“Lãnh đạo bên đó phái người đưa tin sang, nói muốn tổ chức hội nghị ba thế lực lớn…”
Ngôn Hoa thuật lại đơn giản lời mời của bên kia, Vân Khuynh cũng rơi vào trầm tư ——
Ở thế giới nguyên bản quả thực có một lần.
Tới mạt thế, phân thành ba thế lực, bao gồm căn cứ Đế Đô, căn cứ Giang Nam và căn cứ Ma Đô.
Triệu Thành Nam vừa thành lập căn cứ Ma Đô không lâu, trời xui đất khiến như nào lại cứu được con gái duy nhất Tôn Niệm Dao của lãnh đạo căn cứ Đế Đô Tôn tướng quân, hai người đều nảy sinh tình cảm.
Mà hội nghị lần này Triệu Thành Nam tổ chức hẳn là mượn dịp để kết liên minh cùng căn cứ Đế Đô.
Còn căn cứ Giang Nam ư?
… Hẳn là nằm trong phạm vi muốn thâu tóm của hắn.
Nếu như đúng như phương hướng phát triển của thế giới nguyên bản, Triệu Thành Nam đã thành công ——
Lúc đó là lúc căn cứ Giang Nam bị nội bộ gây loạn, các đảng phái tranh chấp không ngừng, nhất là đám quan chức cấp cao có tâm tư khác thường.
Nhưng không ngờ lại bị Triệu Thành Nam túm được nút chết, giải quyết toàn bộ.
Sau đó hắn kết liên minh với căn cứ Đế Đô thành công, trực tiếp mang quân xông vào căn cứ Giang Nam trống không.
Lục Tiêu lãnh đạm với mọi chuyện, dĩ nhiên không quan tâm.
Mà dị năng giả có thực lực khác lại không đủ để phản kháng, đành thuận thế chấp nhận đổi chủ.
Cũng ngay sau chiến dịch này, thế lực của Triệu Thành Nam bùng nổ, bắt đầu nhăm nhe ngôi vị bá chủ.
Nhắc mới nhớ …
Sau hội nghị lần này ——
Nguyên chủ biết tin bạn trai mình kết hôn cùng Tôn Niệm Dao liền trở mặt với hắn.
Mà Lục Tiêu lại chán đời bỏ căn cứ đi, một mình đi tìm virus tang thi.
… Nghĩ như nào thì món nợ này cũng phải tính cho thỏa.
Vân Khuynh suy nghĩ, môi nhếch lên đường cong xấu xa.
“… Lão đại?”
Ngôn Hoa bắt gặp vẻ mặt của nàng rét tê người, sao cô thấy lãnh đạo nhà mình cười sao mà rợn người như này?
“Không sao.” Vân Khuynh hạ mắt:”Tôi nắm được tình hình rồi.”
“Vậy chúng ta sẽ phải đi ư?” Ngôn Hoa cau mày: “Nhưng địa điểm lại ở căn cứ Ma đô.”
“Đương nhiên phải đi rồi.” Lời còn chưa dứt Vân Khuynh đã trả lời chắc chắn.
Nàng vừa nói vừa rút cái tay đang bị Lục Tiêu nghịch ra, lại bị kéo lại lần nữa, đành phải nghe theo hắn vậy.
“Người được chọn… cô đi theo tôi đi, dắt theo cả tiểu đội dị năng cấp 5 nữa, để lại Lý Lực với mấy dị năng giả cấp 6 cao trấn thủ căn cứ.”
“Hả?” Ngôn Hoa ngẩn ra, “Bố trí như thế hình như hơi sơ sài?”
Ở mạt thế bây giờ tuy cấp 5 đã được coi là cao cấp rồi nhưng trong các căn cứ lớn, cao thủ cao cấp nhất còn lên được tận cấp 6.
Mặc dù lão đại cấp 7 có thể giữ giá làm nộm nhưng trong hội nghị ba thế lực lớn, sao có thể không mang theo cấp 6 được?
Cô nghi ngờ nhìn Vân Khuynh, giây tiếp theo ——
Lại thấy đối phương cong môi cười tà.
“Làm sao cô biết được bố trí như thế sơ sài?”
Vân Khuynh chống cằm lên tay phải, tay trái còn đang bị Lục Tiêu cầm lấy cọ cọ.
“Ở đây không phải còn có một người nữa à?”
Nàng vừa nói vừa liếc người yêu nhà mình một cái, ánh mắt giảo hoạt.
Còn Lục Tiêu thần sắc khó lường, quấn người càng chặt hơn.
Ngôn Hoa: “…”
Trước bàn làm việc, cô hoàn toàn câm lặng, mắt sắp lòa cmnr ——
Đuuuuuuuu.
Cô hiểu rồi, thực sự hiểu!
Vì sao sau khi lão đại chiếm được căn cứ thì đãi ngộ của đại biến thái kia lại càng ngày càng tốt rồi!!!
Mặc dù trước kia đã thầm đoán cùng với đám Mạnh Giang, nhưng Ngôn Hoa luôn biểu diễn tiết mục lừa mình dối người ——
Cho dù lúc bước vào đã thấy Lục Tiêu dính lấy lão đại, cô vẫn làm như không thấy.
Nhưng mà… lão đại rõ ràng đang ngược cẩu công khai, hoàn toàn phá tan ảo tưởng cuối cùng của Ngôn Hoa!
Nhưng mà, tên tiến sĩ đại biến thái chết tiệt nào kia vẫn không buông tha cô ——
“Tại sao anh bắt buộc phải đi cùng?”
Lục Tiêu đột nhiên lên tiếng, dung nhan anh tuấn lãnh đạm level thượng thần.
Nhưng mà, kết hợp với hành động sống chết dính lấy người của hắn, hoàn toàn chả có tí sức thuyết phục nào.