Xích Linh tôn giả thực sự bó tay rồi, hắn không nghĩ chỉ vừa mới dứt miệng mà đã có tên học sinh làm được ngay lập tức, mà quan trọng nhất, Linh Viêm hắn triệu hồi ra không những không nhỏ mà còn to bằng cả cái ngón tay.
Vương Dương - tên Thiên Linh căn đến tử Tiểu Thiên Nguyên thế giới, là chân chó theo sau Hoa Lăng nhìn về phía Lăng Thiên bằng ánh mắt phẫn hận, trước khi tới Tây viện tụ luyện, Hoa Lăng đã cho hắn một thông báo, đó là:"Bằng mọi cách phải ngáng đường tên Lăng Thiên đó, không thể để hắn cùng Tiêu Ngữ đắc ý được"
"Cứ đợi đấy, đừng tưởng có thể sớm nhất triệu hồi Linh Viêm thì thành tựu sẽ đi được xa" Vương Dương oán niệm nghĩ.
Vũ Thần tông đẳng cấp vô cùng sâm nghiêm, những tên không bối cảnh như hắn bắt buộc phải phụ thuộc vào những thế gia công tử kia, thế nên việc Hoa Lăng nhắn nhủ khiến Vương Dương rất để tâm.
Sau Lăng Thiên, người kế tiếp làm được điều này cũng chính là thiếu nữ áo xanh kia, tuy đã vô cùng xuất sắc, những Linh viêm mà nàng triệu hoán ra được chỉ bằng một cái móng tay, so với Lăng Thiên hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.
"Chết tiệt, hắn tại sao làm được?" Thiếu nữ oán thầm nghĩ, nàng không nghĩ rằng vẫn sẽ có người cùng thế hệ mà vượt lên trước nàng, trong thâm tâm của nàng, cùng thế hệ, nàng phải là vô địch...
Xích Linh tôn giả nhìn một màn này cười khổ, hắn cũng không nghĩ chuyện này lại xảy ra như thế. Trước khi hắn nhận lớp, hắn đã điều tra thoáng qua bối cảnh của Lăng Thiên, là một tên thiên tài thiên linh căn cửu phẩm đến từ Tiểu Linh Lung thế giới, nhưng để có thể so với các thiên kiêu của Vũ Thần tông đã được bồi dưỡng tài nguyên từ nhỏ như vị thiếu nữ áo xanh kia thì hoàn toàn không có cửa.
Tuy hắn biết việc Thiên Linh căn cửu phẩm mang ý vị như thế nào, đó chính là tuyệt thế thiên tài, duy nhất trong lịch sử của Vũ Thần tông, nhưng đó cũng không mang lại ý vị là người đó chắc chắn sẽ vươn lên đỉnh cao nhất. Hắn trong lịch sử làm đạo sư cũng đã chứng kiến rất nhiều thiên tài như Lăng Thiên, rất nhiều người tuy cũng có thiên linh căn thất, bát phẩm nhưng vì vấn đề thân phận thấp hèn, thiếu vắng tài nguyên tu luyện mà không thể đột phá được tới Thiên Tinh cảnh chứ đừng nói đến Thiên Chuyển cảnh.
Cuối cùng, ngoài Lăng Thiên và nữ nhân áo xanh ra, vẫn còn thêm 10 tên đệ tử nữa một lúc sau có thể ngưng tụ Linh Viêm, với con số đó tuy có hơi ít ỏi nhưng đã vượt qua sự mong chờ của Xích Linh tôn giả.
Hắn cười cười, nhìn vào hai mươi ba tên đệ tử không có làm được nói:"Các ngươi đừng có buồn rầu, lần thứ nhất có thể ngưng tụ được Linh Viêm đều là chân chính võ đạo thiên tài, tâm tư thuần khiết mới có thể làm đến, còn những người khác không làm được, về sau cố gắng thử vài lần nữa chắc chắn sẽ thành công, bài học hôm nay tới đây thôi, hẹn gặp lại các ngươi ba ngày sau!"
Sau khi Xích Linh tôn giả rời khỏi, thiếu nữ áo xanh tiến tới phía Lăng Thiên, ánh mắt ngạo nghễ đánh giá hắn rồi nói:"Ngươi chính là tên thiên tài tới từ Tiểu Linh Lung thế giới kia?"
