Hàn Mặc cởi bỏ chiếc váy ngủ của Hà Vũ Vi ra, đề Hàn Mặc bất ngờ là Hà Vũ Vi không mặc áo lót. Hàn Mặc cười hắc hắc, thế cũng tiện.
Hàn Mặc bắt đầu nhào nặn bộ ngực bò sữa của Hà Vũ Vi. Một bên nhào nặn, một bên Hàn Mặc cho cái miệng của mình vào mυ"ŧ. Núm vυ" của Hà Vũ Vi đã cứng lên vì sướиɠ.
Tay bóp Hàn Mặc dùng ngón tay nghịch cái núm vυ", bên kia thì Hàn Mặc há miệng ra cắn vào cái núm vυ" còn lại.
- Ư...a....ư....a.... Hàn Mặc…đừng cắn nữa mà.
Hà Vũ Vi rên lên vì bị Hàn Mặc cắn.
Hàn Mặc cười, rời khỏi bộ ngực của Hà Vũ Vi hôn lên đôi môi của cô. Cái lưỡi bắt đầu cạy miệng của Hà Vũ Vi ra đi vào khuấy đảo lên. Hài cái lưỡi cứ quấn lấy nhau.
Hàn Mặc trườn tay từ bụng của Hà Vũ Vi xuống phía dưới chiếc qυầи ɭóŧ. Mò tới phần rậm rạp Hàn Mặc dịch xuống cái khe đỏ hồng có chút ướt át của Hà Vũ Vi.
- Hắc hắc vợ anh đã ướt thế này rồi cơ à.
Hàn Mặc cười nói ra.
- Anh đi chết đi.
Hà Vũ Vi che mặt xấu hổ chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui xuống. Dù đã làm nhiều lần nhưng Hà Vũ Vi vẫn cảm thấy xấu hổ vô cùng.
Hàn Mặc cởi chiếc qυầи ɭóŧ của Hà Vũ Vi ra bắt đầu cho ngón tay vào mò mẫm.
Hàn Mặc đưa ngón tay và cái khe hồng hào đó.
Hà Vũ Vi nhắm mắt lại, thở hổn hển, cơ thể hơi giật một cái. Hà Vũ Vi cảm thấy khoái mê người.
Ngón tay của Hàn Mặc chuyển động trong đó làm Hà Vũ Vi sướиɠ rêи ɾỉ lên.
- Ư...a...a....ư...
Hà Vũ Vi đã bị khoá cảm chiếm mất lí trí. Không nhịn được, d*m thủy bên trong đã trào ra bên ngoài.
Hàn Mặc cười hắc hắc cởi quần áo lôi ra cái vừa to vừa dài của mình.
Hàn Mặc mở hai chân của Hà Vũ Vi ra đặt cái đó của mình vào cái khe hồng hào của Hà Vũ Vi.
Hàn Mặc bắt đầu chuyển động đẩy cái đó của mình vào.
- Ư...ư...
Hà Vũ Vi rên lên.
Hàn Mặc nằm lên người của Hà Vũ Vi hai tay cầm lấy bộ ngực của Hà Vũ Vi nhào nặn, miệng thì hôn nhẹ lên đôi môi của Hà Vũ Vi. Hàn Mặc bắt đầu chuyện động hông của mình liên tục.
- ư....ư...a...a...
Mỗi lần Hàn Mặc chuyển động làn Hà Vũ Vi sướиɠ muốn chết cổ họng phát ra những tiếng rên mê người.
Hàn Mặc bắt đầu làm nhanh hơn, Hà Vũ Vi hai tay ôm chặt lấy lưng của Hàn Mặc rên liên tục.
Hàn Mặc đâm vào liên tục không biết đã qua bao lâu rồi nữa. Hà Vũ Vi thì hai mắt mê man miệng vẫn còn rên lên vì sướиɠ.
- Ư....a.....Hàn Mặc... em....muốn...ra..
Hà Vũ Vi ôm chặt lấy lưng của Hàn Mặc, phía dưới bắt đầu run lên, một dòng nước từ giữa chân của Hà Vũ Vi chảy ra.
Hà Vũ Vi buông tay ra thở hổn hển. Hàn Mặc thấy Hà Vũ Vi ra xong lại bắt đầu chuyển động hông.
- Em ra rồi còn anh thì chưa...mình tiếp tục đi.
- Ư...a...ư...mệt chết em mất...ư..a....
Hàn Mặc bắt đầu dồn dập lên, qua năm phút Hàn Mặc đâm vào một cái thật mạnh. Hà Vũ Vi cảm thấy một dòng ấm ấm chảy vào trong cơ thể người mình.
