Hệ Thống Live Stream Cổ Đại (NP)

Chương 56:

Trước Sau

break

Hắn chậm rãi bước về phía người áo đen, chỉ vào đám người Cầm Tiêu, nói: “Nếu tiền bối giết hết bọn chúng, Vệ Tôn nguyện quét chiếu nghênh đón, tiền bối muốn thải thế nào, Vệ Tôn đều phối hợp.”

Đám người Cầm Tiêu thầm mắng trong lòng, vừa lùi lại vừa giơ kiếm lên, đề phòng người áo đen sâu không lường được kia đột nhiên tấn công.

Vệ Thu Dương gắng gượng đứng dậy, gầm lên: “Tôn nhi, vi phụ đã dạy ngươi, thế nào là nên làm, thế nào là không nên làm, sao ngươi lại có thể vì mấy tên ngụy quân tử mà…”

Những lời tiếp theo, Vệ Thu Dương thật sự không nói nên lời.

Người áo đen dùng tay bọc trong áo bào bóp cằm Vệ Tôn, nhẹ nhàng nâng lên, dù cách một lớp vải vẫn có thể cảm nhận được làn da mịn màng như ngọc của hắn, giọng nói khàn khàn cười nhạt: “Ngươi vốn dĩ đã là vật trong túi của lão phu, lão phu cần gì phải tốn nhiều công sức.”

Nực cười, cô bây giờ như cầm kiếm gỗ, dù có kiếm trong tay nhưng không có chiêu thức nào để sử dụng, làm sao giết được sáu người bọn Cầm Tiêu.

Tên Vệ Tôn này đúng là tự đào hố chôn mình mà!

Người áo đen lắc đầu: “Lão phu thương hoa tiếc ngọc, tuy ŧıểυ nhi Cầm Tiêu không có nhan sắc như nữ nhân, nhưng lại có phong thái như ngọc, lão phu nào nỡ giết hắn.”

Nói xong, ánh mắt sắc bén nhìn Cầm Tiêu từ trên xuống dưới, đặc biệt là vị trí mông, Cầm Tiêu chỉ cảm thấy mông lạnh toát, không dám chần chừ thêm nữa, vội vàng dẫn theo năm tên đồng bọn bỏ đi.

[ Muốn xem chủ kênh thương hoa tiếc ngọc như thế nào. ]

[ Xin hỏi: Diện tích bóng ma tâm lý của Cầm Tiêu. ]

Đám người Cầm Tiêu vừa đi, Diệp Tiên Tiên cảm thấy áp lực giảm xuống rõ rệt.

Đinh…

Hệ thống: Nhiệm vụ tìm cách giải cứu hai cha con Vệ Thu Dương và Vệ Tôn đã hoàn thành, thưởng 3000 ŧıểυ cúc hoa.

Mãi sau Diệp Tiên Tiên mới nhận ra, từ ngày đầu tiên hệ thống nói chuyện bằng giọng người, sau đó các nhiệm vụ không còn đều đặn mỗi ngày như trước nữa mà là ngẫu nhiên, giọng nói cũng từ giọng người chuyển thành giọng máy móc, không nhắc đến hình phạt thất bại, cũng không nói rõ phần thưởng là bao nhiêu, tại sao lại như vậy, cô cũng không biết.

Nhưng mà 3000, cũng không ít.

Đúng lúc Diệp Tiên Tiên chuẩn bị chuồn êm thì…Hệ thống: Lấy cơ thể kí chủ làm vật chứa, thu thập tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hai cha con Vệ Thu Dương và Vệ Tôn, thời hạn 24 giờ.

Đôi mắt Diệp Tiên Tiên ẩn dưới lớp áo đen trợn tròn, nghĩ đến dung mạo xuất chúng của hai cha con, không nói đến tình cảm, chỉ là ngủ thôi, hẳn là một trải nghiệm không tồi.

Thải!

liếʍ môi, đây có được coi là quà tặng bất ngờ không nhỉ?

