“Bên ngoài, bên ngoài lại tới rất nhiều truyền thông…”
Lời còn chưa nói xong, Giang Diệc Thừa đã ghét bỏ đánh gãy.
“Chỉ là việc nhỏ này?”
Mấy ngày này, vì tai tiếng với Âm Âm, nhà họ Giang bị phóng viên vây quanh còn ít sao? Chuyện nhỏ mà thôi!
“Không phải, không phải đâu, thiếu gia,” vẻ mặt quản gia như đưa đám, mồ hôi không ngừng chảy xuống trán.
“Bọn họ nói, sáng nay công trình khai phá ‘Địa Vương’ có chuyện lớn, đang tìm ngài truy cứu trách nhiệm!”
“Cái gì!”
Thần sắc Giang Diệc Thừa thoáng chốc đại biến!
*
Mấy ngày nay, các nhà truyền thông lớn của Đế Đô, phảng phất bị hai nhà Diệp, Giang nhận thầu.
Đầu tiên là tin tức giải trí, từ liên hôn mộng ảo tan biến đến chị em tranh chồng, lại đến chuyện bí mật truyền ra từ gia yến nhà họ Diệp, ồn ào huyên náo, tốn không ít trang báo.
Mà hiện giờ, sự kiện hot của hai nhà, đã xuất hiện trên cả tin tức xã hội rồi!
Hạng mục “Địa Vương” do hai tập đoàn họ Giang, Diệp liên thủ, mấy ngày gần đây khi khai thác, gặp phải sụt lở nghiêm trọng.
May mà sự cố này không dẫn tới thương vong.
Nhưng, hạng mục cải tạo “Địa Vương” đã tan như bọt biển.
Sau khi tập đoàn họ Giang mời chuyên gia đo lường đến, nhận được tin khuyết tật này không thể chữa được nữa.
Lần này, 150 trăm triệu trước đó hai nhà đấu giá cùng khoản tài chính kếch sù đầu tư vào giai đoạn trước, đều ném đá trôi sông.
Mà người dẫn đầu dẫn dắt hạng mục này – tập đoàn họ Giang, tổn thất thảm trọng.
Chỉ một đêm, cổ phiếu tập đoàn họ Giang, toàn bộ rớt giá.
Mà người hợp tác – tập đoàn họ Diệp, tự nhiên cũng bị đả kích. Nhưng kỳ lạ là, hình như tập đoàn có hậu trường, tình thế tốt hơn nhiều so với tập đoàn họ Giang.
Hơn nữa, những lời cầu cứu Giang Diệc Thừa phát ra đều không có trả lời.
Nhưng, nhiều ngày qua bận sứt đầu mẻ trán, Giang Diệc Thừa không rảnh quan tâm điều này.
Mà lúc này.
Gã đen mặt, ngồi trong phòng họp cao cấp của tập đoàn họ Giang, thần sắc hung ác nham hiểm.
“Tôi không nghe lầm chứ?” Gã gợi môi thành độ cong lạnh băng quái dị, “Có người muốn tôi từ chức?”
Trên bàn hội nghị, không ít người dời mắt, không dám nhìn gã.
Nhưng, người đàn ông trung niên vừa đề nghị, tuy biểu tình khẩn trương, lại vẫn cố chấp như cũ: “Phải! Bởi vì sai lầm của tổng giám đốc Giang, hạng mục Địa Vương tổn thất thảm trọng, không bằng ngài tự nhận lỗi từ chức đi…”
“Hoang đường!”
Mặt Giang Diệc Thừa âm trầm, đảo qua mấy cổ đông không an phận, lửa giận ngập trời.
Dòng bên không an phận này, có phải quên tập đoàn họ Giang luôn thuộc về dòng chính bọn họ rồi hay không?
Gã nghĩ như vậy, bên kia lại vẫn có người như cũ ngạnh cổ, nói: “Đừng quên chúng tôi có quyền bỏ phiếu! Theo tôi thấy, hôm nay bỏ phiếu quyết định!”
“Được.”
“Tôi đồng ý!”