Hai người thở hổn hển nhìn nhau mắt còn hiện lên vẻ yêu thương. Hôn nhau hơn mười phút hai người cứ thế trần như nhộng ôm nhau nhắm mắt ngủ.
...
Lúc hai người tỉnh dậy đã là sáng ngày hôm sau.
- Anh đúng là càng ngày càng hưng hỏng mà.
Nằm ở trong lòng Hàn Mặc Hà Vũ Vi đấm một cái vào ngực Hàn Mặc nói. Hai người vẫn còn trần như nhộng nằm trên ghế.
- Hắc hắc vậy sao anh lại muốn hư hỏng nữa nè.
Hàn Mặc cười hắc hắc một tay bắt đầu vuốt ve một bên ngực của Hà Vũ Vi, một tay luồn xuống phía dưới.
- Ư....ư...
Bị Hàn Mặc vuốt ve Hà Vũ Vi rên lên một tiếng.
- Đồ lưu manh nhà anh sáng sớm đã làm loạn rồi. Dậy đi em đi nấu cơm, đói chết mất rồi.
Hà Vũ Vi đẩy tay Hàn Mặc ra oán trách một cái, dậy khỏi lòng Hàn Mặc chạy vào nhà vệ sinh.
Không ăn một bữa, lại còn vận động nhiều Hà Vũ Vi đói cồn cào cả bụng còn Hàn Mặc thì không cảm thấy gì. Hà Vũ Vi vẫn còn là Luyện Khí vẫn chưa thể bỏ một hai bữa mà không thấy gì được.
Tu vi của Hàn Mặc bây giờ đã lên tới Trúc Cơ tầng tám 98/100 %, một chút nữa là lên Trúc Cơ tầng chín. Còn Hà Vũ Vi đã là Luyện Khí tầng bảy.
Hàn Mặc đứng dậy mặc quần áo cũng chạy vào nhà vệ sinh.
- Hôm nay anh phải đến trường rồi đấy anh biết không Hàn Mặc?
Đang đánh răng Hà Vũ Vi quay sang hỏi.
- Ặc, là hôm nay sao, anh còn không biết là hôm nào nữa.
Hàn Mặc sờ đầu nói ra.
- Lên đây để học mà còn không biết ngày đi học là ngày nào đúng là hết nói nổi anh.
Hà Vũ Vi trừng mắt nhìn Hàn Mặc nói ra.
Bây giờ Hà Vũ Vi không giống một người vợ hiền lành nữa mà giống như cô giáo dạy bảo học sinh.
- Ha ha..
Hàn Mặc gãi đầu cười.
" Mình lên đây đâu phải để đi học." Hàn Mặc nghĩ trong đầu chứ không dám nói ra sợ bị Hà Vũ Vi cho một trận.
Đánh răng rửa mặt xong Hà Vũ Vi đi lên phòng ngủ lấy quần áo mặc vào rồi vào bếp nấu bữa sáng còn Hàn Mặc thì đi tắm.
Nói là nấu bữa sáng nhưng lại giống bữa trưa hơn. Hà Vũ Vi chắc đói lắm mới nấu nhiều thế. Hàn Mặc đi từ nhà tắm ra vào bếp thấy.
- Hàn Mặc anh ngồi xuống ăn đi.
Hà Vũ Vi nói ra.
Hàn Mặc đi đến ngồi xuống, hai người cầm đũa lên bắt đầu ăn.
Hà Vũ Vi lao vào ăn như hổ đói làm Hàn Mặc thấy buồn cười. " Trông thế này đáng yêu phết." Hàn Mặc nghĩ.
- Ăn từ từ thôi Vi Vi kẻo nghẹn mất.
Hàn Mặc nói ra.
Hàn Mặc vừa nói xong Hà Vũ Vi đã cầm một cốc nước uống ực ực.
- Nghẹn chết em rồi.
Hà Vũ Vi nói ra.
Hàn Mặc dở khóc dở cười.
- Anh đi đây em ở nhà tu luyện nhé.
Ăn xong Hàn Mặc đi ra cửa đi học.
- Ừm, anh đi học phải hẳn hoi đó không được lung tung biết chưa.
Hà Vũ Vi dặn dò.
- Vâng thưa bà xã đại nhân.
Hàn Mặc vâng một tiếng đi ra khỏi nhà. Nhìn Hàn Mặc đi Hà Vũ Vi nở nụ cười hạnh phúc.
Hàn Mặc đi bộ đến trường nhân tiện ngắm mỹ nữ trên đường.