Hệ Thống Thu Thập Đàn Ông Chất Lượng Tốt

Chương 9: Khen thưởng danh khí mới "Lốc xoáy hút sâu"

Trước Sau

break

"Kiểm tra đo lường cho thấy ký chủ thành công hoàn thành nhiệm vụ, thăng cấp danh khí, khen thưởng hình dạng danh khí: Lốc xoáy sâu hút."
Ngộ Chúc bị Chu Tồn bắn cho sướиɠ muốn bay lên trời, người đàn ông xuất tinh gần mười phút, một giọt cũng không bỏ qua bị cô hút hết vào trong cơ thể. Cô cực kỳ thỏa mãn, không muốn nói chuyện, cứ thế mơ mơ màng màng đi ngủ.
Cho đến sáng sớm ngày hôm sau, lúc đi ra khỏi cửa, cô mới phản ứng lại, huyệt động của cô vậy mà còn có thể giống như lốc xoáy xoáy tròn hút sâu vào trong. Đầu đầy hắc tuyến. Cái hệ thống này thật sự càng ngày càng kỳ lạ.
Cô bước vào trung tâm mua sắm sang chảnh nhất đất nước, ngửi thấy hương vị mê người của mấy món đồ xa xỉ, tâm trạng cực tốt. Cô lấy hết số tiền thật vất vả mới tiết kiệm được chuẩn bị mua một cái túi xách. Thật không may lại đụng phải một nam một nữ ở cửa hàng Chanel.
"Thật trùng hợp đàn em Giang, cậu cũng tới đây đi dạo sao?" Cô gái õng ẹo tạo dáng trước mặt thiếu niên, liếc mắt đưa tình. Ngộ Chúc cũng có nghe qua về cô ta, là đàn chị năm tư kiếm tiền bằng thể xác không thèm che giấu việc đó chút nào.
"Đúng vậy, tôi đi dạo với chị gái." Giang Mộ Dương gật đầu trả lời, có chút không kiên nhẫn đút tay vào túi quần. Lúc này Ngộ Chúc mới nhận ra bên cạnh anh còn có một người phụ nữ ăn mặc trang nhã.
"Mộ Dương, em quên biết cô bé này sao?" Người phụ nữ nói với Giang Mộ Dương, ánh mắt quan sát cả người đàn chị kia từ trên xuống dưới.
"Chỉ cùng trường thôi, không thân." Anh giống như biết chị gái đang suy nghĩ cái gì, trực tiếp ngắt lời: "Chị muốn mua gì thì mua nhanh đi rồi tính tiền sang em."
Đàn chị kia thấy mình không được chào đón, cũng biết điều xoay người rời đi.
Ngộ Chúc có chút do dự không biết có tiến hay không thì đôi mắt Giang Mộ Dương liếc qua nhận ra cô. Anh ngạc nhiên một chút, lỗ tai nhanh chóng đỏ ửng, muốn bước đến nhưng rồi lại không biết nói gì. Ngộ Chúc thấy dáng vẻ anh do dự chần chừ cũng có chút xấu hổ, rốt cuộc là mình cưỡng ép anh ta…
Giang Mộ Dương thấy cô muốn xoay người rời đi, anh vội vàng đuổi theo. Đến khi đứng trước mặt người ta mới lúng túng không biết nói gì: "Chị… chị cũng đi dạo ở đây sao."
"Đúng vậy, tôi tiết kiệm tiền đã lâu, hôm nay cuối cùng cũng có thể mua một cái túi mình thích rồi." Ngộ Chúc thấy anh trực tiếp ngăn cản ở trước mặt, cũng không ngượng ngùng, quan sát thấy đôi tai của anh đỏ bừng, đột nhiên nổi lên suy nghĩ trêu chọc anh: "Còn cậu thì sao, đi dạo với bạn gái sao?"
"Tôi không có bạn gái!" Giang Mộ Dương nhanh chóng chứng minh sự trong sạch, lại cảm thấy giọng nói của mình hơi lớn. Mọi người xung quanh đều nhìn anh, thiếu niên cao lớn gãi gãi đầu: "Người đó là chị gái của tôi."
"Tôi thường xuyên đi dạo với chị gái ở đây, rất quen thuộc nơi này, nếu không tôi đưa chị đi dạo?" Giang Mộ Dương cố gắng lấy hết can đảm, dùng ánh mắt giống chó con dán chặt lên người cô.
Ngộ Chúc bị chó con đáng yêu hạ gục, sao có thể không đồng ý: "Được thôi, nhưng chị gái cậu phải làm sao."
"Không cần phải để ý đến chị ấy." Anh chạy về chào tạm biệt người đi cùng anh rồi trực tiếp mang Ngộ Chúc rời đi, để lại một mình Giang Mộ Tình ngổn ngang trong gió…
Ngộ Chúc bước vào Chanel, không nghĩ tới vừa vào cửa nhân viên hướng dẫn đã giống như một cơn gió chạy tới trước mặt bọn họ: "Tổng giám đốc Giang, chào buổi sáng, xin hỏi ngài có yêu cầu gì không ạ?"
Cô chớp chớp mắt có chút không kịp phản ứng, Giang Mộ Dương đã giống như đã quen với việc này: "Tôi dẫn bạn đến xem, phục vụ cho cô ấy thật tốt."
 

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc