Lúc này, Lăng Thiên đang ngồi trên giường, phía bên dưới là Tư Không Hồng Nguyệt đang thổi kèn, thân thể nàng không có chút quần áo nào trong khi l-n có chút bầm dập, thỉnh thoảng rỉ ra một vài chất lỏng màu trắng, hiển nhiên là nàng vừa bị Lăng Thiên gọi ra ngoài mà phát tiết một trận.
"Hệ thống, mở ra thông tin cá nhân" Lăng Thiên ám đạo, giao lưu với hệ thống.
Kỹ năng đặc biệt: Ảnh phân thân, Nô lệ ấn ký, Thuật tàng hình, Tam thân thuật (Biến thân thuật, thế thân thuật, phân thân thuật), Thiên niên sát
Vật phẩm trong người: Nhẫn trữ vật nâng cấp, Tensaiga, Thiên Vẫn Thần Lôi kiếm, Mộng yểm yêu hồ, Thuốc kích dục x97, Bánh mỳ phiên dịch x98, Giáp Thiên Thần, Pokemon Mega Evolution
Yêu linh dự trữ: Pokemon Caterpie x30
Nữ nhân đã quan hệ: Ngưng Nhi, Dương Hân, Hô Duyên Lan Nhược, Thẩm Tú, Tiêu Tuyết, Tiết Âm, Tử Vân, Vân Linh, Vũ Diễm, Tư Không Hồng Nguyệt, Miêu Linh, Tiêu Vân, Cố Lam.
(Đã lược bỏ trang sức, tiền tệ cùng với nhiều thứ không quan trọng)]
Từ lúc tới Long Khư giới vực này đã được một thời gian, nhưng tu vi của hắn cũng chỉ tăng có một cấp, điều này làm hắn vô cùng khó chịu.
"Hệ thống, Chả nhẽ ta phải tu luyện như người bình thường à? Hay ta lại bí mất đi hiếp dâm trinh nữ để mau chóng tăng tiến tu vi?"
[Ting, ký chủ có thể sử dụng linh thạch để tiến cấp, không cần thiết tu luyện nhàm chán!]
"Vậy hả? vậy 1300 linh thạch kia của ta thì sẽ có thể tiến giai bao nhiêu cấp?" Lăng Thiên vui mừng.
[Ting, Thiên Mệnh cảnh cứ 1000 (Một nghìn) linh thạch là tiến giai một cấp nhỏ, Thiên Tinh là 10000 (Một vạn), Thiên chuyển là 100000 (Mười vạn), Long Đạo là 1000000 (Một triệu) và Vũ Tông cảnh là 10000000 (Mười triệu)]
Nhận được hệ thống trả lời, Lăng Thiên trầm tư, nếu như hiện tại hắn quy đổi toàn bộ linh thạch trong tay thành tu vi thì tu vi của hắn chỉ có thể trở thành Thiên mệnh - ngũ mệnh cảnh và còn thừa 300 linh thạch, với số lượng đó vô cùng thiếu thốn.
"Được rồi, tiêu phí 1000 linh thạch chuyển hóa làm tu vi đi!" Lăng Thiên ra lệnh.
[Ting, ký chủ tiêu phí 1000 linh thạch, tu vi tấn giai làm Thiên mệnh - ngũ mệnh cảnh]
[Ting, Linh thạch còn lại 300]
Cảm giác được chủ nhân khí thế bùng nổ, là dấu hiệu tấn cấp, Tư Không Hồng Nguyệt vô cùng ước ao, cũng bởi vì trong khoảng thời gian này nàng cùng đám người khác đều ở bên trong trữ vật giới chỉ, lại bị pháp tắc thời gian mà Lăng Thiên thiết lập nên thời gian trôi qua vô cùng chậm, cộng thêm việc không có tài nguyên tu luyện lực lượng thiên đạo nên nàng vẫn mãi ở Truyền Kỳ đỉnh phong.
