- Mọi người nghỉ ngơi một chút đi chúng ta còn hơn 10 giờ đồng hồ mới tới nơi được.
Chu Mạnh nói xong đi về phía buồng lái.
Tề Bắc Thiên cùng Cơ Văn Phi thì kiếm chỗ ngồi nhắm mắt dưỡng thần. Hàn Mặc cũng ngồi nhắm mắt lại.
...
15 giờ trôi qua Hàn Mặc mở mắt ra. Thấy Cơ Văn Phi và Tề Bắc Thiên không ở chỗ ngồi chắc là đã dậy. Hàn Mặc mở rộng thần thức ra thấy bên ngoài chỉ là một mảnh rừng cây chắc là sắp tới nơi.
- Hàn Mặc cậu dậy rồi. Chuẩn bị một chút chúng ta sẽ đáp máy bay.
Đúng lúc này Cơ Văn Phi và Tề Bắc Thiên đi từ buồng lái ra nói.
- Được.
Ba người đi vào buồng lái để quan sát.
- Phía dưới chỗ chúng ta định đáp xuống đang có người.
Một phi công bỗng nói ra. Trên rađa hiện lên mấy chấm đỏ. Mấy người nhìn vào quả nhiên thấy trên rađa có vài chấm đỏ. Khoảng 5km về phía trước.
- Tất cả đều là Dị Năng giả, trong đó có hai tên cấp 4 còn lại đều là cấp 2 và 3.
Tề Bắc Thiên sau khi dùng thần thức quan sát nói.
Không cần Tề Bắc Thiên nói Cơ Văn Phi và Hàn Mặc cũng quan sát được.
- Chúng ta không nên hạ cánh bây giờ.
Cơ Văn Phi nói.
- Đúng vậy, bây giờ mà hạ cánh thì mấy tên đó sẽ cho nổ máy bay mất.
Chu Mạnh nói.
- Thế này đi, cho máy bay bay trên đầu bọn chúng rồi mở cửa ra ba người chúng tôi sẽ xuống xử lý bọn chúng. Sau khi chúng tôi xử lý bọn chúng rồi thì mọi người hạ cánh cũng được.
Tề Bắc Thiên nói.
Tề Bắc Thiên nói ra không ai có ý kiến vì đây đã là cách tốt nhất.
...
Ở phía dưới chỗ máy bay định hạ cánh. Khu này là một bãi đất trống ở bìa rừng, cây cối không có nhiều chủ yếu là cỏ dại. Khu này rộng khoảng 2 kilomet vuông đủ cho máy bay hạ cánh xuống.
Bây giờ ở mấy gốc cây cạnh bìa rừng đang có gần chục người. Mấy tên này tất cả đều là Dị Năng giả.
- Bọn đội trưởng đi lâu quá không biết đã bắt được mấy tên người Hoa đó chưa.
Một tên Dị Năng giả cấp 4 nói, tên này tên là Jame. Đương nhiên là nói tiếng Anh:v
- Ta cũng không biết đành phải chờ bọn họ đi ra thôi.
Tên Dị Năng giả cấp 4 còn lại nói.
- Có tiếng máy bay.
Một tên Dị Năng giả cấp 3 thốt lên.
Không cần tên này nói tất cả mấy tên Dị Năng giả ở đây đều đã nghe thấy. Tất cả nhìn lên hướng phát ra tiếng máy bay.
Máy bay đã hiện lên trong tầm mắt của mấy tên này.
- Là máy bay của người Hoa.
Tên Dị Năng giả cấp 4 tên Jame nói.
- Chắc là cứu viện của mấy tên đang chạy trốn kia. Tất cả chuẩn bị chiến đấu.
Tên Dị Năng giả cấp 4 còn lại nói.
- Sao nhìn bọn chúng như không có ý định hạ cánh...
Một tên Dị Năng giả cấp 3 nói.
Tên này nói như vậy vì thấy máy bay không hạ thấp xuống tí nào mà có giữ nguyên độ cao.
Không cần tên này nói máy tên khác cũng đã nhận ra. Độ cao của chiếc máy bay bây giờ là tầm 300m.
Máy bay bay đến giữa khu đất trống này thì trên máy bay bỗng có ba người không mang dù nhảy ra trong sự ngỡ ngàng của mấy tên Dị Năng giả nước Mỹ. Ba người này chính là Hàn Mặc, Tề Bắc Thiên và Cơ Văn Phi.
- Đúng là người Hoa.
- Bọn chúng nhảy không cần dù đây là muốn chết sao.
