Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta

Chương 955 - Gặp lại Từ Tam Thạch

Trước Sau

break
Đường Long được sắp xếp hỗ trợ cho Chu Y dạy học tại Tân sinh nhất ban. Chu Y để cho những người trong lớp bầu ra lớp trưởng, đa phần đều chọn Đường Vũ Đồng làm lớp trưởng vì nàng trước đó trong đối chiến đã thể hiện ra Quang Minh Nữ Thần Điệp Võ Hồn nên có nhiều người chọn nàng.

Chu Y dạy lớp thì Đường Long chứng kiến nàng thể hiện ra run S khí chất. Tra tấn các học viên khiến bọn hắn kêu khổ than trời. Những người từng chịu đến ma quỷ huấn luyện của Đường Long đều không cảm thấy gì, những bài tra tấn của Chu Y so với ma quỷ huấn luyện của Đường Long chỉ là chuyện nhỏ.

Mỗi ngày tan học thì Đường Long hỗ trợ Hoắc Vũ Hạo bán cá nướng hoặc cùng những nữ hài khác đi dạo. Giống như thường ngày, Hoắc Vũ Hạo làm ra cá nướng đều bị cướp sạch. Đúng lúc này, từ Sử Lai Khắc Học viện chỗ cửa lớn đi ra mấy vị nữ học viên trên người mặc Tử sắc đồng phục, đi ở phía trước nữ hài thu hút vô số ánh mắt.

Nàng nhìn qua chỉ có mười bốn, năm tuổi, vóc người thon dài cân xứng, một con mái tóc dài màu vàng kim hiện lên đại cuộn sóng trạng rối tung ở sau gáy, da thịt trắng hơn tuyết, hai mắt như một trong suốt thanh thủy, nhìn quanh thời khắc, tự có một phen thanh nhã cao hoa khí chất. Dung sắc như ngọc, như trăng non sinh vựng, như hoa thụ đống tuyết, nhu tình xước thái, mị với ngôn ngữ, mềm mại uyển chuyển thời khắc, xinh đẹp không gì tả nổi. Cái kia nghiêng nước nghiêng thành phong thái phảng phất lệnh chu vi tất cả nhan mão sắc cũng vì đó ảm đạm tựa như.

Những nữ học viên mặc Tử sắc đồng phục ngửi được mùi cá nướng từ quầy của Hoắc Vũ Hạo đều nhìn sang, các nàng đi tới thì những người khác không tự chủ né sang một bên tạo thành một thông lộ, nàng cùng cái khác vài tên học viên nữ thẳng đi tới khảo lô trước. Xem đến mọi người chủ động nhường đường, cái kia tuyệt sắc thiếu nữ nhưng không cao ngạo, mặt mỉm cười vô cùng ôn hòa hướng về nhường đường chúng học viên gật đầu hỏi thăm, mọi việc đã gặp nàng nụ cười các học viên đều bị sắc mặt đỏ lên, tràn đầy hưng phấn.

Nhìn thấy cái kia tuyệt sắc thiếu nữ dung nhan, Hoắc Vũ Hạo cũng là ngẩn ngơ, trước đây hắn gặp gỡ đẹp nhất nữ tử chính là Đường Nhã, trước mắt tên này trên người mặc áo tím học viên nữ không chỉ tại dung mạo trên không chút nào kém hơn Đường Nhã, càng là nhiều hơn một loại dịu dàng ôn hoà khí chất, hơn nữa nàng giữa hai lông mày cái kia một vệt tổng thể thì không cách nào tan ra vẻ u sầu, nhưng là ta thấy mà yêu. So với nàng, Đường Nhã chính là một cái hoạt bát rộng rãi yên vui phái , còn tướng mạo chi so với, chính là nhân giả gặp nhân chuyện.

- Học đệ, cái này cá nướng bán thế nào?(Giang Nam Nam)

- Học tỷ, 5 Đồng Hồn Tệ một đầu.(Hoắc Vũ Hạo)

Lúc này, Hoắc Vũ Hạo vừa đem mười tám cái thu rồi tiền cá nướng toàn bộ giao phó liền còn lại cuối cùng hai cái tại khảo lô, cái này là Đường Long nhờ hắn để lại cho Đường Nhã.

- Có điểm quý giá nga. Cân nhắc đến thành phẩm cùng ngươi gia công, nhiều nhất 3 Đồng Hồn Tệ là được rồi đi?(Giang Nam Nam)

Hoắc Vũ Hạo sửng sốt, hắn không nghĩ tới như vậy dung nhan thiếu nữ không ngờ lại sẽ cùng mình trả giá, lúc trước có thể chưa bao giờ có một tên học viên làm như vậy quá.

- Xin lỗi, ta cá nướng chắc giá, hơn nữa ngày hôm nay cũng đã bán xong.(Hoắc Vũ Hạo)

Hoắc Vũ Hạo sẽ không tùy ý thay đổi giá tiền, đây là Đường Nhã định nên hắn cũng không có ý định thay đổi, nếu thay đổi sẽ làm cho những học viên khác về sau cũng tùy ý thay đổi giá.

- Thật có lỗi, ta chỉ là tùy tiện tính toán một chút. Nếu như sau đó có cơ hội, ta lại nếm thử.(Giang Nam Nam)

- ŧıểυ tử, ngươi dám không bán?(Từ Tam Thạch)

Lúc này, một giọng nam hét lên bên trong tràn ngập tức giận. Một điểm kim quang thẳng đến Hoắc Vũ Hạo quầy hàng bắn như điện mà đi.

Đinh

Kim quang kia chuẩn xác trong số mệnh tại khảo lô trên, lại hoàn chỉnh lún vào tiến vào, rõ ràng là một viên kim hồn tệ. Ngay sau đó, một bóng người nhanh chân mà tới, cấp tốc lướt qua cái kia tuyệt sắc thiếu nữ đã đến Hoắc Vũ Hạo quầy hàng trước, giơ tay liền hướng hắn khảo lô trên hai cái cá nướng chộp tới.

Bởi vì cá nướng muốn nắm giữ hỏa hầu, Hoắc Vũ Hạo vẫn mở ra chính mình Linh Mâu Võ Hồn. Cái kia chụp vào cá nướng tay tuy rằng rất nhanh, nhưng Hoắc Vũ Hạo thông qua tinh thần dò xét nhưng có thể liêu địch tiên cơ, cướp trước một bước mò lên hai cái cá nướng lùi về sau vài bước.

Hoắc Vũ Hạo mới định thần nhìn người này dáng dấp.

Người này một thân màu đen đồng phục học sinh, dĩ nhiên là một tên sáu năm cấp học viên, nhìn qua tuổi cùng Bối Bối gần như, thân hình cao lớn, có thể so với cùng món ăn đầu, lông mày rậm mắt hổ, mũi thẳng miệng vuông, quả thực là tướng mạo đường đường. Trắng nõn da dẻ bởi vì phẫn nộ nổi lên mấy phần ửng hồng, hơi trẻ con phì khuôn mặt khí thế bức người.

- Ai? Muốn chết?(Từ Tam Thạch)

Từ Tam Thạch đang nổi giận nên không có kiềm chế, chân phải quét qua, Hoắc Vũ Hạo lò nướng đã bị đá ngã ở một bên. Đồng thời vừa sải bước ra, đại thủ thẳng đến Hoắc Vũ Hạo ngực chộp tới. Khi Từ Tam Thạch chuẩn bị có hành động tiếp theo thì ba giọng nói cùng nhau vang lên.

- Ngươi làm gì?(Giang Nam Nam)

- Ngươi thử động một cái xem.

Giang Nam Nam lúc này nàng là vẻ mặt vẻ kinh nộ. Đường Long đang ngồi ở một bên gọi ra Long Thần Vương công về phía bàn tay của Từ Tam Thạch. Từ Tam Thạch hiển nhiên không nghĩ tới có người hội hướng tự mình ra tay, có chút vội vàng không kịp chuẩn bị, hắn một tay cầm lấy Hoắc Vũ Hạo, một tay cầm lấy cá nướng, muốn ngăn cản đối thủ công kích, nhất định phải muốn thả vứt bỏ một bên mới được.

Từ Tam Thạch lựa chọn buông tha cho chính là Hoắc Vũ Hạo, cổ tay run lên, Hoắc Vũ Hạo tựu ngang bay đi ra ngoài đồng thời cơ thể Từ Tam Thạch như nhận trùng kích bay về phía khác.

- Nam Nam, muốn ăn cá nướng có thể nói với ta một tiếng mà.

Giang Nam Nam nhìn Đường Long đứng cách mình không xa liền chạy vội tới nhào vào trong lòng Đường Long. Nàng đã lâu không có gặp Đường Long nên kích động không thôi.

- ŧıểυ tử, ngươi dám ôm Nam Nam. Nhanh buông tay cho lão tử.(Từ Tam Thạch)

Từ Tam Thạch thân thể kịch liệt run lên, ánh mắt cũng là bỗng nhiên ngưng trệ, trong mắt hổ lửa giận đại phóng, ba cái Hồn Hoàn trong nháy mắt liền từ dưới chân được đưa lên, 2 Hoàng 1 Tử, cái kia nguyên bản trắng nõn da thịt nhan sắc lập tức trở nên ám xuống tới, cơ nhục bành trướng, cả người đều phồng lớn lên một vòng, kỳ lạ nhất là, khi hắn trong tay phải, nhiều hơn một mặt đường kính ước chừng tại một mét năm tả hữu màu đen quy giáp thuẫn.

- Từ Tam Thạch, ta nhớ rằng đã từng cảnh cáo ngươi không lên ve vảng Nam Nam nữa ư? Ngươi đây là muốn chết sao?

Từ Tam Thạch lúc này mới nhận ra người ôm Giang Nam Nam là Đường Long thì sắc mặt biến hóa kịch liệt.

- Ngươi là… Đường Long.(Từ Tam Thạch)

- Đúng vậy, xem ra ngươi vẫn còn nhớ. Nếu vậy, ngươi hẵn là biết không coi cảnh báo của ta là có hậu quả gì.

