Lăng Thiên dùng môt tay xé tan toàn bộ quần áo của Tư Không Hồng Nguyệt.
Thân thể trắng nõn nà hiện ra không có một chút tì vết, có vẻ như nàng bảo dưỡng da rất tốt.
Thân thể trắng trẻo, cặp vú căng mịn, bờ mông to vừa đủ che lấp khu mật đào. Công thêm việc thân thể cao ráo cùng đôi cánh bạc sau lưng, nếu không tính đến tính cách thì nàng hoàn toàn không khác gì một thiên thần.
Tư Không Hồng Nguyệt bị Lăng Thiên xé nát quần áo, nàng chẳng có chút ngại ngùng nào, vẫn đứng đó nhìn Lăng Thiên bằng cặp mắt lạnh lùng.
Lăng Thiên vuốt cằm đắc ý, sau đó đi tới giựt nhẹ đám lông đen phía dưới.
Tư Không Hồng Nguyệt không có kêu lên, vẫn cố tỏ ra mình là một con người băng giá...
-"Xoay người lại, đưa 2 tay úp vào tường đi" Lăng Thiên nói.
Nàng nhìn hắn một cách không có cảm xúc, sau đó thực hiện theo...
"BỐP"
-"Không biết dạng cái chân ra à" Lăng Thiên tát bốp vào mông Tư Không Hồng Nguyệt
Nàng cắn răng, nàng phải chịu đựng, ít nhất là cho đến khi hắn hồi sinh cha mình.
Lăng Thiên thấy tư thế đã ổn định, hắn lôi con c-c to chà bá của hắn ra đút một mạch vào trong l-n Tư Không Hồng Nguyệt.
Không dạo đầu, không bôi trơn,... Thuần túy là cưỡng hiếp.
Tư Không Hồng Nguyệt bị xé rách màng trinh, nàng nhăn nhó, cố không để hắn biết nàng đang đau đớn muốn khóc.
"Phạch" "Phạch" " Bốp"
Lăng Thiên vừa đ-t, vừa tát bốp bốp vào cặp mông của Tư Không Hồng Nguyệt, tiếc rằng hắn cũng chưa nghe được thấy tiếng rên phát ra từ phía nàng
-"Vẫn kiên cường hả? Được rồi để xem nào" Lăng Thiên cười gằn.
Lăng Thiên lại một lần nữa rút ra Tensaiga, lần này hắn cắm xuống mặt đất.
Một lúc sau, kỳ tích xảy ra, toàn bộ sinh mạng của Ngân Dực nhất tộc mà Lăng Thiên đồ sát đã sống dậy.
Bọn chúng ngơ ngác nhìn nhau, sau đó vui mừng hét lớn
"Ta-ta còn sống"
"Ta không bị tên Yêu Linh Sư đó giết chết"
"Vậy ra hắn chỉ là tên lừa gạt"
Bọn chúng ôm chầm lấy nhau vui mừng khóc, sau đó chợt một âm thanh cắt đứt.
-"Các ngươi vui mừng hơi sớm đó"
Lũ người nhìn lại, một cảnh tượng kinh hoàng đang đập vào mắt bọn chúng.
Tiểu thư của bọn chúng, con gái gia chủ, người luôn lạnh lùng và cao quý - Tư Không Hồng Nguyệt đang bị tên Yêu Linh sư kinh khủng kia cưỡng hiếp...
"Ực"
Bọn chúng không nhịn được nuốt nước bọt. Không biết là do kích thích khi nhìn thấy Tư Không Hồng Nguyệt hay do sợ hãi khi nhìn thấy Lăng Thiên. Phải biết hiện tại tuy bọn chúng sống dậy nhưng trước đó chứng kiến sức mạnh hủy diệt của hắn, tâm vẫn còn run sợ.
Lăng Thiên vừa đ-t Tư Không Hồng Nguyệt vừa nói:"Các ngươi thật ra đã chết rồi, nhưng có thể sống lại một lần nữa hoàn toàn do ta hồi sinh, muốn không chết tiếp thì nghe theo mệnh lệnh của ta"
Tư Không Hồng Nguyệt đang nhắm mắt, cố nhịn không rên lên nhưng chợt nghe tiếng ồn ào xung quanh, nàng mở mắt thấy tộc nhân của mình, mừng rỡ:"Các ngươi-các ngươi đầu được hồi sinh rồi à?"
Nhưng chợt nàng nhớ tới hoàn cảnh của mình hiện tại, sau đó hét lớn:"Mau đi đi, không được ở lại chỗ này" Rồi cúi gập người xuống, chỉ chổng duy nhất bờ mông lên cho Lăng Thiên làm việc, nàng không muốn để cho tộc nhân mình nhìn thấy phía trước.
Tuy nhiên, dù cho đây là lời của tiểu thư bọn chúng nhưng không ai nghe theo, bọn chúng biết được đi hay không còn là do một ý niệm của tên Yêu Linh sư trước mặt này.
-"Các ngươi muốn sống không?" Lăng Thiên cười nhạt.
