[ Hạ Vị Hiểu ] Hơn nửa tháng, cậu đi đâu? Di động tắt máy, QQ WeChat lại không online.
[ Hạ Vị Hiểu ] Vừa online liền đến diễn đàn tìm người, cậu còn nhớ rõ khuê mật ven hồ Đại Minh Hạ Hiểu Hiểu sao, hừ  ̄ヘ ̄
Liên tiếp chất vấn, không khỏi làm Vân Khuynh có chút buồn cười.
Nàng gợi môi, mười ngón tay bay múa.
[ Vân ] Tớ sai rồi. Hiểu Hiểu nữ vương đừng nóng giận.
[ Hạ Vị Hiểu ] Miễn cưỡng tha thứ cho cậu. Nhưng mà, sao cậu lại lên diễn đàn hỏi tin tức Vương Mộng Huyên? Cậu không nhớ cô ấy à?!
[ Vân ] Có ý gì? Trước đây tớ cùng cô ấy quen biết?
[ Hạ Vị Hiểu ] Ôi mẹ ơi, tớ phục cậu. Vương Mộng Huyên không phải đồng học của chúng ta hồi cao trung sao! Cậu quên rồi sao? Người trước kia cùng cậu tranh đoạt vị trí hoa hậu giảng đường.
[ Vân ] …… Không ấn tượng. Còn có, cái từ hoa hậu giảng đường này, khi nào cùng tớ có quan hệ?
[ Hạ Vị Hiểu ] Em gái, khi cậu cao trung, quả thực vừa là học bá lại là nữ thần QAQ Vương Mộng Huyên trong tối ngoài sáng đều cùng cậu phân cao thấp, thế mà cậu hoàn toàn xem nhẹ!
[ Hạ Vị Hiểu ] Trước kia Vương Mộng Huyên đều khuất dưới bóng cậu, không nghĩ tới cô ấy thi đại học phát huy tốt đến thế, cũng đỗ đại học A, cậu lại không biết cố gắng mà biến hình, a a a!
[ Hạ Vị Hiểu ] Có điều cậu rốt cuộc hỏi thăm cô ấy làm gì?
[ Vân ] Tớ bị vị này làm tiểu tam, cậu tin không?
[ Hạ Vị Hiểu ]!?
……
Đầu kia khuê mật lâm vào cuồng nộ, Vân Khuynh lại chống cằm, bỗng nhiên trầm tư.
Lại lần nữa sắp xếp ký ức nguyên chủ, nàng phát hiện, thật sự không có —
Trong từ điển “Lục Vân Khuynh”, thật sự không có chút tồn tại nào của Vương Mộng Huyên ……
Chẳng qua theo cách nói của Hạ Hiểu Hiểu. Vị này vẫn luôn âm thầm chú ý nguyên chủ đấy.
Có ý tứ.
Căn cứ vào kinh nghiệm từ ba thế giới trước, nàng phỏng đoán, “Khí vận chi nữ” vị diện này, tám chín phần mười đó là Vương Mộng Huyên.
Vân Khuynh môi đỏ nhẹ nhếch, trong mắt hiện lên một tia sắc bén.
Đã biết thân phận thật của đối phương, đối với việc báo thù, tự nhiên là chuyện tốt.
Nàng thở dài, lại ngước mắt nhìn phía giao diện nói chuyện phiếm, mới phát hiện Hạ Hiểu Hiểu thế nhưng spam hơn mười trang.
[ Hạ Vị Hiểu ] Gần nhất có trò chơi võng du bắt đầu tuyên truyền, tới, cùng tớ gia nhập đại quân chơi trò chơi đi.
[ Vân ] Võng du? Không có hứng thú.
[ Hạ Vị Hiểu ] Uy! (#’O′) không cần từ chối nhanh như vậy, đây chính là trò chơi mang tính lịch sử hiếm có. Làm học sinh khoa lịch sử, cậu sao có thể thờ ơ thế!?
Trước máy tính, Vân Khuynh có chút buồn cười, logic này ……
Nhưng giây tiếp theo.
Khi nàng nhìn thấy dòng chữ Hạ Hiểu Hiểu đánh ra kia, ánh mắt lại nháy mắt ngưng lại–
[ Hạ Vị Hiểu ] Hơn nữa, đây chính là trò chơi cải biên từ 《 Đại Sở Hoàng Triều 》của Đế Thần a!!!
Thời khắc bốn chữ “Đại Sở Hoàng Triều” ánh vào mi mắt đó, cảm giác quen thuộc bỗng nhiên nảy lên, một chút chấn nhiếp tâm thần Vân Khuynh.
Nàng thậm chí là khẽ run mà đánh xuống một chuỗi hỏi chấm.
[ Hạ Vị Hiểu ] Ách -__- Lục Vân Khuynh…… Tớ phát hiện loại học bá như cậu thật khó nói chuyện. Thật là, ngày thường cậu không xem tiểu thuyết trên mạng sao?
[ Hạ Vị Hiểu ] Đế Thần chính là nam thần của tớ! Hắn 3 năm trước lấy một cuốn sách lịch sử giả tưởng《 Đại Sở Hoàng Triều 》, được phong thần, có điều làm người siêu cấp điệu thấp thần bí……
[ Vân ] Tiểu thuyết kia, xem kiểu gì?
[ Hạ Vị Hiểu ] Trời ạ! Vân Khuynh cậu làm sao vậy?
[ Vân ] Địa chỉ.
[ Hạ Vị Hiểu ] Được rồi, tớ đưa cậu địa chỉ, sau đó……
Nửa giờ sau.
Vân Khuynh vội vàng đọc lướt qua xong đại khái nội dung《 Đại Sở Hoàng Triều 》, trong lòng không khỏi có quyết định.
Vị “Đế Thần” này, đoán chừng đó là người yêu nhà mình —
Tuy rằng trong truyện miêu tả cũng không hoàn toàn giống Sở Triều kiếp trước, tên nhân vật cũng không tương đồng.
Nhưng chi tiết giữa những hàng chữ, văn phong, lại rõ ràng đều có tung tích quen thuộc. Đặc biệt là hai nhân vật Sở Đế cùng Hoàng hậu, ẩn ẩn có thể thấy được bóng dáng hai người.
Có lẽ, người yêu kiếp này vẫn có ký ức kiếp trước mơ hồ?
Vân Khuynh gợi môi, tâm tình bỗng dưng tươi sáng.
Vì thế, nàng duy trì ý cười sung sướng, lại lần nữa chọc Hạ Hiểu Hiểu.
[ Vân ] Đế Thần có công khai phương thức liên hệ không?
[ Hạ Vị Hiểu ] …… Vân Khuynh. Cậu rốt cuộc làm sao vậy? Cậu bị sao, cậu hiện tại thực không bình thường a QAQ
[ Vân ] Không có việc gì. Tớ chỉ là một lần nữa tìm được mùa xuân.
[ Hạ Vị Hiểu ] Cậu! Cậu! Cậu!
Vân Khuynh khó được ý xấu trêu đùa bạn tốt, cô gái đầu bên kia đã lại bắt đầu nhọc lòng suy nghĩ cho đầu óc khuê mật ……
Khụ.
Dù sao, cuối cùng, Vân Khuynh vẫn là tìm được phương thức liên hệ Đế Thần — mặc dù cũng chỉ là cái Weibo.
Hoàn toàn có thể tự mình tìm kiếm sao……
Vân Khuynh ngược lại cũng không nản lòng, trấn an Hạ Hiểu Hiểu, liền nhanh chóng mở ra trang chủ vị đại thần viết truyện trên mạng này.
Giao diện là một mảnh đen thuần cực đơn giản, tuyên bố trên Weibo càng ít ỏi lác đác, phần lớn là liên quan đến tác phẩm.
Nhưng, số follower lại đã đạt tới con số kinh người, 80 vạn.
Ân.
Vân Khuynh nhớ tới “Vân Xuất Tụ” chỉ có 10 vạn fan, câm nín.
Giây lát, nàng liền nhanh chóng điều chỉnh tốt tâm tính, mở ra giao diện tin nhắn với đối phương.
Đương nhiên, tuy có chín phần nắm chắc, Vân Khuynh cũng không có khả năng đột ngột mà trực tiếp hỏi đối phương có phải người yêu nhà mình hay không.
