Long Ngạo tỉnh dậy tới chào Hồ Bích Trâm, làm vẽ mặt làm như chuyện hoài nảy nàng làm hắn không biết, thấy vẻ mặt như thế của Long Ngạo thì Hồ Bích Trâm cũng thở phào một hơi, sau đó tự nói với chính mình là lần sau không được làm như thế nữa, nhưng trong lòng nàng nghỉ sao thì ai biết.
– Ngạo nhi, dậy rồi à.
Hồ bích Trâm điều chỉnh vẻ mặt dịu dàng nói, nhưng nét mặt vẫn đỏ vì cái thứ nhô thật cao như túp lều bên trong quần của Long Ngạo, tên này còn nhỏ còn cái thứ này không nhỏ chút nào, không biết về sau hại đời bao nhiêu cô nương, nàng nói thầm.
– Bà ơi, sao mặt bà đỏ thế, có phải bị bênh không?
Long Ngạo biết nhưng vẫn giả vờ hỏi.
– Không, không có gì, con còn không mau đi vệ sinh, rồi đi cùng bà ăn bữa sáng.
– Vâng.
Thấy nàng ta như thế, long ngạo cũng không chọt nàng nữa, sau khi vệ sinh thân thể xong thì đến chổ Hồ Bích Trâm, hai ngươi cùng đi đến phòng Lan Như Nguyệt.
– Nguyệt Nhi dậy nào, cùng đi ăn sáng để chút mừng Ngạo nhi thành người nhà chúng ta.
– Vâng, con dậy rồi, chuẩn bị ra ngay.
Lan Như Nguyêt đáp.
Sau đó 3 người dẫn nhau đi trên đường gặp rất nhiều người hầu chào.
– Chào buổi sáng lão phu nhân, thiếu phu nhân.
– Chào buổi sáng lão phu nhân, thiếu phu nhân.
– Chào buổi sáng lão phu nhân, thiếu phu nhân.
.........
Nhiều tiếng chào hỏi vang lên, nhưng hai người chỉ gật đầu, đối với chuyện này hai nàng cũng quá quen thuộc rồi.
Đi một lúc đến căng phòng khá lớn dành để ăn sáng, dù cho mọi người đều có tu vị thì không cần ăn uống, lên nguyên anh thì không cần ăn uống nữa chỉ cần hấp thụ linh khí thiên địa thì có thể tồn tại. Nhưng cho dù tu vị cao thì cũng cần ăn uống để thỏa mãn ham muốn của chính mình, dù cho thần tiên cũng có ham muốn được ăn uống mà phải không.
Sau khi vào phong này thi, trong phong có 3 bàn ăn, trên bàn ăn có mấy vị trưởng lão theo thứ tự: Đại trưởng lão Lâm ŧıểυ Cường, nhị trưởng Lâm Dương, ngũ trưởng lão Lâm Minh Giám, Lục trưởng Lão Lâm Mộng Tinh, Thất trưởng lão Lâm Thi Âm. Năm tên này có ý định soán ngôi gia chủ của Lâm thống nhất, bởi vì Lâm thống nhất không có con trai, cho nên bọn chúng có lí do chính đáng để cướp đọt ngôi vị gia chủ, chỉ cần Lâm thống nhất chết là được, nhưng hiện tại tu vị của bọn chúng không bằng lâm thống nhất, tên đại trưởng lão có tu vi kim đan hậu kì thôi còn chưa tới đỉnh phong, còn mấy tên trưởng lão còn lại chỉ là sơ kì và trung kì thôi, còn lâm thống nhất thì có tu vị kim đan đỉnh phong, chung kiên kị tu vị của hắn, nhưng những tên này đều nắm giữ một phần tài sản của lâm gia, cho dù lâm thống nhất muốn diệt chúng cũng không dễ dàng, nếu không sữ làm cho lâm gia rối loạn thừa cơ cho các gia tộc khác xâm chiếm, cho nên đối với người ngoài thì hòa hợp vui vẻ, nhưng bên trong thì đấu đá lung tung, cụt diện này chỉ cần lâm thông nhất chết thì lâm gia sẽ thành chiến trường để nhưng tên này tranh quyền đột lợi.
