Hương trừng mắt lên, chỉ tay vào hai mẹ con dâm loạn kia.
“Hì hì, em lén làm tình với nó sau lưng chị mấy lần rồi.”
Uyên nhả dương v*t Hưng ra, cười chọc quê đáp.
Hương cứng họng, hết nhìn Hưng rồi nhìn Uyên, nói không nên lời nữa.
Cuối cùng, nàng không nói được gì nữa, thở dài thượn thượt bỏ cuộc. Có điều, vẻ mặt đã nhẹ nhõm đi rất nhiều, không còn hoảng sợ đến nhảy dựng lên nữa.
Uyên thấy vậy thì cười rồi quay lại, để Hưng đưa dương v*t vào miệng mình tiếp.
Hương nhìn thấy Hưng vẻ mặt phê như con tê tê trong lúc đ^t miệng của Uyên thì đột nhiên nổi trận lôi đình, nhào lại tóm lấy cái côn th*t ướt nhầy của hắn, bóp một cái. Hưng đang thoải mái đột nhiên bị một Pháp Vương công kích chỗ hiểm rú lên quái dị.
“Ặc! Hương! Nàng muốn tạo phản rồi!”
“Phản? Phản cái đầu ngươi! Hai mẹ con bây lén lút ăn nằm với nhau thỏa thích rồi bây giờ còn cấu kết giở trò làm ta xấu hổ suýt đứng tim chết! Ngươi nói ai mới tạo phản đây hả? Hả!?”
Hương gầm lên, cầm dương v*t Hưng kéo một cái.
“Á! Hương bảo bối, cục cưng của ta! Vi phu đã biết tội, nàng tha cho ta đi!”
Hưng hoảng sợ la lên, chắp tay xin tha.
“Ai là vợ dâm tặc như ngươi hả!?”
Hương đẩy Hưng ngã xuống, leo lên người hắn, đưa cửa mình tới, nuốt gọn con ác xà vẫn còn dựng đầu lên kia. Hưng đang hoảng sợ, đột nhiên thấy phê thì không khỏi rên lên một tiếng.
“Này thì lừa gạt, này thì làm bà xấu hổ!”
Hương vừa mắng vừa uốn eo lượn mông, quần cho cự long của Hưng chóng hết cả mặt, sắp bị đánh gục. Hưng bị một cô Pháp Vương đè ra chơi bạo lực như vậy, phải nói là thở không nổi luôn, đành phải cố gắng tập trung pháp lực lại chống đỡ cho qua chuyện.
Hương thấy tên tình nhân xấu xa bị nàng dần cho mặt mũi khó coi thì không khỏi nhe răng cười khanh khách, thích thú vô cùng, cảm giác trả thù chính là đây.
Nàng nhấp mông, nhồi cho hắn kêu rên như một đứa con gái, sau đó siết âm đ*o lại, khiến hắn không cách nào nhịn được mà phải mãnh liệt bắn tinh vào tử cung nàng. Hương đạt được cảm giác chinh phục, toàn thân sướng rơn, lúc này mới hạ hỏa, cúi xuống nhẹ nhàng hôn hắn.
“Chàng chừa tội chọc ghẹo người ta chưa?”
Hương thì thầm nói.
“Chừa... chừa lắm rồi... bảo bối tha cho ta...”
Hưng yếu ớt nói ra.
Lúc này Hương mới chịu cười hì hì mà nhả dương v*t hắn ra, cũng không quan tâm chất dịch màu trắng đang trào ra từ lỗ thịt của mình, làm bẩn hết cả tấm trải giường. Mùi tanh tanh bắt đầu tràn ra khắp phòng, tạo thành một không gian cực kỳ dâm đãng.
Uyên ngồi dậy, thấy tờ-rym Hưng đã nghoẹo mất thì ai oán liếc Hương.
“Coi đó, chị chơi cho nó thành vậy rồi, bây giờ sao tới lượt em?”
“À thì... Em bú nó mấy cái nó dựng dậy à.”
Hương hơi ngượng nghịu đáp. Nàng cũng không có ý định chơi hết của Uyên, nhưng mà lỡ tay, à nhầm, lỡ l^n nhồi thằng nhỏ quá cỡ nên bây giờ Uyên không có gì để xài.
“Không. Chị làm nó thành như vậy thì chị đi mà bú!”
“Ơ? Nó là chồng chị hồi nào? Nó là do em đẻ ra nha.”
Uyên không thua kém gì, cãi lại.
“Vậy ai là người bỏ nó ở đây gần 8 năm? Ai là người nuôi nó? Ai là lần đầu của nó?”
Hương vừa nói vừa nhích lại gần Hưng, đưa tay vuốt ve dương v*t của hắn.
“Chị, chị...!”
Uyên hoàn toàn cứng họng, không cãi được nữa.
“Được rồi! Hai nàng đều là vợ ta! Khôn hồn thì ngoan ngoãn chút!”
Hưng nhân lúc hai chị em cãi vã, tụ pháp lực hồi phục cơ thể. Hiện tại đã sinh long đoạt hổ mà ngồi dậy. Hắn vừa tuyên bố một câu bá khí vừa đưa tay ôm hai người đẹp vào, hôn mỗi nàng một cái.
Hai chị em bị hắn bá đạo thu thập một cái liền nhũn ra, dựa thân vào người hắn.
“Dù ai trước ai sau đi nữa, thì cả hai nàng đều là bảo bối, là mạng sống của ta. Nhớ kỹ nhé!”
“Thật lòng không?”
Hai nàng hỏi cùng lúc.
“Thật. Ta thề với Tà Thần là thật!”
Hưng ngoan cường nói...... sau đó nghe tiếng hệ thống:
- Đã thiết lập Lời Thề Tà Đạo. Chủ nhân nếu thất hứa sẽ bị sét đánh vào trym.
“Con mẹ nó thảm tao rồi!!”
Tuy trong lòng Hưng hú lên một câu như vậy, nhưng mà bên ngoài hắn nào dám có nửa điểm hó hé, vẫn duy trì nét mặt cười tự tin, gật đầu hứa hẹn với hai mỹ nữ trong vòng tay.
Hai mỹ nữ thấy hắn dùng vẻ mặt quân tử tuyên bố hùng hồn như vậy, trái tim bị lung lay chinh phục, ánh mắt giãn ra, ôm lấy hắn từ hai bên, sau đó cùng lúc thủ thỉ vào hai tai hắn:
“Hưng, mau yêu thiếp!”
“Hôôôô!!”
Thần long của Hưng ngóc đầu dậy gầm thét, hai mắt hắn cũng sắp thật sự bắn ra dâm quang rồi. Hưng đẩy ngã cả hai chị em, đút c^ vào trong Uyên trước, khiến nàng rên rỉ.
Nhưng hắn cũng không có tha cho Hương, hai ngón tay chụm lại, đưa vào bắt đầu mãnh liệt móc nàng. Trong lúc đó, hắn cũng không quên dùng tay dang chân Uyên ra, eo hông thì nhồi nhấp liên tục, nhiều tiếng bành bạch vang lên từ hai nơi khác nhau, tạo thành một bản dâm ca hoan hỉ.
Một đêm này, hai mỹ nữ rên la không dứt, luôn miệng bảo “thiếp yêu chàng” trong lúc dưới háng tiếp nhận trùng kích tình dục của tình nhân trẻ tuổi, sướng lên tận thiên đường.
Còn Hưng thì hết đút lỗ này lại qua trải nghiệm lỗ kia, phải nói là cuộc sống cực kỳ xa hoa.
Đến lúc hắn hoàn thành nghĩa vụ, lấy dương tinh đong đầy âm đ*o cả hai nàng thì lập tức gục ngã, kẹp đầu vào giữa hai bộ ngực mềm mại sung mãn mà ngủ. Hai nàng cũng là mệt nhừ, thỏa mãn ôm chung một chồng mà ngủ ngon lành.
Sáng ra, cả ba không ngờ không còn xích mích gì nữa, thoải mái mà chàng chàng thiếp thiếp cả buổi. Hưng thì được hai mỹ nữ đút ăn, còn tay thì để ở dưới sờ mông hai nàng.
“Hình như ta đang sống trên thiên đàng thì phải......”
Hưng cảm động muốn rớt nước mắt, vừa nói vừa nhai cơm do hai nàng đút cho.
“Ở thiên đàng cũng không có sướng như chàng đâu.”
Hương véo má hắn nói ra.
“Trên thiên đàng luật lệ gắt lắm, chàng làm gì được ch^ch mẹ ruột mình, đúng không?”