Trầm tư một lát, ánh mắt nàng hơi lóe, nhanh chóng đánh xuống một câu.
Hy vọng, đối phương có thể lưu ý đến.
Sau khi gửi, Vân Khuynh thầm thở dài, lại có chút thấp thỏm.
Nếu vị nhân vật hoài nghi này chậm chạp không trả lời, có lẽ, nàng sẽ phải dùng thủ đoạn không bình thường —
Ví như, dùng tài khoản “Vân Xuất Tụ” mỗi ngày đăng bài thổ lộ kéo chú ý…… Khụ.
Rốt cuộc nguyên chủ không quyền không thế thế này, cả điều tra cũng đều bó tay.
Nghĩ đến cảnh tượng kia, Vân Khuynh hàng mi dài hơi lóe, rùng mình.
Nhanh chóng hồi phục.
Vân Khuynh lại suy nghĩ về việc báo thù, trong lúc tự hỏi, bàn tay mềm vô ý thức mà di di con chuột.
Đột nhiên, linh quang chợt lóe.
Nàng đột nhiên nheo mắt lại, ở Weibo đưa vào mấy từ khóa đại học A, khoa triết học, Vương Mộng Huyên, tìm kiếm.
Một giây sau.
Ở những thứ liên quan hiện ra trên Weibo, Vân Khuynh thử tra tìm.
…… Có!
Sau một lúc lâu, một cái người sử dụng tên là “Huyên Huyên sky” ánh vào mi mắt nàng.
Nhất nhất đem tin tức công khai so sánh, Vân Khuynh đã hoàn toàn xác định, đây là tài khoản hiện thực của Vương Mộng Huyên!
Càng khiến nàng kinh ngạc chính là, 2 tháng gần nhất đối phương đăng bài thực thường xuyên.
Hơn nữa, ghi chép tất cả đều là thổ lộ tâm tình cùng “nam thần”.
Kéo giao diện xuống, liền thấy một cái Weibo lộ liễu —
Tôi cùng Bắc rốt cuộc đi tới cùng nhau. Đêm khuya ngày hôm qua, khi anh ấy tiến vào tôi, tôi cơ hồ hạnh phúc đến rơi lệ. Thật muốn hướng toàn thế giới tuyên bố, tôi chung quy thắng cô ta.
…… Ha hả.
“Giang Sơn Bắc Vọng” cùng nguyên chủ tháng ba bắt đầu yêu đương.
Tháng năm, tra nam kia bắt đầu có ý xa cách nguyên chủ, nói chuyện phiếm QQ cùng tin nhắn, cẩn thận mà không lưu chứng cứ ái muội.
Bởi vậy, ở Weibo dám kì tài mà gửi lên lời thề son sắt, nói hai người tháng năm sớm đã chia tay, sau tháng sáu mới bắt đầu tình yêu mới.
Đáng tiếc……
Vân Khuynh bên môi gợi lên ý cười lạnh, con chuột đặt ở trên ngày lưu lại —
Weibo Vương Mộng Huyên xác nhận quan hệ, ghi chép chính là ngày mười lăm tháng tư.
Mà lúc này, ở văn phòng nào đó.
Người đàn ông khó được ở thời gian nghỉ ngơi kiểm tra Weibo, liếc mắt Weibo đã +999 tin nhắn —
Lưu loát đem toàn bộ, xóa.
————
Tam Tam hôm nay phát sốt, xin lỗi cập nhật chậm, cho các đại gia bổ sung vở kịch nhỏ: Các phiền não ⊙▽⊙
Hệ thống: Ta tỉ mỉ chọn thế giới không thuộc tính, ký chủ dễ dàng như vậy liền tìm thấy người, không khoa học.
Vân Khuynh: Thông đồng người yêu kiếp này như thế nào, online chờ, rất gấp.
Người nào đó:…… (tiện tay xóa tin nhắn của người yêu trầm mặc)
Thời tiết không tốt, các bạn thân yêu cũng phải chú ý thân thể ~
Đúng rồi! Nhắc nhở! Chủ yếu vẫn là võng phối cùng thế giới hiện thực, đề cập bối cảnh võng du chút chút mà thôi, sẽ không viết võng du kỹ càng tỉ mỉ.