Trước mắt 2 người là đại sảnh, xung quanh đều là thi cốt. Hô Duyên Lan Nhược vẫn không kìm được nước mắt, bởi trong đống hài cốt kia có cả trẻ em. Dường như họ kẹt tại đây và đói tới chết.
Lăng Thiên thấy trước mắt hắn là một quan tài, bèn đẩy ra thì một tia sáng lóe lên. Nhìn vào bên trong Lăng Thiên thấy một tờ giấy.
'Đây chắc hẳn là tàn trang của thời không yêu linh thư đi...' Hắn suy nghĩ.
'Ting... Chúc mừng ký chủ đạt được tàn trang của thời không yêu linh thư. Nhận được 10.000 vàng, tu vi tiến giai lên bạch ngân nhị tinh'
'Ting... Tổng số vàng bây giờ là 29.000'
Lăng Thiên khá bất ngờ, chỉ là một tàn trang của thời không yêu linh chi thư mà cũng nhận được 10.000 vàng. Không biết nếu như hắn đạt được cả quyển thì sẽ được thưởng bao nhiêu.
'Hệ thống, thời không yêu linh thư có quan hệ gì với ta à mà sao lấy được nó được thưởng nhiều vậy'
'Cũng không có quan hệ gì cho lắm, chẳng qua nó chính là thứ có liên kết với nhân vật chính của thế giới này một cách sâu sắc, nên khi kí chủ đạt được chúng cũng sẽ được hệ thống trao tặng phần thưởng'
Nghe hệ thống giải thích xong, Lăng Thiên cười khà khà, Thiên Vân Thần Lôi Kiếm, Diệp Tử Vân... Nghĩ tới sau khi đạt được hết thảy tất cả từ tên Nhiếp Ly cùng với phần quà hệ thống ban tặng, hắn phấn khích.
Trong quan tài ngoài tàn thư của thời không yêu linh chi thư, còn có một mặt dây chuyền tăng tốc độ tu luyện. Trong nguyên tác Nhiếp Ly tặng nó cho Diệp Tử Vân. Lăng Thiên bên cạnh chỉ có Hô Duyên Lạc Nhượng nên dĩ nhiên đưa nó cho nàng rồi.
Hô Duyên Lan Nhược thấy Lăng Thiên tặng cho nàng mặt dây chuyền, tưởng đó là vật đính ước vội vui vẻ nhận lấy, lửa nóng trong người chỉ mong hiện tại xung quanh là tửu lâu, căn hộ nào đó để cho nàng có thể chủ động hiến thân.
Đi sâu vào bên trong, hắn thấy ngõ cụt, sờ soạng một lúc trên vách tường thì thấy cơ quan, bên trong là vô vàn kho báu. Đây có lẽ chính là mục đính mà đám người Trần Lâm Kiếm kiếm tìm đi.
Hô Duyên Lan Nhược thấy kho báu, mắt sáng lên, vội lao ra cướp đoạt hết vào không gian giới chỉ, nhưng do giới chỉ của nàng có hạn nên không không thể nhét thêm được nữa. Dù vậy nàng vẫn cố lấy thêm kho báu bằng cách đút vào trong ngực mình.
Lăng Thiên thấy thế vội buồn cười, lúc này sử dụng nhẫn trữ vật của mình, phải biết không gian trong nhẫn của hắn là vô hạn. Hô Duyên Lan Nhược thấy thế vội mừng rỡ, liếc mắt đưa tình với Lăng Thiên. Lúc này ngẩng đầu lên, Lăng Thiên thấy có một cái đèn, nghĩ thầm chắc đây chính là Ảnh yêu linh đi...
Nói rồi hắn vội thu lấy, đúng như dự kiến tiếng hệ thống lại vang lên.
'Chúc mừng ký chủ thu nhập được "Ảnh yêu linh đăng", nhận được 5000 vàng, skill tàng hình'
'Skill tàng hình đúng như tên gọi, giúp ký chủ trở lên vô hình không gì có thể nhận biết, hiệu quả 5 phút, thời gian đóng băng 1 giờ'
'Ồ hố, đúng là ngon lành mà' Lăng Thiên vui vẻ, rồi chợt mở ra thông tin cá nhân
'Ký chủ: Lăng Thiên
Tuổi 13
Tu vi: Bạch ngân nhị tinh (Map: Yêu Thần Ký)
Vàng: 34.000
Sức mạnh: Mera mera nomi, Charmander (Hỏa Long bá thiên kinh), Mudkip (Thủy lôi tản nhiệt kinh), Sharingan nhị câu ngọc, Ảnh phân thân, Nô lệ ấn ký, Tàng hình.
Vật phẩm trong người: Nhẫn trữ vật nâng cấp, Tensaiga, Pokemon Oddish, Pokemon Clefair, Thuốc kích dục x98
Nô lệ: Thẩm Tú'
Lăng Thiên phấn khởi, đóng bảng thông tin lại rồi chợt nhớ ra hắn chưa có tặng quà chính thức cho Hô Duyên Lan Nhược, bèn vì nàng suy nghĩ một phen. Pokemon thì có sẵn trong túi, nhưng 2 pokemon kia thuộc loại yếu đuối, nữ nhân của hắn sao lại có thể dùng những loại pokemon như thế được, trừ Thẩm Tú vì nàng đang là tình nô của hắn. Sau đó Lăng Thiên lại một lần nữa mở cửa hàng tìm kiếm Pokemon cho Hô Duyên Lan Nhược.
