái xấu hổ cắn môi, nhìn nam nhân vốn lạnh lùng cắn xé hôn môi vυ" mình giống nhấm nháp nhân gian mỹ vị, không khỏi thở gấp liên tục, trong ánh mắt tràn đầy ánh lệ.
"Được!" Nam nhân thật sự nghe lời bỏ qua đầu vυ" trong miệng đã sưng lớn, khi cô vừa thở hổn hển thả lỏng, nam nhân bỗng nhiên nâng hai đùi tuyết trắng của cô đặt trên vai mình, đẩy tách ra, không cho nữ nhân giãy dụa, lộ ra nơi riêng tư bị nữ nhân nhanh giấu.
"A, đừng nhìn..."
"Ngô ~ thật đáng yêu..." Lệ Mạc Khiêm ngay từ đầu tắm cho Nhiễm Tái Tái liền phát hiện, chỉ là khi đó không có tâm tình nhìn kỹ. Giờ rốt cuộc có cơ hội, hắn như là phát hiện bảo vật, dùng ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm đánh giá.
"Có chút sưng đỏ, đau không?" Ngón tay mềm nhẹ xoa nắn huyệt khẩu...
"Không đau, anh đừng nhìn. Mạc Khiêm, mau thả em ra ~" Thẹn thùng khẩn cầu làm nũng...
"Không đau là tốt!" Ánh mắt nam nhân trở nên càng sâu thẳm cùng lửa nóng. Thâm thâm hít một hơi, khắc chế dụng vọng lập tức vọt vào, cúi người, áp sát vào hoa huyệt của cô. Chóp mũi cẩn thận ngửi hương vị mê người chỗ đó truyền đến, đầu lưỡi tìm được âm vật trên hoa huyệt, đến âm đế mẫn cảm giấu trong đóa hoa, chống đỡ nó, hút ──
"A a! Không cần... Ô ô!" Nhiễm Tái Tái yếu ớt khóc, bản năng muốn chạy trốn, nhưng thân thể lại bị nam nhân đè nặng không thể động, chỉ trơ mắt nhìn nam nhân vùi đầu giữa hai chân cô, dùng miệng chặn mật huyệt của cô, điên cuồng liếʍ lộng, mυ"ŧ vào nhục hoa mẫn cảm ở hạ thể của cô.
"Không... Ngô a... Không cần... Không cần liếʍ... Em chịu không nổi... Ô ô... Mau dừng lại..."
Lệ Mạc Khiêm mắt điếc tai ngơ, một phen bắt hai tay quấy rối, đẩy ra cánh hoa thịt hương nộn, toàn bộ đầu lưỡi chui vào huyệt khẩu dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng dâm thủy thơm ngọt, dùng đầu lưỡi bắt chước ©ôи th!t, ra ra vào vào liếʍ càng hăng say.
"A -- Mạc Khiêm!" Nhiễm Tái Tái vô lực thừa nhận cự đại kɧoáı ©ảʍ như vậy, cả người khó nhịn lắc đầu, bất lực khóc hô.
Lệ Mạc Khiêm nhìn nữ nhân giãy dụa dưới thân hắn, hai mắt đẫm lệ mê ly, bất lực khóc run rẩy, vòng eo khêu gợi vặn vẹo, mật dịch thơm ngọt trong ŧıểυ huyệt không ngừng. Đầu lưỡi hắn ra vào bị vách trong lửa nóng gắt gao bao vây, giống như da^ʍ đãиɠ không tha giữ lại, dụ dỗ hắn càng thêm ý loạn tình mê, chỉ có thể tăng thêm khí lực càng thêm đại lực hấp liếʍ...
"A a... Không cần... Chịu không nổi... Ô ô... Thật thoải mái... A a..."
Được nam nhân cao lớn lãnh ngạnh hầu hạ tuyệt đối là một cảm quan kí©ɧ ŧɧí©ɧ cường liệt, Nhiễm Tái Tái rất nhanh liền chịu không nổi kɧoáı ©ảʍ nồng đậm, khóe mắt rơi lệ kích tình, mà nhục đa͙σ bị đầu lưỡi thù sáp cũng đồng thời mãnh liệt co rút lại, rất nhanh, nhiệt lưu từ chỗ sâu dâm huyệt phun trào ra, khuynh tiết trong miệng nam nhân...
"Thoải mái thế sao?!!... Còn muốn không?" Lệ Mạc Khiêm nhìn một mảng nước trên giường, bị mẫn cảm cùng nhiệt tình từ cô gái nhỏ lây nhiễm, ©ôи th!t tuy rằng đã cứng rắn, nhưng vẫn hi vọng có thể khiến nữ nhân mình thích càng thêm thoải mái.
Nhiễm Tái Tái toàn thân xụi lơ, híp mắt lắc đầu. Nhìn nam nhân trước mắt, miệng hắn bị dâm dịch lây dính trong suốt, giờ phút này khắc chế du͙© vọиɠ, sủng nịch nhìn cô, phối hợp hình dáng lãnh ngạnh, khêu gợi bất trị.
"Mạc Khiêm..." Nhiễm Tái Tái qua cao trào càng thêm dụ hoặc, cô kéo mặt nam nhân, dụ hoặc vươn lưỡi từng chút một liếʍ sạch dâm dịch lây dính trên môi hắn.
"Úc, nhịn không được!" Bị nữ nhân kí©ɧ ŧɧí©ɧ, ©ôи th!t Lệ Mạc Khiêm vốn đã cao ngất lập tức càng thêm sưng lớn, hắn trực tiếp chặn Nhiễm Tái Tái, đỡ ©ôи th!t nhắm ngay huyệt khẩu ao ước đã lâu huyệt khẩu cắm xuống đến cùng.
"A..." Nhiễm Tái Tái mẫn cảm buộc chặt ŧıểυ huyệt, kích Lệ Mạc Khiêm phát ra một tiếng kêu rên, nắm chặt kiều mông cô.
"Nhẹ... Đừng giáp!!" Nam nhân thô thở gấp, hôn hôn hai má nữ nhân.
Khi cảm thấy mị nhục căng chặt thả lỏng, Lệ Mạc Khiêm lập tức bắt đầu cử động eo lưng, làm càn trừu sáp.
ŧıểυ huyệt Nhiễm Tái Tái bị ©ôи th!t Lệ Mạc Khiêm nhét đầy, mỗi một lần trừu đưa đều kề sát vách thịt hung hăng xẹt qua, kɧoáı ©ảʍ không thể tả mạn bố toàn thân, khiến du͙© vọиɠ của cô càng thêm cường liệt, miệng không ngừng phát ra ân yêu, hai chân trắng nõn một bên da^ʍ đãиɠ quấn lên eo nam nhân, khiến cho họ tiếp xúc càng cận thân mật, một bên phối hợp dâng ŧıểυ huyệt lên hướng hạ thể hắn.
"Trong ŧıểυ huyệt Tái Tái thật nhiều nước... Là vì rất thư thái sao?" Nam nhân cảm giác nữ nhân vội vàng cùng nhiệt tình, càng thêm ra sức va chạm ŧıểυ huyệt nữ nhân, vẫn ȶᏂασ đến chỗ sâu nhất trong ŧıểυ huyệt.
"A... Mạc Khiêm... A... Rất bên trong..."
"Ngô... Bên trong thật thoải mái!" Lệ Mạc Khiêm bị thịt mềm trắng mịn bên trong nhiệt tình bao vây, kí©ɧ ŧɧí©ɧ, càng làm càng dùng lực, càng làm càng hưng phấn, eo lưng như đóng cọc nhanh chóng ȶᏂασ lộng.
"Nhẹ chút... Mạc Khiêm... Ô ô... Mạnh quá..."
"Chịu đựng chút, Tái Tái !"
Lệ Mạc Khiêm nhìn nữ nhân không chịu nổi mà khóc, không ngừng thẳng eo, vυ" thơm rung động rung động, càng là thiêu trong dục hỏa, liên tục vài chục lần dồn dập hung hăng va chạm ŧıểυ huyệt của cô, dẫn tới Nhiễm Tái Tái liên tiếp phát ra tiêm tế rêи ɾỉ, mê loạn lắc đầu khóc kêu.
"Mạc Khiêm... Quá nặng... Chịu... Chịu không nổi... Ô ô"
"Anh quá sung sướиɠ! Tái Tái!" Lệ Mạc Khiêm căn bản dừng không được, hắn cầm vυ" nộn của cô, một bên mềm nhẹ xoa bóp, một bên cúi đầu ngậm hồng anh không ngừng đung đưa, muốn trấn an cô gái nhỏ không ngừng khóc.
Nhưng càng thêm cường liệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nữ nhân khóc càng thêm đáng thương. "Đừng... Ô ô... Không được!"
Lệ Mạc Khiêm cảm giác xuân thủy trong ŧıểυ huyệt phun dũng, mị nhục thường xuyên mấp máy, cảm giác nữ nhân lập tức sẽ cao trào, nắm chặt kiều đồn nữ nhân, càng thêm dùng lực, dồn dập mãnh trạc cuồng sáp...
"A... Không cần... A... Mạc Khiêm... A a a"
Theo hắn mãnh lực một phát cắm vào, ŧıểυ huyệt một trận kịch liệt co rút, phun dâm dịch trên đinh ©ôи th!t hắn.
Đại nhục bổng nam nhân nhờ ŧıểυ huyệt cao trào nhanh giáp mãnh thôi cùng âm tinh nóng ướt tưới tắm, rốt cuộc chịu không nổi kɧoáı ©ảʍ ngập đầu, gầm nhẹ lên tiếng, "Rống!", lại một trận trừu sáp mãnh liệt, bắn tinh hoa nồng đậm vào tử ©υиɠ nữ nhân.
"A a ~~" tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng kí©ɧ ŧɧí©ɧ ŧıểυ huyệt nữ nhân cũng liên tục run rẩy, kéo dài cao trào của Nhiễm Tái Tái, cả người thật lâu sau mới bình ổn xụi lơ xuống!
"Có khỏe không?" Lệ Mạc Khiêm hôn hôn trán nữ nhân, thấy lông mi Nhiễm Tái Tái rung động, hắn nhẹ vỗ về mặt cô ướt mồ hôi, thương tiếc hỏi.
"Ân." Từ từ nhắm hai mắt, Nhiễm Tái Tái vô lực khẽ hừ một tiếng, cao trào khiến thân thể trái tim của cô đều cảm thấy dị thường thỏa mãn.
"Chúng ta đi tắm." Lệ Mạc Khiêm lưu luyến rút ©ôи th!t ra, ôn nhu ôm nữ nhân đã bán hôn mê, đứng dậy vào phòng tắm...