Uyên cười không đứng đắn nói.
Hưng cười ha ha cùng hai mỹ nữ vui đùa cả buổi sáng.
Đến trưa, cả ba đều muốn tĩnh tâm tu luyện, nên chia ra đi tìm chỗ có phong thủy tốt.
Hưng thì ở dưới sự chỉ dẫn của Tà Đạo mà tìm đến một vị trí khá tốt trong rừng. Hắn ngồi xuống, xếp chân lại, gạt bỏ dâm niệm ra khỏi đầu, tập trung điều chỉnh trạng thái một chút.
Sau đó, nhân cách của chuyên gia pháp thuật Lê Minh Hưng trỗi dậy, hắn bắt đầu chăm chú tụ tập linh khí trong tự nhiên lại, chuyển hóa thành pháp lực trong cơ thể.
Hắn cứ ngồi im như vậy, tựa như hóa đá, mặc cho chim chóc đầu đầy vai.
- Điểm tu luyện +1
- Tiến độ: 36/40
- Điểm tu luyện +1
- Tiến độ: 37/40
...
- Điểm tu luyện +1
- Tiến độ: 40/40
- Chủ nhân đột phá. Tiến độ tu luyện hiện tại là Pháp Đồ tầng 5 (0/50).
- Hoàn thành nhiệm vụ. Nhận được 5 điểm tu luyện, 2 viên [Phục Khí Đan Cấp 1].
- Chúc mừng chủ nhân đã hoàn thành chuỗi nhiệm vụ tân thủ.
- Phần thưởng: [Đấu Kỹ Cấp 3: Phách Thiên Cước] - 25 điểm tu luyện - [Thể Chất: Tà Đạo Thôn Phệ Thể] - lựa chọn một trong hai: [Căn Cơ Thần] hoặc [Căn Cơ Ma].
- Tiến độ tu luyện hiện tại là 30/50.
Kiến thức về Phách Thiên Cước tràn vào não Hưng, dạy cho hắn hết thảy những ảo diệu bên trong đấu kỹ này. Ba giây sau, toàn thân Hưng run lên một cái, thể chất đã biến đổi thành Tà Đạo Thôn Phệ Thể.
“Hệ thống, cái thể chất này có thể cắn nuốt những gì?”
- Cái gì cũng nhai hết.
“Nuốt xong có ích lợi gì?”
- Trộm kiến thức, ký ức, tu vi, sinh lực các kiểu. Nếu chủ nhân thôn phệ pháp giả hoặc đấu giả mà không phải người phàm thì sẽ thu được lượng lớn điểm tu luyện. Có điều, hệ thống cũng không khuyến khích đi ăn tu vi người khác, rất hỗn tạp, chất lượng không cao.
“Ừm...... Nếu dùng để tiêu hóa thịt linh thú thì sao nhể?”
- Ý kiến hay. Về sau cứ ăn thịt linh thú xong nuốt sống thú đan. Làm như vậy vừa tăng điểm tu luyện vừa không sợ bị tu vi hỗn tạp đầu độc cơ thể. Thú đan không giống như kinh mạch của tu giả, nó chỉ là một viên năng lượng tinh thuần, nếu có Tà Đạo Thôn Phệ Thể thì đây chính là thuốc bổ.
“Vậy còn thôn phệ lực lượng đòn tấn công của đối thủ thì sao?”
- Cái này thì không sao, vì một khi pháp lực được giải phóng ra ngoài, nó sẽ trở thành hiện tượng thiên nhiên, mà hiện tượng trong tự nhiên chính là năng lượng tinh thuần.
“Rất tốt, đúng như ta dự đoán.”
Hưng xác nhận những giả thuyết của mình với hệ thống xong, gật đầu vừa ý.
“Ta chọn căn cơ [Tà]. Nếu đã theo Tà Đạo thì không thể chọn như bình thường được!”
- Không hổ danh là người được Hệ Thống Tà Đạo chọn. Ngươi đạt tiêu chuẩn.
- Đã nhận được cả 2 căn cơ Thần - Ma.
Hệ thống vừa dứt lời, trong tâm trí Hưng hiện ra một đốm đen và một đốm trắng. Hai đốm này quấn lấy nhau rồi hình thành một cái biểu tượng âm dương bát quái.