Nàng là một cô gái mị lực, quyến rũ nên hắn đã mua cho nàng pokemon "Jynx" mang song hệ "Ice" và "Psychic". Bởi vì "Jynx" là hình thái tiến hóa thứ 2 từ "Smoochum" nên giá tiền cũng tăng gấp đôi, hắn bỏ ra 12.000 để mua nó.
'Ký chủ còn: 22.000 vàng'
Xong việc, đưa cho Hô Duyên Lan Nhược, nàng sững sờ vội hỏi.
-"Thiên ca, đây là yêu linh gì? muội chưa thấy nó bao giờ"
-"Đây là pokemon thần kỳ, muội sau khi dung nhập sẽ biết, so với yêu linh Tuyết Anh của muội mạnh mẽ hơn nhiều lắm"
Hô Duyên Lan Nhược đắn đó một chút, rồi quyết định thay thế yêu linh của mình, dù cho yêu linh Tuyết Anh là quà sinh nhật của phụ thân nàng nhưng nàng vẫn từ bỏ không thương tiếc. Đúng là nữ nhi lớn không giữ được mà...
Sau khi dung nhập xong, nàng nhận được công pháp cực phẩm, các kỹ năng mạnh mẽ khiến nàng tu vi đang trì trệ ở Bạch ngân nhị tinh chợt tiến lên bạch ngân tam tinh. Quả thật rất bất ngờ.
Rung động không ngờ, nàng vội lao lên ôm chầm lấy Lăng Thiên chủ động hôn chàng. Ban đầu chỉ định hôn nhưng dần dần nàng cảm thấy hơi thoáng, nhìn lại thì thấy cái tên Lăng Thiên này đã nhanh tay cởi sạch đồ trên người nàng và hắn rồi.
Hiện tại 2 người đang ở phòng kho báu, do Lăng Thiên đã thu hết lại nên căn phòng rộng thênh thang, chống trải, sạch sẽ. Hô Duyên Lan Nhược ngượng ngùng, thôi thì đã đi đến bước này còn không mau tiến tới thì đợi gì nữa.
Nghĩ xong, nàng dùng chiêu tạo băng từ "Jynx" nàng mới nhận được từ Lăng Thiên tạo ra một cái giường, sau đó nàng nằm xuống, giơ 2 chân sang 2 bên rồi ngoắc tay, giọng đầy quyến rũ nói:
-"Tới đây với thiếp"
Lăng Thiên nào phải thái giám, hắn hú lên như một con thú rồi lao về phía Hô Duyên Lan Nhược. Hắn nhẹ đặt con c-c của hắn gần mép l-n của nàng, rút ra rồi lại thụt vào một cách nhè nhẹ. Lăng Thiên không còn mạnh bạo như khi chơi Thẩm Tú nữa, mà ôn nhu xé rách trinh tiết của Hô Duyên Lan Nhược.
Lại một lần nữa nếu như Thẩm Tú biết mình lại bị đối xử bất công, chắc sẽ khóc thương tâm lắm...
Cuối cùng thì Hô Duyên Lan Nhược cũng thay đổi từ thiếu nữ thành một người phụ nữ. Nàng rên "ứ ứ" rất kích thích làm Lăng Thiên nhấp càng ngày càng mạnh. Lần đầu tiên hắn chỉ chơi nàng theo kiểu cổ điển, có lẽ lần sau hắn sẽ áp dụng vài kiểu khác khi đ-t Thẩm Tú với nàng sau...
Bên dưới thằng nhỏ đang làm việc, bên trên Lăng Thiên cũng không ngồi nghỉ, lần đầu tiên hắn gặp Hô Duyên Lan Nhược hắn đã thèm nàng lâu rồi, nhất là cặp vú bự của nàng. Tay hắn bắt lấy đôi gò bông ngạo nghễ kia, xoa xoa nắn nắn, sau đó hôn, mút một cách nhiệt tình. Hô Duyên Lan Nhược thấy thế cũng đầy tự hào...
3 canh giờ sau, sau khi nghỉ ngơi một lúc thì 2 người mặc quần áo lại. Hô Duyên Lan Nhược vội vỗ yêu vào ngực Lăng Thiên
-"Chán ghét, lần đầu của người ta mà mạnh bạo vậy, giờ bên dưới vẫn còn đau đây nè"
Lăng Thiên cười ha hả, hắn kéo Lan Nhược vào ngực mình rồi hôn nhẹ vào má nàng. Sau đó cùng nàng đi ra.
Trong nguyên tác nhóm Trần Lâm Kiếm tìm được chỗ này sau khi được sự chỉ dẫn của Nhiếp Ly, còn giờ chắc bọn họ đang mò kim đáy bể ở tận đâu rồi. Lăng Thiên thấy cầu thang đi lên nhưng cuối đường không có ánh sáng, hắn dùng "Hỏa quyền" đấm về phía trước thì lộ ra một cánh cửa, đẩy nhẹ lên, ánh sáng chiếu vào mắt 2 người... Cuối cùng cũng lên lại mặt đất rồi.
2 người quanh quẩn đi tìm một lúc sau thì thấy đám người Trần Lâm Kiếm, có một vài người bị chết cũng như mất tích, nhưng Diệp Tử Vân vẫn còn đó và Hô Duyên Lan Nhược cũng đã tìm được nên Trần Lâm Kiếm thở phào nhẹ nhõm. Phải biết 2 người họ mà có mệnh hệ gì chắc hắn cũng phải mất vài sợi lông. Hắn không còn dám ở lại tìm kiếm di tích thành Cổ Lan nữa vội cùng cả đoàn người đi về.
Lăng Thiên và Lan Nhược nhìn nhau, cười đầy ẩn ý...