NAM TRANG SĂN TÌNH: CÔNG LƯỢC DẠ ĐẾ THẦN BÍ (Xong)
Editor: Dương Gia Uy Vũ
Mặc một bộ áo cưới tay dài bằng gấm, thân hình còn cao lớn hơn một vòng…
Là Mạc Sâm!?
Đương nhiên, cùng giống như vừa rồi, hắn cũng mang mạn sa hầu như che đậy toàn bộ khuôn mặt…
Nhưng tất cả các khách khứa trông thấy một màn này, trong đầu vẫn là yên lặng nổ thành bột nhão.
Trời ạ!
Quả thực là sinh thời…
Hai người thế mà từng người đều thay đổi “Áo cưới”, tình cảm này… Thật đúng là sâu nặng từ trước đến nay chưa từng gặp được…
Lúc này, khắp nơi quả thực tĩnh lặng như chết.
Cùng thời khắc đó, lão quốc vương lại đã đưa cháu ngoại đến trước bục tuyên thệ, trịnh trọng giao cho “Cháu dâu / cháu rể?”
“Vân Khuynh nè, sau này phiền con coi chừng tên nhóc thối này…” Lão gia tử nói, trung khí mười phần.
Vân Khuynh cũng nghiêm mặt gật đầu: “Ngài yên tâm, con sẽ.”
“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi…” Lão gia tử vỗ vỗ tay nàng, cười đến cực kỳ vừa lòng.
Chúng khách khứa: “…”
Không phải, đây là ông ngoại ruột đấy hả?
Không ít người suýt nữa lòi con mắt, lão quốc vương lại vui tươi hớn hở đứng một bên.
Vì thế, trước bục tuyên thệ chỉ còn lại hai người Vân Khuynh và Mạc Sâm.
Giây tiếp theo.
Nàng nâng tay lên, móc ra một hộp nhẫn từ trong túi, xoay người qua.
Nháy mắt khi hình tượng của người đàn ông ánh vào mắt, Vân Khuynh không khỏi câu môi cười.
Có lẽ là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi?
Tóm lại, theo nàng thấy, Mạc Sâm mặc “Đồ cô dâu” cũng khá xinh đẹp.
—— Trên thực tế, hắn vốn có dáng người thon chắc, mặc áo cưới đặc chế vào cũng không phải là tráng hán lưng hùm vai gấu, miễn cưỡng cũng coi như là dáng người thon dài.
Hơn nữa ngũ quan của hắn vốn tuấn mỹ, hiện giờ nhìn lại, tuy không hài hòa, nhưng cũng tuyệt đối không xấu.
Đương nhiên… Không phải phong cách xinh đẹp của phụ nữ, mà lại có một vẻ đẹp anh khí sắc bén khác.
Vân Khuynh âm thầm đánh giá, nâng bàn tay khớp xương rõ ràng kia lên, vì người đàn ông này đeo lên chiếc nhẫn hoa mỹ.
Lại không ngờ.
Mạc Sâm cách một tấm màn sa, đã nghiền ngẫm rõ ràng hoạt động trong nội tâm của nàng.
Tiểu hỗn đản này.
Lúc này, ánh mắt người đàn ông chợt lóe, môi mỏng không khỏi câu lên.
Luôn có thời điểm thích hợp để tính sổ, chờ đến đêm nay…
Mạc Sâm nghĩ, nhận lấy một chiếc nhẫn khác, giúp Vân Khuynh mang lên.
Sau đó, đầu ngón tay hắn khẽ cong, tựa như lơ đãng vuốt ve lòng bàn tay của nàng.
Nhiệt độ hơi lạnh, như nảy sinh ra dòng điện nhè nhẹ.
Vân Khuynh ngừng một lát, bỗng dưng nắm lấy người đàn ông đang cố ý trêu chọc này.
Theo trình tự, tiếp theo hẳn là phân đoạn hôn môi.
Song, giây tiếp theo ——
Trong mắt nàng chợt lóe lên sự quỷ quyệt, đột nhiên hơi cúi người.
“Thuật mạnh mẽ”, mở!
Trong chớp nhoáng, Vân Khuynh bế người yêu nhà mình lên một phen.
Hơn nữa, còn là tư thế “Ôm công chúa” tiêu chuẩn.
Trong chớp mắt, Mạc Sâm không dấu vết khựng lại, nàng lại cong khóe môi đầy bỡn cợt.
“Ôm chặt em.” Khắp nơi trở nên xôn xao, Vân Khuynh ghé sát bên tai hắn, hơi thở ấm áp truyền vào tai người đàn ông.
Quả thực là cưng chiều cực kỳ.
Sau đó, trong tầm mắt phức tạp của một đám người, nàng trực tiếp ôm Mạc Sâm đi xuống.
Còn không quên ra hiệu cho Ngũ Vi bỏ qua phân đoạn kính rượu, trực tiếp… “Vào động phòng”?
…Rất nhanh, thân ảnh của hai người biến mất trong giáo đường, chỉ để lại một đám khách khứa đông cứng.
“Này…”
“Trời ạ, giờ tôi mới biết, chiều cao không phải là vấn đề, Lăng thủ lĩnh mới là hán tử chân chính…”
“Không ngờ, Mạc gia chủ vậy mà là…”
…“Phốc ——”
Buổi tối, trong phòng tân hôn, Mạc Sâm đang rửa mặt, Vân Khuynh đã sửa soạng xong trước một bước đang tiếp nhận báo cáo của Ngũ Vi, không khỏi nở nụ cười.
Xem ra trải qua một màn này, nàng…
“Cười cái gì?” Giây tiếp theo, một thân hình ấm áp đè xuống.
Thanh âm nguy hiểm của người đàn ông vang lên bên tai, đồng thời một tay đặt lên cần cổ mảnh khảnh của nàng.