Nhưng mà hiện tại Vệ Thu Dương đang bị thương đầy mình, cô không thể xuống tay được, hơn nữa nơi này không nên ở lâu.

Cô nhìn Vệ Thu Dương: “Biết chỗ nào gần đây có thể ẩn náu không?”

Điều phải đến cuối cùng cũng đến, lòng Vệ Thu Dương tràn đầy cay đắng, tung hoành ngang dọc nửa đời, cuối cùng lại rơi vào tình cảnh này, đúng là thời thế tạo anh hùng ——

Vệ Thu Dương chống kiếm đứng dậy, Vệ Tôn bước đến đỡ hắn, hắn nói: “Được tiền bối ra tay cứu giúp, tại hạ vô cùng cảm kích, nhưng khuyển tử còn nhỏ, nếu tiền bối muốn thải dương, xin hãy thải tại hạ, tha cho khuyển tử một mạng, tại hạ nhất định… phối hợp.”

Vệ Tôn vội vàng nói: “Cha, con thà tự vẫn dưới kiếm, cũng không muốn cha chịu nhục nhã thế này.”

Vệ Thu Dương biến sắc: “Không được nói bậy.”

Cơm Cơm (chữ đỏ): [ Thải, thải, thải cả hai cha con. ]

Khán giả lão Vương nhà bên ban thưởng 999 đóa ŧıểυ cúc hoa.

Lão Vương nhà bên (chữ xanh): [ Ngồi chờ chủ kênh thải cỏ. ]

[ Cái này gọi là song long diễn phượng. ]

[ Sai, cái này gọi là phượng diễn song long. Đừng nhầm lẫn chủ đạo quyền. ]

Diệp Tiên Tiên ho khan, thấy sương chiều đã lên, hoàng hôn dần buông xuống, nói: “Chuyện này để sau hẵng bàn, trước tiên rời khỏi đây đã.”

Tuy trong lòng Vệ Thu Dương vô cùng sợ hãi, nhưng hắn không còn cách nào khác, đành chỉ đến một địa cung bí mật của Thính Tuyết Các, nói rằng nơi đó có thể ẩn náu.

Diệp Tiên Tiên bây giờ có tiền có quyền, cũng không sợ hắn giở trò, dẫn đầu đi theo hướng Vệ Thu Dương chỉ, lại thấy hai cha con Vệ Thu Dương phía sau bước đi tập tễnh, trên trán lấm tấm mồ hôi lạnh, cuối cùng cũng có chút không đành lòng, bèn một tay xách một người lên, kẹp dưới nách, dựa vào nội lực thâm hậu sải bước vào rừng sâu.

Mùi hương thanh nhã như hoa thoang thoảng từ người áo đen bay vào mũi Vệ Tôn đang bị kẹp dưới nách, hắn cảm thấy buồn nôn vô cùng. Một lão già da^ʍ đãиɠ thích thải dương bổ dương, trên người còn xức nước hoa, mà hắn sắp bị lão ta đè ở dưới…

Chỉ nghĩ đến thôi, Vệ Tôn đã nổi hết da gà.

Nếu, nếu thật sự đến lúc đó, hắn nên tìm cách tự sát? Hay là nhịn nhục một lát, giữ lại mạng sống sau này hành hạ lão ta đến chết, rồi san bằng Cẩm Tú sơn trang?

Cách thứ nhất thì đơn giản, còn cách thứ hai thì…

Hoàng hôn buông xuống, ánh nắng chiếu xuống rừng cây một màu vàng kim, hoa thơm chim hót, có một vẻ đẹp yên tĩnh độc đáo của thiên nhiên.

Vẻ mặt Vệ Tôn lúc thì oán hận, lúc thì bực bội, lúc thì phẫn uất, thay đổi thất thường.

Chỉ là, thân thể của lão già da^ʍ đãиɠ này lại mềm mại lạ thường, không biết đã luyện loại tà công nào.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc