Rốt cuộc, vẫn là đạo diễn Tưởng ở bên cạnh ngồi xem, lẩm bẩm.
“Người trẻ tuổi a, lúc nào cũng dính lấy nhau…”
Bị phun tào như vậy, mắt Vân Khuynh hơi rũ xuống, tức khắc nảy lên ý cười khổ.
“Khụ.”
Giây tiếp theo, nàng rất nhanh buông lỏng tay, vô cùng chính trực đứng sau Tưởng Trịnh.
“Đạo diễn Tưởng, chúng ta đi thôi.”
Chỉ để lại Kỳ Kiệt đứng lặng tại chỗ, mở mắt, ánh mắt thâm thúy.
*
Hơn 7 giờ rưỡi.
Đương sự của cuộc họp báo rốt cuộc cũng tới!
“Tách tách. Tách tách.”
Vừa thấy bóng người đi ra từ hậu trường, rất nhiều phóng viên xem cũng chưa xem, trực tiếp giơ máy ảnh lên, chụp hình liên tiếp!
Chờ bọn họ buông máy ảnh xuống, cẩn thận nhìn lại, không khỏi chấn động —
Bởi vì, hiện trường ngoại trừ Cố Vân Khuynh, còn có cả Tưởng Trịnh!
Phải biết rằng, đây là cuộc họp báo mở ra dưới danh nghĩa của Cố Vân Khuynh, mà Tưởng Trịnh lúc này lại ngồi ngăn ngắn ở ghế dành cho khách, hàm nghĩa của việc này quá rõ ràng —
Vị đạo diễn lớn này, đêm nay vì giúp đỡ Cố Vân Khuynh mà tới!
Không chỉ các kênh truyền thông lớn, rất nhiều phóng viên nhỏ tin tức không tính là linh thông cũng liên tưởng tới.
Đã qua nhiều này từ sự kiện ‘lột da Cố Vân Khuynh’, đại chúng đều rất oán giận. Nhưng người làm phóng viên giải trí như bọn họ, cái gì chưa từng thấy?
Tự nhiên cũng hiểu rõ trong này có không ít bí mật, chủ yếu, là Tinh Quang muốn khai đao với vị này thôi.
Nhưng hiện tại xem ra, vị này cũng không phải đèn cạn dầu! Ít nhất bối cảnh sau lưng, cũng không thấp!
Nghĩ đến đây, ánh mắt chúng paparazi bùng cháy ngọn lửa!
“Xin hỏi Cố tiểu thư, hình ảnh trên du thuyền của cô trên mạng có phải thật hay không?”
“Cố tiểu thư, cô thừa nhận quan hệ chị em của mình và Liên Thi Ngữ sao?”
“Đạo diễn Tưởng, nghe đồn ngài vì tiền đổi người, thật vậy chăng?”
……….
Rất nhanh, tiếng tra hỏi ồn ào vang vọng trong hội trường!
“Các vị phóng viên tạm thời đừng nóng nảy! Tạm thời đừng nóng nảy!
Trên sân khấu.
Người chủ trì thấy tình thế đó, lập tức khách khí bắt đầu nói.
Mà Vân Khuynh ngồi ngay ngắn sau bàn, thuận thế cầm lấy microphone, bồi thêm một câu.
“Mọi người đừng lo lắng, vẫn đề mọi người chú ý, đêm nay tôi…”
Nói đến đây, nàng dừng lại một chút, bên môi cong lên thành độ cong kỳ dị: “Làm, rõ, từng, cái, một.”
Khi nói, cô gái hơi nghiêng đầu, sợi tóc mai trên trên rũ xuống. Đôi mắt phượng nhếch lên, trong ánh mắt lưu chuyển, mang theo ý vị khiêu khích.
Hiện trường im lặng trong chốc lát.
Bởi vì, nàng thật sự quá kiêu ngạo — nhưng, lại kiêu ngạo đến đương nhiên như vậy!
Huống chi, mọi người khi đối diện với người đẹp, luôn có sự khoan dung nhất định.
Chẳng qua lần này.
Không ít phóng viên giải trí thành thật lại, bọn họ muốn chờ xem: Rốt cuộc có chứng cứ gì, mà cô ấy lại nắm chắc như thế?
Vân Khuynh lúc này, đã chuyển tầm mắt đi.
Nàng xoay đầu đối diện với Tưởng Trịnh ngồi bên cạnh, gật đầu: “Đạo diễn Tưởng, mời ngài nói trước.”