Vân Khuynh lại không hề sợ hãi, trở tay vừa chuyển, đột nhiên đè người xuống phía dưới.
“Em đang nghĩ,” nàng cười đến giảo hoạt, không chút ngượng ngùng ngăn chặn Mạc Sâm: “Sau hôn lễ hôm nay, trong giới đều sẽ khẳng định…”
Vân Khuynh lại phảng phất như không cảm giác được sự kiềm chế bên hông, chỉ thẳng tắp cúi người, thì thầm: “… Em trên anh dưới.”
Nháy mắt khi vừa dứt lời, trong mắt người đàn ông hiện lên tia sáng u ám, môi mỏng hơi câu lên: “À?”
Ngay lúc này, ngón tay dài của hắn nhẹ kéo một cái…
Áo ngủ trên người nàng, theo đó rơi xuống.
“Anh…” Đồng tử Vân Khuynh co rụt lại, còn chưa kịp phản ứng với động tác nhanh chóng của người đàn ông này, lại bị kéo xuống một phen.
Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu
Hai trán kề sát.
Mạc Sâm thấp giọng cười.
“Không ngờ rằng Khuynh Khuynh thích loại tư thế này…”
Hắn nhẹ giọng nói, vừa hôn lên khóe môi nàng, vừa xoa bờ vai nàng, một đường đi xuống…
Ánh đèn rất nhanh đã tối xuống.
Đêm nay, Mạc đại gia chủ đã bị người trong giới xem là “Ở dưới”, không chút để ý biến lời đồn đãi này thành sự thật.
Nhưng còn phương thức, lại không quá giống như trong tưởng tượng của mọi người.
…Khụ.
Đương nhiên, những chuyện này tất nhiên không bị bên ngoài nói ra.
Từ nay về sau, trong giới chỉ có thể nhìn thấy hai người nắm tay nhau cả đời.
Mấy chục năm bên nhau như thế, cho đến ngày cuối cùng trước khi sinh mệnh đồng thời biến mất ——
Một ngày này, hai người không lăn lộn nữa, lựa chọn ở lại trong nhà.
Vì thế, đôi bạn lữ tung hoành thế giới ngầm nhiều năm này ôm nhau nằm giường, giống như đôi vợ chồng bình thường, lải nhải những chuyện bình thường nhất.
Từ từng li từng tí trong kiếp này, ngược dòng thời gian quay về hồi ức…
“Nhớ lại bao nhiêu?” Vân Khuynh khơi mào đề tài, cố ý nhắc đến.
Nói… Thanh âm lại là càng lúc càng yếu.
Thẳng đến khi Mạc Sâm cúi đầu, không biết là lần thứ mấy, nói ra lời thông báo như ám ngự kia.
“Kiếp sau, chờ anh.”
Cuối cùng nàng cũng tận lực lộ ra một nụ cười, nói với hắn: “… Ngủ ngon.” Yên bình tựa như lời chúc ngủ ngon mỗi tối.
Sau đó, hai người thật sự tựa như an nghỉ, ôm nhau, đồng thời nhắm mắt lại.
...
Hôm sau, trước mặt những thủ hạ vừa đẩy cửa vào ——
Đôi truyền kỳ hắc bang của thế kỷ 21 đã hoàn toàn chìm vào giấc ngủ sâu.
Hai người để lại là một vương quốc ngầm cường thịnh, cùng với… Truyền thuyết tình yêu vĩnh viễn không phai màu.
*
Không gian luân hồi, Vân Khuynh mở mắt ra, giao diện thuộc tính cũng vừa lúc hiện lên ——
Chủng tộc: Con người
Dung mạo: 90 ( tối đa 100)
Vũ lực: 21 ( tối đa 100)
Trí tuệ: 75 ( tối đa 100)
Linh hồn lực / tinh thần lực: 34 ( tối đa 100)
Kỹ năng: Súng ống toàn năng, âm thanh của tự nhiên, 《 Y Kinh 》 ( cần học tập), thuật thanh tỉnh ( trung giai), thuật mạnh mẽ ( trung giai), 《Đan Phương》 (cần học tập), thuật thôi miên (sơ giai)
Đạo cụ: Không
Giá trị khí vận: -96400
Tích phân dự trữ: Không
“Nhiệm vụ nguyên phối báo thù, thế giới cấp C ‘ Nam Trang Săn Tình ’ đã xong. Đánh giá: Thông qua. Tặng 4 điểm khen thưởng tương ứng, ký chủ có thể phân phối vào các thuộc tính. Tỷ lệ hoàn thành: 81%, khen thưởng 800 điểm tích phân.”
“Nhiệm vụ thu thập khí vận, đánh giá công lược có hiệu quả. Mục tiêu là nhân vật của thế giới cấp C, tặng 400 điểm giá trị khí vận tương ứng.”
“Mời ký chủ phân phối 4 điểm khen thưởng và 400 điểm tích phân.”
“Thêm 1 điểm trí tuệ, thêm 3 điểm tinh thần lực.” “Tích phân chưa cần đổi.”
Lựa chọn hai mục xong, hệ thống lập tức bắt đầu đổi mới.
Vài giây sau, giao diện biến đổi ——
Chủng tộc: Con người
Dung mạo: 90 ( tối đa 100)
Vũ lực: 21 ( tối đa 100)
Trí tuệ: 76 ( tối đa 100)
Linh hồn lực / tinh thần lực: 37 ( tối đa 100)
Kỹ năng: Súng ống toàn năng, âm thanh của tự nhiên, 《 Y Kinh 》 ( cần học tập), thuật thanh tỉnh ( trung giai), thuật mạnh mẽ ( trung giai), 《Đan Phương》 (cần học tập), thuật thôi miên (sơ giai)