Khi thấy đoàn 3 người vào thì tên đại trưởng lão đứng dậy ôm quyên nói.
– Chào phu nhân, chúc phu nhân một ngày tốt lành.
– Ta cung chúc mấy vị trưỡng lão buổi sáng tốt lành.
Hai người chào, môi mĩm cười nhưng ai cũng biết nòm đặc mùi thuối súng.
– Đây là con nuôi của thiếu phu nhân sao, khuôn mặt thật dễ thương như con gái nha, mong rằng nó sẽ sống an phận thủ thường.
Long ŧıểυ Cường cười nói, nhưng trong giọng nói của hắn ta đầy tính uy hiếp.
– Đại trưởng lão, ngươi nói cái gì.
Hồ Bích Trâm trầm giọng nói.
– Ta chỉ chúc ngạo nhi sống an nhàn, vô lo vô nghỉ mà thôi.
Hắn mĩm cười nói.
– Ngươi nên nhớ, người chỉ là trưởng lão thôi đấy, hứ, chúng ta đi.
Hồ Bích Trâm hứ giong nói, sau đó dẫn 2 người đi ra ngoài.
– Đại trưỡng lão.
Nhị trướng lão nói.
– Không sao, để cho chúng vui chới vài ngày đi, chờ tên sát thủ nguyên anh mà chúng ta bỏ một số tiền lớn mời đi để giết Lâm thống nhất sông thì, hai người nàng ta, ta sẽ bắt lại cho chúng ta thưởng thức khặc khăc...
– hahaha.
Cả bọn cười da^ʍ đãиɠ.
Long Ngạo đang đi với Hồ bích Trâm và Lan Như Nguyệt ra ngoài, thì lập tức dừng lại, quay đầu nhìn chầm chầm vào căn phòng ăn, được lắm các ngươi dám đánh chủ ý đến người nữ của ta, chúng mày nhất định phải chết, mà bị gokucấm sừng mà chết khặc khặc, hoài này vừa đi vào phòng ăn thì hệ thông lập tức ban ra hai nghiêm vụ rất có tính khiêu chiến.
– Đinh! Nghiệm vụ chính tuyến, Cấm sừng đại trưởng lão, chinh phục và làm tính với 5 bà vợ của hắn. Thưởng: 1 vé quay thưởng, 1 cái mũ tàng hình( tác dụng dưới nguyên anh), tuyệt chiêu kamehameha của goku, 1 vé du lịch thế giới anime bất kì, 1 thanh kiếm linh khí thượng phẩm, thời hạn một tháng. Thất bại: hệ thống đóng băng 1 năm.
Khặc khăc, hắn cười đê tiện trong lòng, đại trưởng lão ơi đại trưỡng lão nếu ngươi bất nhân thì đừng trách ta bất nghĩa, những người vợ của ngươi ta nhân.
Sau đó 3 người trở lại gian phòng của Hồ bích Trâm.
– Chúng thật quá đánh dám uy hiếp chúng ta.
Lan như Nguyệt tức giận mắng.
– Cũng chịu thôi lúc này nhất nhi hắn đi lịch lãm vẫn chưa về, nên chúng không thể vọng động, nếu không chúng ta sẽ thiệt thòi.
Hồ bích Trâm trầm giọng nói.
– Vậy, bây giờ chúng ta nên làm thế nào đây.
– Không gấp, chỉ cần nhất nhi trở về rồi tính.
– Vâng.
– Được rồi, Nguyệt nhi con dẫn ngạo nhi đi dạo thành mua cho nó những thứ cần thiết đi, ta cãm thấy mệt rồi, muốn nghỉ ngơi một tý.
Hồ bích Trâm mệt mõi nói.
– Dạ, ngạo nhi chúng ta đi thôi, để bà bà ngủ một giấc.
Nàng ta dẫn hắn ra khỏi phòng hồ bích trâm.
– Đi thôi ta dẫn chàng đi dạo trong thành.
– Chờ đã nguyệt nhi, vào phòng nàng đi, ta có chuyện quan trong muốn nói.
