Kích tình qua đi Tiêu Kì bình ổn liền lật người nằm bên cạnh cô, hắn nhẹ khép lại mắt, để suy nghĩ tung bay... Hắn giờ đã biết ma lực từ nữ nhân này. Không chỉ đẹp mà còn vạn phần khó được thuần khiết. Cô giống một ly trà xanh thanh nhã, thấm vào ruột gan, dư hương lượn lờ, quanh quẩn trong lòng. Hiện lại thêm thân thể để người mê luyến, đã là vưu vật bất cứ nam nhân đều kháng cự không được, nếu mình giữ nữ nhân này bên người, hắn không biết mình tương lai sẽ...
"Tiêu tiên sinh... Tôi... Tôi muốn tắm... Có thể chứ?" Nữ nhân hơi cẩn thận mà nói đánh gãy suy nghĩ của hắn.
Tiêu Kì quay đầu nhìn cô gái nhỏ toàn thân phấn nộn, hai má ửng hồng, nhẹ nhàng run rẩy, lại cố gắng trấn định, hắn trong lòng cười khẽ, thật đáng yêu a! Sau đó lần đầu tiên cam tâm tình nguyện muốn hầu hạ một nữ nhân. Hắn thẳng đứng dậy xả đầy nước vào bồn tắm, tiếp, mềm nhẹ ôm nữ nhân trên giường, tự mình cùng cô hai người bước vào trong nước ấm áp.
Nhìn trên người nữ nhân phủ đầy dấu vết kích tình, ở trong nước cũng phảng phất như yêu tinh xinh đẹp, Tiêu Kì ánh mắt nhu nhu. Hắn đặt cô trên người mình, cúi đầu ái luyến hôn hôn cái trán của cô, ôn nhu bắt đầu thay cô tẩy rửa toàn thân.
"Ân ~" Đột nhiên nữ nhân trong lòng đỏ mặt ngượng ngùng rêи ɾỉ. Tiêu Kì cúi đầu, nhìn giữa chân nữ nhân theo dòng nước phiêu đãng ra một ít tơ máu cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙, khóe môi hắn nhẹ câu, đặt nữ nhân đối diện hắn, sau đó tách ra hai chân thon dài gắt gao xáp nhập. Đóa hoa vốn phấn nộn mê người vì hắn trừu sáp mà trở nên sưng đỏ, ŧıểυ khẩu mê người linh lung đang từ từ phun ra kia cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ và máu xử nữ, khiến khuôn mặt nhỏ nhắn thanh lệ thoát tục kia đỏ bừng, thật sự là thuần khiết lại da^ʍ đãиɠ!
Tiêu Kì bị phúc cảnh dụ dỗ, du͙© vọиɠ vừa bình ổn lại bắt đầu đứng thẳng, mà hương vị thơm ngọt nữ nhân dưới thân phát ra cũng thỉnh thoảng truyền đến mũi hắn, hắn nhịn không được cúi đầu nhẹ nhàng cắn cắn làn da ngọt nị hương thơm trơn mềm, yêu thương thò ngón tay tự mình vệ sinh mật huyệt nữ nhân.
"Đừng... Không cần... Tôi tự mình làm... A... Đừng cào... Ô ô... Anh đừng cào... Ân..."
Theo cô gái nhỏ giãy dụa ma sát, Tiêu Kì cảm thấy ngón tay mình trong ŧıểυ huyệt đang bị mị nhục mấp máy đè ép, chống đẩy, hắn nhịn không được banh chân nữ nhân càng rộng, sau đó cúi đầu nhìn ŧıểυ huyệt đang bị ngón tay móc ngoáy. Chỉ thấy ŧıểυ huyệt phấn nộn sưng đỏ giống như trẻ con bú sữa, bọc ngón tay hắn, theo hắn đi vào, mị nhục thỉnh thoảng lộ ra, dần dần dịch trắng hết, ŧıểυ huyệt khẩu bắt đầu chảy ra trong suốt đậm sệt, mà theo đó hương vị trong mũi cũng tùy theo càng thêm nồng đậm.
Giống như bị hương thơm càng thêm kia dụ dỗ, Tiêu Kì lần đầu tiên cúi đầu vươn lưỡi liếʍ lộng ŧıểυ huyệt nữ nhân.
"A... Không cần... Bẩn... A" Tiêu Kì phát hiện cô gái nhỏ bởi vì hắn trở nên càng kích động, tiếng rêи ɾỉ cũng càng thêm uyển chuyển mị nhân. Biết nữ nhân nghĩ một đằng nói một nẻo, hắn vươn tay cố định vòng eo cô vặn vẹo, đầu lưỡi càng nặng nhẹ liếʍ âm thần phấn nộn, cẩn thận liếʍ xong từng chỗ trong ŧıểυ huyệt nữ nhân, lại thò đầu lưỡi liếʍ đến âm đế của cô.
"A... A... Không cần... A... Tiêu Kì..." Đầu lưỡi Tiêu Kì ấm áp như điện giật liếʍ láp, khiến thân mình Nhiễm Tái Tái nhịn không được run lên, tay vốn chống trên thành bồn tắm lớn cũng đến đầu Tiêu Kì, cô vò tóc Tiêu Kì, nhịn không được dùng hai chân kẹp chặt đầu hắn.
Cuối cùng miệng Tiêu Kì toàn bộ bao lại nơi riêng tư của cô gái nhỏ, mυ"ŧ vào yêu dịch ngọt hương từ ŧıểυ huyệt chảy ra, đầu lưỡi thò vào âm đa͙σ nữ nhân, giống như trừu sáp ra vào liếʍ mυ"ŧ.
"Ân... Trời... Đừng vào... Ân... Không cần... liếʍ... Xin anh... Ô ô... Xin anh..." Nghe Nhiễm Tái Tái cầu xin tha thứ, đầu lưỡi Tiêu Kì càng thêm nhanh chóng liếʍ hôn cùng đạn động.
"A... Tiêu Kì... Anh... Đừng như vậy... A... Không cần... A ────" Nhiễm Tái Tái chịu không nổi nam nhân thị huyết băng lãnh khẩu giao cho cô, du͙© vọиɠ trong thân thểt ừng đợt vọt tới trong đầu, nhanh chóng bạo tạc, cô vặn vẹo thân thể thường xuyên run rẩy, ŧıểυ huyệt bắt đầu từng trận run rẩy, vô lực bị đầu lưỡi nam nhân lại đưa lên cao triều, ŧıểυ huyệt mãnh liệt chảy ra mật dịch.
"Ân, đừng khóc! Không sao ~~ đừng khóc!" Tiêu Kì ôm cô gái nhỏ vừa cao trào hai mắt đẫm lệ sương mù vào ngực trấn an, nhanh chóng tự tắm, sau đó hắn dùng khăn tắm bao vây Nhiễm Tái Tái nằm vào trên giường.
Tiêu Kì ôm cô đối diện mình, để da thịt cô lạnh lẽo trơn mềm dán trên người, sau đó kéo đùi tuyết trắng, nâng một chân cô lên thắt lưng mình, tay còn lại đỡ ©ôи th!t để quy đầu đỉnh dính chút mật hoa, liền theo tích táp mật nước chen vào, trực tiếp tiến lên chỗ sâu nhất trong ŧıểυ huyệt!
"A... Tiêu Kì..." Nhiễm Tái Tái dùng lực chống đẩy nam nhân trước mắt cả người buộc chặt, hai hàng nước mắt từ trên gương mặt của cô tuôn rơi, tích trên cổ hắn.
Tiêu Kì cảm nhận cổ ẩm ướt, cúi đầu thấy cô liều mạng chống đẩy, không tự chủ được dừng lại. Yêu thương phủ bên tai cô, thanh âm mềm nhẹ: "Đau sao, tôi không khống chế được. Ngoan, sẽ hết ngay".
Tay hắn theo đường cong nhu hòa trượt xuống, dừng trên vυ" cô đầy đặn đứng thẳng, bắt đầu nhẹ nhàng xoa nắn, "Thật mềm..." Hắn than nhẹ, vươn ngón trỏ xoa nắn kí©ɧ ŧɧí©ɧ nụ hoa mũi nhọn phấn hồng, vê niết vừa vẽ vòng, theo tay hắn không ngừng xoa nắn, tay nữ nhân chống đẩy chậm rãi vô lực, đổi thành hỗn độn khẽ vuốt.
"Ân... Không cần như vậy... Ân..."
"Thư thái sao?!" Tiêu Kì cảm giác ©ôи th!t mình theo cô ngây ngô vỗ về chơi đùa càng thêm lửa nóng cùng cao ngất, cúi xuống, hôn hôn vành tai nữ nhân, một bên tiếp tục dùng đại chưởng trêu đùa hồng anh mẫn cảm của cô gái nhỏ, một bên bắt đầu dùng ©ôи th!t nhẫn đến cực hạn trừu đưa trong ŧıểυ huyệt tiêu hồn.
"Quả là làm từ nước ~~~" Tiêu Kì khống chế không được thô thở gấp, nữ nhân dưới thân hoa kính nhỏ hẹp chắc chắn chặt chẽ bao vây hắn cực đại, vì trong ŧıểυ huyệt không ngừng mãnh liệt mật hoa, khiến hắn cảm giác ©ôи th!t mình bị nước siết, thật sự là vừa nhanh vừa hoạt, hít một hơi thật sâu, càng thêm đại lực trừu động.
"A... Điểm nhẹ... A..." Nhiễm Tái Tái giờ phút này không thể tự hỏi, trong đầu trống rỗng, cảm giác đều tập trung ở nơi hai người lửa nóng tương liên.
Tiêu Kì hung hăng va chạm, hướng lên trên, cô một chân ôm chặt eo lưng hắn, theo đỉnh lộng bọn họ chậm rãi thiếp được càng căng đầy, Tiêu Kì ©ôи th!t không ngừng cắm vào trong ŧıểυ huyệt tiêu hồn thực cốt. Hoa tâm trong ŧıểυ huyệt tựa như một cái miệng nhỉ, mỗi đụng tới, liền mυ"ŧ mát một lần đỉnh ©ôи th!t hắn, phun yêu dịch lên quy đầu, khiến hắn cảm giác sảng khoái vô cùng.
"Ba ba ba..." Toàn bộ trong phòng tràn ngập tiếng nhục thể va chạm, trên mặt Tiêu Kì đã thấm ra một tầng mồ hôi mỏng manh, ánh mắt trong trẻo bị dục hỏa thiêu, cúi đầu nhìn nơi hai người giao hợp. Chỉ thấy một ©ôи th!t sung huyết cương cứng không ngừng ra ra vào vào ở nơi riêng tư phấn nộn của nữ nhân, mang ra đầy đủ chất lỏng, hai cánh hoa phấn hồng trên miệng ŧıểυ huyệt bị ©ôи th!t hắn chống ra lớn nhất, ma sát, phun ra nuốt vào. Cảnh tượng dâm mĩ khiến động tác hắn càng thêm kịch liệt, tốc độ nhanh hơn nhiều lần đỉnh đến hoa tâm.
"A... Anh nhẹ chút... Ô ô... Tôi căng lắm..." Nhiễm Tái Tái ánh mắt sưng đỏ, như là không chịu nổi nam nhân điên cuồng, ngẩng đầu đáng thương dùng đôi mắt kia khẩn cầu nhìn hắn.
"... Thật sự là điên rồi!" Tiêu Kì bị nữ nhân dùng cặp mắt mị sắc kinh người nhìn, tim đập trở nên càng thêm hỗn loạn, hít sâu một hơi, càng nhanh ôm cô, nhanh đong đưa eo, hắn đã nhịn không được.
"A... Không cần... Tiêu Kì..." Nhiễm Tái Tái khóc nức nở, nhu nhu, có chút làm nũng, cô căn bản không biết vì sao cô khẩn cầu lại tăng thêm du͙© vọиɠ nam nhân.
Tiêu Kì đỏ mắt, dùng hết khí lực toàn thân lần cuối tiến lên... Rốt cuộc đỉnh sâu, tức thì tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng ngà từ mã mắt liên tiếp không ngừng mà phun ra, rót vào chỗ sâu mật huyệt.
"A a a ──-----" Nhiễm Tái Tái ŧıểυ huyệt mẫn cảm bị nóng như thế, rêи ɾỉ thật dài, thân thể thập phần mê người gần sát hắn, tay nhỏ nắm chặt lưng hắn, ghé trong lòng hắn, trầm mê lại một lần bị mang theo cao trào.
Xong việc, Tiêu Kì gắt gao ôm cô, chờ đợi cô bình ổn.
Giờ Tiêu Kì đã xác định, nếu là cô, hắn sớm muộn gì một ngày sẽ trầm mê vạn kiếp bất phục!
Đây là lần đầu tiên Tiêu Kì biết cảm giác động tâm với một nữ nhân, lại biết mình phải lập tức dứt bỏ. Hắn quyết không cho phép mình trầm mê, cũng quyết không cho phép mình có nhược điểm. Nếu hắn thật sự thích một nữ nhân, hắn cũng không muốn vì mình mà cô luôn gặp nguy hiểm. Mà cô như vậy tốt đẹp khả ái, vốn không nhiễm bụi trần, thật yên lặng, hạnh phúc vui vẻ được nam nhân sủng ái cả đời!
"Chúng ta lần này giao dịch hoàn tất, cô đi đi!" Tiêu Kì khôi phục biểu tình băng lãnh, chậm rãi rút tay về. Hắn rõ ràng cảm nhận được, nữ nhân trong lòng vì hắn nói mà cứng ngắc. Tiếp cô gái nhỏ quật cường đứng dậy, nhanh chóng dùng khăn tắm phân tán trên giường bọc thân thể run rẩy, chật vật trốn thoát.
Tiêu Kì lẳng lặng nằm trên giường, nghe nữ nhân áp chế nức nở bất lực, bước chân tập tễnh từng chút một nhặt lên đồ trên bậc thang, cuối cùng ủy khuất biến mất... Tâm thật xót, có điểm đau, nam nhân lấy tay đè lại!