Cả đám không trả lời, chỉ dám ngưng trọng gật đầu. Thấy thế, Lăng Thiên cười lạnh nói tiếp:"Nếu muốn sống thì mau lôi cái thứ trong quần của các ngươi ra, sau đó nhìn vào tiểu thư của các ngươi rồi dùng tay kích thích nó đi"
Nghe Lăng Thiên nói, ở bên dưới háng hắn Tư Không Hồng Nguyệt không nhịn được mà hoảng sợ, hét toáng lên:"Không- không! Ngươi không thể làm như vậy"
Dù cho lúc nãy nàng có bị Lăng Thiên phá trinh một cách mạnh bạo, nàng vẫn giữ một vẻ mặt kiên cường. Nhưng so với việc sắp xảy ra, nàng không còn giữ được vẻ mặt lạnh lùng đó nữa, thay vào đó là vô tận sợ hãi.
"Đoàng"
Một tia sét đánh vào một tên Ngân Dực thế gia bất kỳ, hắn bị cháy rụi, xác chết rơi từ trên cao xuống dưới đất.
-"Có kẻ nào bị điếc nữa không?" Lăng Thiên nhìn bọn chúng thờ ơ nói...
Bọn chúng không muốn chết lần nữa, may mắn tên ác nhân trước mắt này làm cách nào đó mới khiến bọn chúng hồi sinh nên phải nắm lấy cơ hội.
Một tên, hai tên, năm tên... Dần dần toàn bộ đều móc ra con c-c của bản thân, sau đó nhìn chằm chằm vào cơ thể của Tư Không Hồng Nguyệt và sục c-c...
"Không! Không!"
Tư Không Hồng Nguyệt la lớn, nước mắt chảy ra...
Nàng hiện tại tư thế y hệt một con chó, 2 tay chống về đằng trước giữ thằng bằng, còn 2 chân bị Lăng Thiên bắt lấy, kẹp vào hông hắn rồi đ-t nàng...
-"Một phút trước còn kiên cường, sao giờ lại sợ hãi rồi?" Lăng Thiên trêu tức.
-"Ngươi-ngươi là ác ma" Hô Duyên Hồng Nguyệt sợ hãi.
Lăng Thiên bế nàng lên, ngửa người nàng ra cho bọn người đó nhìn rõ toàn bộ cơ thể nàng rồi nói thầm:"Thế này chưa là gì, có tin ta hồi sinh cha ngươi sau đó để hắn làm việc giống như bọn chúng không?"
Nghe những lời tựa như địa ngục đó, Tư Không Hồng Nguyệt run rẩy, nàng không muốn để cha mình biết việc này...
-"Nếu không muốn thì mau phối hợp với ta đi" Lăng Thiên bóp vú nàng rồi nói.
Tư Không Hồng Nguyệt gật nhẹ đầu, sau đó mới dần rên nhè nhẹ:"Ah... ah"
Chứng kiến toàn bộ cơ thể rõ rành rành của tiểu thư mình, nhất là cặp vú nảy nảy cùng nơi tư mật của nàng đang bị con c-c của tên Yêu Linh sư đó thụt ra rồi thụt vào khiến bọn Ngân Dực thế gia cũng cảm thấy thật sự kích thích.
Nhiều tên còn lớn mật bay lại gần để nhìn cho rõ, bên dưới tay cũng không quên sục c-c mình.
Tư Không Hồng Nguyệt vừa rên, nàng biết lũ người trong gia tộc mình đang làm gì nhưng nàng chỉ biết nhắm mắt, nàng không muốn đối mặt với bọn chúng.
-"Nếu ngươi chỉ biết làm thế này thì có tin ta vứt ngươi ra để cho bọn chúng chơi ngươi không?" Lăng Thiên thì thầm...
-"Ngươi-ngươi muốn ta làm gì nữa" Tư Không Hồng Nguyệt trả lời một cách run rẩy.
-"Mau rên la một cách dâm đãng vào, đừng quên nhận mình là con điếm các loại nữa"
Tư Không Hồng Nguyệt im lặng đắn đo một lúc, sau đó quyết tâm, thà bị hắn hiếp còn hơn bị chính tộc nhân của mình làm...
"Ah...ah"
"Sướng quá chủ nhân ơi"
"Hiếp con đĩ này đi"
"Chơi chết nô tì, cho nô tì dục tiên dục tử đi à..."
Từng lời rên la dâm đãng từ Tư Không Hồng Nguyệt khiến Lăng Thiên thấy thật sự kích thích. Hắn đè ngửa nàng xuống dưới đất rồi đ-t một cách điên cuồng.
-"Các ngươi nghe thấy tiểu thư các ngươi là loại người gì chưa, mau mau sỉ vả nàng đi" Lăng Thiên ra lệnh.
Lũ Dực Ngân tộc nhìn nhau, sau đó...
"Hừ, ta tưởng thanh cao lắm, hóa ra cũng chỉ là một con điếm"
"Nhìn cái cách mà ả ta rên kìa, chắc là đã không ít lần câu dẫn người khác rồi"
"Uổng cho ta còn nghĩ nàng cao quý lắm"
"Đúng là con điếm, đồ hạ đẳng"
Từng lời lẽ miệt thị của tộc nhân văng vẳng bên tai Tư Không Hồng Nguyệt, nàng tủi nhục không biết trốn vào đâu.
Lăng Thiên vừa đ-t nàng, vừa nói:"Sao ta cảm giác nghe những lời đó bên dưới ngươi lại bót hơn một chút nhỉ"
Tư Không Hồng Nguyệt không trả lời hắn, mà chỉ tiếp tục nhắm mắt rồi rên rỉ dâm đãng..