Lăng Thiên thấy có người tiến tới bắt chuyện với mình, lúc này hắn nhìn lại, đó là một cô gái mặc thanh y, người cao ráo, trái ngược với gương mặt lạnh lùng đầy kiêu căng của nàng là một thân hình bốc lửa, cặp mông căng mọng đầy đặn, đôi chân dài, vòng eo thon gọn, đôi môi đỏ ửng, mà đáng làm người chú ý nhất chính là bầu vú của nàng, nó còn to hơn cả Hô Duyên Lan Nhược nữa... Quả là một vưu vật trời sinh!
-"Ta đang nói chuyện với ngươi đấy" Thấy Lăng Thiên cứ nhìn chăm chăm vào ngực mình, thiếu nữ có chút cáu giận.
-"Đúng, ngươi là?" Lăng Thiên dò hỏi.
-"Ta là Long Vũ Âm đến từ Long Ấn thế gia, ngươi là người đầu tiên cùng thế hệ dám vượt mặt ta, chúc mừng ngươi gây cho ta sự hứng thú không hề nhỏ, hi vọng trong tương lai chúng ta còn có thể tiếp tục, khi đó ta sẽ không nương tay đâu" Nói xong, bất kể Lăng Thiên phản ứng thế nào, nàng hất nhẹ mái tóc dài sang một bên rồi bỏ đi.
Lăng Thiên sững sờ một lúc, sau đó đôi mắt trừng to kinh hỉ, đây chính là Long Vú Âm a... à nhầm Vũ Âm, là người con gái hắn ấn định phải thu khi tới Long Khư Giới Vực này.
"Chết tiệt, biết nàng chính là Long Vũ Âm thì ta đã cho nàng hít khói về thiên phú rồi, hóa ra ta vẫn có chút nương tay" Lăng Thiên có chút thất vọng. Trong nguyên tác, theo như hắn nhớ rằng nàng chính là nữ nhân tôn thờ sức mạnh, ai có thể đánh bại nàng ở cùng thế hệ thì người đó chính là người mà Long Vũ Âm yêu.
Long Vũ Âm rời đi thì có một tên thanh niên bước tới, choàng tay thân mật khoác lên vai Lăng Thiên tươi cười hỏi:"Bị Long Vũ Âm để mắt tới, không biết nên vui hay buồn dành cho ngươi đây?"
Lăng Thiên cũng lười đẩy cánh tay hắn ra, chỉ thờ ơ nói:"Long Vũ Âm thì sao?"
Thiếu niên ngạc nhiên nói:"Chả nhẽ ngươi không biết nàng chính là thiên chi kiêu nữ của Long Ấn thế gia sao? Người mang Xích Long huyết mạch, thân thể nàng cường hãn đến nỗi liền nhị phẩm bảo khí cũng không thể làm tổn thương nàng được. 2 năm trước khi biết tin mình đính hôn, nàng ngay lập tức phế bỏ tên hôn phu kia, khiến cho hắn từ đó không cách nào thượng được nữa?" Thiếu niên nói đến đây, có chút co rúm chân lại.
-"Ngươi có vẻ như rất hiểu nàng a? Vậy ngươi nói xem ngươi là ai?" Lăng Thiên cười hỏi.
-"Ngươi có thể gọi ta là Bối gia là được rồi?" Tên thanh niên kia cười vui vẻ.
"Bối gia? Cái tên này có chút quen quen tai? Lăng Thiên thầm nghĩ, sau đó trừng mắt ngạc nhiên hỏi:"Ngươi chính là Cố Bối?"
Thấy Lăng Thiên biết tên mình, Cố Bối có chút kinh ngạc:"Nhìn ngươi giống như không có biết Long Vũ Âm rõ ràng, nhưng sao lại biết tên ta rõ như vậy?"
Làm sao có chuyện Lăng Thiên không biết hắn cơ chứ, không phải vì Lăng Thiên có sở thích đam mỹ mà đặc biệt quan tâm hắn, chẳng qua tên Cố Bối này có một người tỉ tỉ, nghe nói rất xinh đẹp, khiến cho Lăng Thiên không tự chủ được mà nhớ thương thôi.