Tư Không Hồng Nguyệt trườn người lên, kéo lấy tay của Lăng Thiên đặt vào bầu bú mình mà nũng nịu:"Chủ nhân, ta cũng muốn tu luyện nữa mà~"
Lăng Thiên bóp mạnh vào cặp vú của Tư Không Hồng Nguyệt khiến nàng rên lên một cái rồi nói:"Ở đây ta còn chưa có tư bản đặt chân, đợi khi không còn ai có thể uy hiếp được ta nữa thì chắc chắn sẽ thả ngươi cùng đám Ngưng Nhi ra ngoài!"
Muốn làm được như thế, Lăng Thiên hắn phải kiếm thật nhiều linh thạch, nếu như có trong tay 1-2 tỉ linh thạch thì việc gì mà hắn còn phải làm một tên đệ tử như thế này cơ chứ, cứ đường đường chính chính mà đánh bạo toàn bộ Vũ Thần tông đi cho rồi.
Tư Không Hồng Nguyệt có chút thất vọng, nhưng ngay sau đó nàng bị Lăng Thiên tiếp tục đè ra mà chơi khiến nỗi thất vọng đó tan biến trong phút chốc, trong gian phòng lại ngập tràn tiếng rên rỉ...
Một lúc sau, Lăng Thiên thu Tư Không Hồng Nguyệt trở về, hắn giờ phải nghĩ cách xem làm thế nào để có thể kiếm thật nhiều linh thạch cái đã.
"Xem ra ta thật sự phải đi buôn bán Pokemon rồi" Lăng Thiên suy tư, chợt đi tìm Cố Bối.
Biệt viện của Cố Bối.
Giờ đây, tuy Cố Hằng đã chết và Cố Lam nghiễm nhiên trở thành người thừa kế duy nhất nhưng nàng vẫn muốn ở lại biệt viện nhỏ này cùng đệ đệ, cao tầng Cố Thị thế gia cũng không có bất cứ dị nghị nào mà chấp thuật mong muốn của nàng.
Thấy người đến là Lăng Thiên, người hầu như được báo từ trước liền ngay lập tức niềm nở ra đón, nhiệt tình mà chiêu đãi rồi dẫn hắn tới gặp Cố Lam tiểu thư.
Lăng Thiên gặp lại Cố Lam sau bao ngay, chờ người hầu đi mất, hắn liền tiến tới, bế bổng Cố Lam lên, trao cho nàng một nụ hôn cực kỳ nồng thắm, sau đó mới hỏi:"Lam nhi, có nhớ ta không?"
Cố Lam thấy Lăng Thiên đến liền vô cùng vui mừng và hạnh phúc, nhưng lại giả vờ hờn dỗi quay mặt đi nói:"Xấu xa, mãi mới đến gặp thiếp, ta ghét chàng!"
Thấy giai nhân trong ngực mình giận dỗi, Lăng Thiên trìu mến bế bổng nàng đặt lên bàn làm việc, sau đó cười cười một cách dâm đãng nói:"Vậy để ta chuộc tội nhé...!"
-"Đừng mà, nơi này không được..." Cố Lam trong lời nói mờ ám, một tay khoác lấy cổ Lăng Thiên chờ hắn bế nàng vào trong giường!
Lăng Thiên cười cười, định tiếp tục công việc tái tạo sinh mệnh của mình thì một tiếng nói vang lên:"Tỉ phu, ta nghe nói ngươi tới!"
Cố Bối xông vào, nhìn thấy hình ảnh tỉ tỉ mình và Lăng Thiên có chút mờ ám, chợt ngượng ngùng cười:"Xin lỗi, ta chợt nhớ ra dường như có việc gấp!" Nói xong, hắn liền ba chân bốn cẳng chạy đi chỗ khác.
-"ĐỨNG LẠI!" Cố Lam quát lên, ngay lập tức Cố Bối dường như bị một lực lượng vô hình nào đó tóm trở lại.
"Xong...!" Cố Bối chán nản nghĩ.
"BỐP BỐP BỐP!"
"Á á á, đừng đánh mặt mà tỉ tỉ, tỉ phu!"
Tiếng rên rỉ dâm đãng bình thường không thấy đâu mà chỉ thấy tiếng quyền đấm cước đá loạn xạ cùng với tiếng rên la thất thanh của một chú heo con nào đó bị làm thịt...