………..
Thoáng chốc, liền có âm thanh đồng ý vang lên.
Mà các cổ đông khác không có động tác, nhìn một màn này, cảm thấy kỳ quái.
Sao vậy, mấy người này hẹn nhau kéo Giang Diệc Thừa xuống ngựa?
Nhưng mấy người đang vui vẻ nháo loạn đó…
“Tính cộng cả vào, cổ phần của mấy người cũng chỉ trên dưới 20% thôi.”
Giang Diệc Thừa cười lạnh một tiếng, “Chỉ bằng các người……”
“Vậy, thêm tôi nữa, thế nào?”
Một giọng nữ ngọt ngào đột nhiên xen ngang.
Mọi người đều ngẩn ra.
Giương mắt nhìn lên, lại thấy cửa phòng họp không biết mở khi nào.
Cô gái xinh đẹp cười đến tùy ý, dựa lưng vào cửa, khoanh tay mà đứng.
“Là cô…”
Con ngươi Giang Diệc Thừa co rụt lại, nghiến răng nghiến lợi gọi tên nàng.
“Diệp, Vân, Khuynh!”
“Là tôi.”
Bàn tay mềm mại của Vân Khuynh đẩy sợi tóc tán loạn ra, không chút để ý.
Sau đó, giống như tản bộ trong sân, tiến vào.
Nàng đứng trước bàn hội nghị, đảo qua biểu tình khác nhau của mọi người, giơ tay lên, đặt xuống một phần văn kiện.
“Đây là…”
Có người đi lên nhìn thoáng qua, lập tức hít hà một hơi.
“Như mọi người thấy, đây là công văn công chứng việc tôi sở hữu 25% cổ phần tập đoàn họ Giang.”
Vân Khuynh vừa lòng quan sát viểu hiện của mọi người, bình tĩnh nói.
“Tổng giám đốc Giang tự mình chuyển cho tôi, ngài không quên chứ?”
Nàng nhướng mày, nhìn vị ngồi đối diện mặt càng ngày càng đen, cười.
Mà lúc này.
Mấy người vừa rồi đề nghị bị Giang Diệc Thừa mắng cũng đứng lên, đồng loạt cúi đầu với Vân Khuynh, cung kính nói.
“Diệp tiểu thư.”
Vân Khuynh “ừ” một tiếng, tiếp tục thả xuống quả bom hạng nặng.
“Hơn nữa, tôi đã thu mua cổ phần của vài vị, tổng cộng là 21.86%.”
Phòng họp, bỗng nhiên yên lặng.
Phải biết rằng, cổ đông dòng bên nhà họ Giang, cổ phần không vượt quá 15%!
Mặt khác, theo lời Vân Khuynh, Giang Diệc Thừa chuyển nhượng 25% cổ phần cho nàng, tức là dòng chính chỉ còn dư 40% cổ phần!
Mà số cổ phần Vân Khuynh đang có, lại là…
“46.86%……” Vân Khuynh cười khẽ, không chút để ý nói ra con số làm tất cả mọi người run rẩy.
“Hiện tại, tôi lấy thân phận đại cổ đông của tập đoàn họ Giang, quyết định — xóa bỏ chức vụ của Giang Diệc Thừa!”
Tay Vân Khuynh để trên bàn hội nghị, nhìn mọi người đang kinh hãi, lạnh lùng tuyên bố.
Thần sắc Giang Diệc Thừa đại biến, bỗng chốc đứng lên rống to.
“Cô nằm mơ!”
Vân Khuynh đảo qua khuôn mặt nổi đầy gân xanh của gã, trong nháy mắt, chồng lên biểu hiện của Diệp Âm Âm và Diệp Bỉnh Hiên trước đó.
Không hề khác biệt.
Nhưng, cũng chỉ là giãy dụa vô vị mà thôi.
Vân Khuynh nhếch môi, ánh mắt nhìn Giang Diệc Thừa, giống như nhìn một thằng hề.
“Ngài Giang, ngài đã bị cách chức. Hiện tại mời ngài — cút đi!”