Sau khi đi ra khỏi khu này hai người đã bắt taxi về Long gia.
Trên đường Hàn Mặc đã truyền khẩu quyết của Âm Dương Thần Quyết cho Long Tuyết Nguyệt.
Hàn Mặc mua một viên Tẩy Tủy Đan dặn cô khi nào về nhà thì ăn rồi mới tu luyện.
Hàn Mặc chỉ cô cách thổ nạp hấp thu linh khí vào trong cơ thể.
Long Tuyết Nguyệt nghe lời Hàn Mặc như một con mèo con cất Tẩy Tủy Đan đi.
- Cô gái lần trước ở sân bay là bạn gái anh sao Hàn Mặc?
Trên xe Long Tuyết Nguyệt dựa vào vai Hàn Mặc hỏi.
- Không phải, cô ấy là vợ anh.
Hàn Mặc trả lời.
- Vậy sao!
Nghe vậy Long Tuyết Nguyệt cũng không thấy kì quái.
Cô nhắm mắt lại cứ ở trên vai Hàn Mặc không biết đang suy nghĩ gì.
Hàn Mặc trả lời cũng không quên quan sát sắc mặt của Long Tuyết Nguyệt.
Thấy cô không có biểu hiện gì Hàn Mặc cũng thả lỏng. Sợ nhất là Long Tuyết Nguyệt nghe vậy không chịu ở cùng Hàn Mặc nữa.
Còn về phía của Hà Vũ Vi thì Hàn Mặc dự định bao giờ đi vào giới Cổ Võ thì sẽ giải thích cho cô ấy.
Hàn Mặc cũng biết liệu cô ấy có chấp nhận mình có thêm người phụ nữ khác ngoài cô ấy không nữa. Sợ đến lúc đó Hà Vũ Vi xúc động làm chuyện gì đó không hay thì Hàn Mặc lại đau đầu.
Lý Mộ Mai và Long Tuyết Nguyệt thì chắc không sao hai cô đã chấp nhận chia sẻ rồi.
- Đến lúc đó tính sau vậy!
Hàn Mặc từ bỏ suy nghĩ rồi nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
Gần một tiếng sau xe đã đến trước cửa nhà Long gia.
- Tuyết Nguyệt, dậy đi đến nhà rồi.
Hàn Mặc gọi Long Tuyết Nguyệt đang tựa vào vai mình ngủ dậy.
- Đến rồi sao!
Long Tuyết Nguyệt dụi mắt tỉnh dậy.
- Chúng ta xuống xe thôi.
Hàn Mặc nói.
- Được.
...
Vừa bước xuống xe Hàn Mặc cảm thấy có mấy cỗ khí tức lớn ở trong lao ra. Hàn Mặc cảm thấy có ba khí tức là Trúc Cơ hậu kì.
Hàn Mặc mặc kệ dẫn Long Tuyết Nguyệt đi vào.
- Cạnh!
Đi được vài bước gần đến cổng thì cổng được mở ra.
- Tuyết Nguyệt!
Bên trong có một đám người lao ra. Cả nhà Long gia đều chạy ra ngoài này.
Người vừa gọi Long Tuyết Nguyệt chính là Long lão.
- Gia gia!
Long Tuyết Nguyệt chạy đến chỗ Long lão.
- Cháu không sao chứ Tuyết Nguyệt!
- Dạ, cháu không sao đâu gia gia.
- Tốt tốt!
...
Hàn Mặc không quan tâm đến Long lão mà quan sát hai người lạ đứng ở sau đám người. Hàn Mặc quan sát hai người họ, hai người họ cũng quan sát Hàn Mặc.
Sáu mắt nhìn nhau một lúc thì ca ba người đều thu hồi ánh mắt lại.
Hàn Mặc quan sát hai người này vì cả hai đều có tu vi Trúc Cơ hậu kì đỉnh phong. Chỉ cần có Kim Nguyên Đan là có thể tấn thăng tới Kết Đan.
Còn khí tức Trúc Cơ hậu kì còn lại là của Long Chấn Thiên thì Hàn Mặc cũng không thấy bất ngờ. Lúc Hàn Mặc đến đây lần đầu thì cũng đã nhận ra Long Chấn Thiên đã đến xiềng xích đột phá lên Trúc Cơ hậu kì. Chỉ cần phá bỏ cái xiềng xích đó là có thể tấn thăng nên bây giờ thấy Long Chấn Thiên đột phá Hàn Mặc cũng không thấy bất ngờ.