Long Ngạo trầm giọng nói.
– Ừ, ta nghe lời chàng.
Sau đó hai ngươi vào trong phòng.
– Lão bà, nàng có biết 5 bà vợ của tên đại trưởng lão không, kể ta nghe về họ đi.
– Chàng hỏi họ làm gì, không lẽ...
Lan Như Nguyệt nói với giọng bất ngờ.
– Nàng còn chưa biết ta cũng có một khả năng đặt biệt, là có thể nghe được người ta nói chuyện dù rất xa, hoài nãy lúc ba chúng ta ra ngoài phòng thì nghe bọn đại trưởng lão nói chuyện....
Sau đó long ngạo kể lại nhưng gì tên đại trưởng lão nói cho lam như Nguyệt nghe, sau khi nghe xong nàng ta giẫn dữ nói.
– Chúng thật quá đáng dám nói những lời ô nhục ta.
– Đúng thế, hắn ta dám đánh chủ ý lão bà của ta, ta phải khiến hắn cấm sừng đầy đầu mới được.
Long Ngạo hùng hồn nói.
– Hứ, chàng chỉ giỏi viện cớ.
Lan Như Nguyệt hứ một tiếng nói, nhưng vẫn kễ tường tận lại cho Long Ngạo nghe.
Theo Lan như Nguyệt kể, hắn ta có một chính thê và 4 ŧıểυ thiếp theo thứ tự là: chính thê Bạch vũ Mị, 4 tiêu thiếp là: Lý ŧıểυ Di, Hoa thiến thiến, Dường Linh, Hương thiến thiến. Theo lời kể của Lan như Nguyệt thì mỗi người đều có tu vị Luyện khí đỉnh phong, đều làm chủ những cửa hàng mà tên đại trưỡng lão nắm giữ, nghe nàng ta nói tên đại trưởng lão này có 1 đứa con trai do chính thê bạch vũ mị sinh ra tên Lâm Vinh Hạo, một tên quần là áo lụa điển hình, nhờ danh hào, ỷ cha hắn là đại trưởng lão, cho nên bên ngoài khi nam phách nữ khuyến người dân câm tức nhưng không làm gì được, tên này có cái tật là chỉ khi dễ người yếu, nếu gặp người mạnh thì van xin, sau đó tìm người trả thù. Còn 4 người ŧıểυ thiếp thì không sinh cho hắn đứa nào, chắc là hẳn bộ phận kia của hắn bị hổng rồi hay sao mà suôt 2 năm nay chưa vào phòng một người vợ nào của hắn, không biết các cô nàng có nɠɵạı tình sau lưng hắn hay không.
– Thiếp chỉ biết bao nhiêu đó thôi, còn lại tùy thuộc vào chàng ấy.
Nàng ta nói xong rồi nhìn long ngạo.
– Nguyệt nhi lão bà, nàng thật tốt dù cho sau này ta có nao nhiêu phụ nữ đi chăng nữa, thì nàng vẫn đứng thứ nhất trong lòng ta, cho nên nàng có thể yên tâm
Long Ngạo Hứa hẹn nói.
– Ừ, chỉ cần chàng đối sử tốt với thiếp là được, thiếp không quan tâm chàng có bao nhiêu phụ nữ.
Lan như Nguyệt dịu dàng nói.
Nghe nàng ta nói vậy, long ngạo cảm động, nếu không có hệ thống, hắn ta có thể yêu mình nàng.
– Ứ.
Lan Như Nguyệt đột nhiên bị long ngạo tấp kích miệng.
– Chàng, chàng bây giờ là buổi sáng mà.
– Ta mặt kệ, chúng ta làm một lần đi nào kaka.
– Nương tử ta tới đây.
Thế là hai ngươi lại làm thêm một hiệp mây mưa một lần nữa.
..........
Tác: cấp bật vũ khí: phàm khí, linh khí, bảo khí, Thượng bảo khí, thiên khí, thánh khí, bán tiên khí, tiên khí. Mỗi cái chia 10 cấp. Từ cấp 1 đến cấp 10.