- Không bọn chúng chắc chắn là Tu Chân giả độ cao này không làm khó được bọn chúng. Mọi người nghe đây nếu bọn chúng tiến vào phạm vi thì hãy tấn công ngay.
Tên Jame bỗng nói ra. Tên này cũng biết một chút về Tu Chân giả của Hoa Hạ.
Vừa nhảy ra ba người đã dùng chân khí bao quanh người để đáp xuống. Nhưng chưa đáp xuống thì ba bỗng cảm thấy nguy hiểm.
Nhìn sang chỉ thấy mấy chiếc đao phong đang hướng về phía ba người.
Cơ Văn Phi nhanh tay chém giá mấy đao phong đáp lại.
Hai loại đao phong đụng nhau tan biến trong không khí.
- Ầm..Ầm..Ầm..
Bao người thành công đáp xuống đất. Chỗ của ba người đều bị lõm một hố xuống.
Ba người chưa kịp bước đi thì một loạt đao phong cùng với hỏa cầu lao đến.
- Tất cả hỗ trợ nhau giết bọn chúng!
Tên Jame nói.
Ba người tránh thoát ra các hướng khác nhau.
Tề Bắc Thiên nhảy lên tránh thoát rồi tiến công thẳng. Trong tay cầm một thanh chủy thủ. Rất nhanh đã kết liễu hai tên Dị Năng giả cấp 3 rồi lao đến một tên Dị Năng giả cấp 4.
Cơ Văn Phi thì tránh về bên phải rồi cũng lao lên tấn công. Cơ Văn Phi không tấn công trực diện mà vòng qua bên phải. Đối đầu với Cơ Văn Phi là 3 tên Dị Năng giả cấp 3.
Hàn Mặc thì tấn công về phía bên trái, hai tên Dị Năng cấp 2 lên cản bị Hàn Mặc một tát đập chết cả hai. Hàn Mặc bỗng thấy dưới chân mình không ổn nhanh chân tránh thoát.
Hàn Mặc vừa tránh thoát ra thì ở dưới chân của Hàn Mặc nhô lên 4 cái mũi tên bằng đất.
- Phản ứng không tệ.
Tên Jame đứng cách đó không xa nói.
Tề Bắc Thiên lao đến chỗ tên Dị Năng giả cấp 4 kia thì bỗng dừng lại lùi về sau. Chỉ thấy " vèo " một tiếng chỗ vừa đứng hiện lên một vết chém dài, đất đá bay tung tóe.
Tránh thoát được Tề Bắc Thiên lại lao lên cứ lặp đi mấy lần Tề Bắc Thiên đã đến gần tên Dị Năng giả cấp 4 này. Tên Dị Năng giả này kinh hoàng không ngờ Tề Bắc Thiên lại tránh thoát được các đòn tấn công của mình. Thấy Tề Bắc Thiên đang tiếp cận mình tên này muốn chạy đi. Nhưng mới chỉ chuẩn bị quay người chạy thì một thanh chủy thủ đã bay đến trúng ngực tên này. Tim bị xuyên qua tên này chết không thể chết hơn.
Cơ Văn Phi tránh thoát mấy quả cầu lửa rồi lao về phía một tên. Tên này còn chưa kịp phát động Dị Năng thì đã bị Cơ Văn Phi vặn gãy cổ. Hai tên còn lại thấy đồng bạn mình sống sờ sờ bị đánh chết tức giận gia tăng tấn công nhưng đều bị Cơ Văn Phi tránh thoát được. Rất nhanh hai tên này cũng giống đồng bạn mình bị Cơ Văn Phi vặn gãy cổ chết.
Hàn Mặc sau khi tránh thoát thì ở dưới chân Hàn Mặc lại xuất hiện mấy chiếc gai đất nhô lên cứ thế vài lần Hàn Mặc cũng đã đứng gần Jame. Tên Jame nãy nhìn Hàn Mặc như bị mình đùa giỡn cười ha ha. Hàn Mặc nhảy lên tránh thoát lần nữa nhân lúc tên này mất tập trung vung tay ra một đao phong xuất hiện.
" Xoẹt " một tiếng đầu của tên Jame này đã rơi xuống, máu bắn tung tóe.
Quá trình chiến đấu diễn ra không tới ba phút đã kết thúc. Để những người trên máy bay rung động không thôi.
- Trúc Cơ hậu kỳ quả nhiên mạnh mẽ...
Chu Mạnh lẩm bẩm.
........
- Chương này lỗi quá mong các đa͙σ hữu thông cảm. Có cốt truyện mà không biết diễn tả như thế nào cho hợp lí =))