Hàn Mặc cũng đã nhận ra thân phận của hai người này chính là thành viên của Long Tổ. Hàn Mặc nhận ra là người của Long Tổ vì hai người bọn họ đều cài bộ liên lạc riêng dành cho các đội trưởng ở bên hông.
Hàn Mặc không biết hai người này chính là đội trưởng của Tổ 1 và Tổ 2.
Hai người này cùng với đội trưởng đội 3 vừa mới đi làm nhiệm vụ về thì nghe được Long Tuyết Nguyệt bị bắt cóc thế là bị phái đi ngay.
Lúc Hàn Mặc báo cho Long Tổ về hướng chạy trốn của Lâm Hải thì đúng lúc hai người này đang ở gần phụ cận.
Nhận được tin hai người tìm kiếm một lúc đã thấy Lâm Hải leo lên một chiếc xe tải trên đường cao tốc chạy ra khỏi Kinh Thành. Hai người lao xuống bắt lấy hắn ngay rồi mang hắn về Long gia.
Trong quá trình thì Lâm Hải không phản kháng một chút nào cả mà cho dù phản kháng cũng như không.
Lúc đội trưởng Tổ 1 và Tổ 2 đến gần thì Lâm Hải cũng cảm nhận được. Hắn biết mình lần này chết chắc nên không thèm phản kháng.
Về đến Long gia thì Lâm Hải bị buộc phải kể hết quá trình bắt cóc Long Tuyết Nguyệt ra. Vừa kể tên này vừa chửi Long lão là người đã ép hắn gây nên chuyện này.
Kể đến đoạn định làm thịt Long Tuyết Nguyệt thì bị Long Chấn Thiên đấm cho cái gãy răng. Người còn lại nghe đến đây cũng tức giận.
Lâm Hải nói không rõ câu kể hết đoạn còn lại là Hàn Mặc cứu Long Tuyết Nguyệt thì cả đám thở phào một hơi.
Nhưng nghĩ lại đoạn Long Tuyết Nguyệt bị cho thuốc kích dục thì cả đám đã tưởng tượng ra chuyện gì đã xảy ra.
Vừa về đến đây vợ chồng Long An Thành cứ nhìn Hàn Mặc lại nhìn Long Tuyết Nguyệt, không biết trong đầu đang suy nghĩ gì.
- Vào bên trong nói chuyện đi cứ đứng ở bên ngoài không được hay cho lắm.
Long Chấn Thiên mở miệng nói.
- Đúng rồi, chúng ta đi vào đi. Hàn ŧıểυ hữu vào đây, cậu đúng là ân nhân của Long gia mà, lão già này phải cảm ơn cậu đàng hoàng mới được.
Long lão nói.
- Long lão khách khí quá rồi.
Hàn Mặc cười nói.
- Đi vào đi!
Long Tuyết Nguyệt thẳng thắn đi đến thân mật kéo tay Hàn Mặc đi vào.
Hàn Mặc hơi bất ngờ, Long lão thì cười cười, vợ chồng Long An Thành bất đắc dĩ, còn vợ chồng Long Chấn Thiên thì không biểu hiện ra cái gì.
Riêng con trai của Long Chân Thiên thì gan to hô lên một tiếng " anh rể " thì bị mẹ oánh cho một trận.
Nghe vậy Long Tuyết Nguyệt đỏ mặt cúi đầu xuống.
Thấy con gái mình như vậy vợ chồng Long An Thành thở dài không nói gì coi như là chấp nhận vậy.
.............
- Thông báo: Tạm ngưng. ( nhanh thì hai tháng, chậm thì 3 tháng)
- Lí do thì chả có gì to tát lắm. Sự việc là mình trong cơn hỏa lên não thì đã đạp nát luôn cái màn hình điện thoại rồi giờ k nhìn được nữa. Mình không định thay màn hình mà sẽ chuyển qua mua điện thoại mới nhưng hơi mất thời gian mới mua được. Cái điện thoại này đã lag lắm rồi nên mình không thay màn hình làm gì cả. Chương này tranh thủ mượn điện thoại để viết cố để thông báo luôn cho ae vậy.