- Với lại ngươi âm hồn bất tán quấy lấy Nam Nam làm nàng rất khó chịu đồng thời dùng thân phận Hắc sắc Học viên tại Học viện tuyên truyền Giang Nam Nam là nữ nhân của ngươi. Ta nghĩ nên đánh tàn phế ngươi một trận.

- Ngươi dám sao? Học viện nghiêm cấm học viên trong lúc giao thủ không được giết người.(Từ Tam Thạch)

- Có gì không dám, dù ta có giết ngươi thì bọn họ cũng không nói gì đâu.

Đường Long cũng không có nói nhảm, trực tiếp động thủ. Long Thần Võ Hồn phụ thể cùng với trên người Long Thần Khải Giáp sáng lên năm kim văn mà thân Long Thần Thương cũng có năm kim văn sáng lên.

- Từ Tam Thạch chuẩn bị lãnh hội hậu quả mà ngươi gây ra chưa?

- Ta gây hậu quả gì?(Từ Tam Thạch)

- Thứ nhất, ta đã từng cảnh cáo ngươi không nên tiếp xúc với Giang Nam Nam nữa nhưng ngươi vận mặt dày đeo bám.

- Thứ hai, dám đả thương đồ đệ của ta.

Đường Long trực tiếp đâm Long Thần Thương về phía Từ Tam Thạch, Từ Tam Thạch biết sự lợi hại của Đường Long nên không dám ngạch kháng. Từ Tam Thạch cắn răng vận dụng thiên phú Huyết mạch của mình.

- Đừng có xem thường người, ta đã khác xưa rồi.(Từ Tam Thạch)

- Thần Thú Huyết Mạch Thiên Phú – Hồn Hoàn Tổ Hợp.(Từ Tam Thạch)

Từ Tam Thạch hét lên mà ba Hồn Hoàn của hắn bay ra dung hợp thành Vạn năm Hồn hoàn. Chiêu thức này của Từ Tam Thạch hình thành một thuẫn bài lục sắc tỏa ánh sáng hoàng kim, ngăn chặn đòn tấn công và nuốt chửng lấy nó, bù đắp năng lượng cho bản thân.

Khang

Mũi thương hội tụ cả sức mạnh năm Hồn hoàn va chạm với thuẫn bài lục sắc nuốt lấy năng lượng đang tỏa ra. Từ Tam Thạch thấy vậy vui mừng không thôi, khi hắn tưởng rằng mình có thể phòng thủ được thì thuẫn bài xuất hiện vết nứt sau đó bể nát. Từ Tam Thạch một ngụm máu tươi phun ra ngoài và quỳ một chân xuống đất.

- Ta ngay tại đây tuyên bố, Giang Nam Nam là thuộc về ta, ai dám làm phiền nàng thì coi chừng đấy.

Giang Nam Nam ửng đỏ khuôn mặt khi Đường Long ở trước mặt nhiều người tuyên bố như vậy, nàng quá xấu hổ nên rúc vào trong lòng Đường Long. Nghe Đường Long nói vậy thì Từ Tam Thạch khó thể tin ngẩng đầu lên vừa vặn thấy được Giang Nam Nam chủ động rúc vào trong lòng Đường Long, sắc mặt hắn trắng xám rồi nhịn không được đả kích mà thổ huyết ngất đi.

Đường Nhã mấy ngày sau vui vẻ khoe với Đường Long, mình đạt được Huyền Thủy Đan. Hỏi ra mới biết thì Đường Nhã mang theo Bối Bối tới tìm Từ Tam Thạch muốn lợi tức từ việc đả thương Hoắc Vũ Hạo.



Võ Hồn phân viện

- Mị Nhi Phó Viện trưởng cảm thấy sự tình giữa Đường Long và Từ Tam Thạch cảm thấy thế nào?(Tiền Đa Đa)

- Từ Tam Thạch ỷ vào mình có thân phận là Tử sắc học viên cùng thiếu chủ Huyền Vũ Tông làm càn tại Học viện một đoạn thời gian bị dạy dỗ cũng là đáng đời.(Thái Mị Nhi)

- Học viên đánh nhau thì chúng ta không có quản nhưng Đường Long có phải ra tay quá ác không? Trên phương diện thực lực dùng toàn lực đánh Từ Tam Thạch bị thương. Trên phương diện lời nói đả kích Từ Tam Thạch.(Tiền Đa Đa)

- Như vậy, sẽ làm ảnh hưởng đến Từ Tam Thạch con đường Hồn Sư sau này.(Tiền Đa Đa)

- Chẳng lẽ Giang Nam Nam nữ hài kia cũng không có chịu ảnh hưởng sao? Nàng bị Từ Tam Thạch suốt ngày quấy rầy không thể chuyên tâm tu luyện, Từ Tam Thạch trong Học viện thả ra ngoan thoại làm Giang Nam Nam khó kết bạn.(Thái Mị Nhi)

- Hồn Sư Giới cũng cần những người hợp tác lẫn nhau mà không phải lẫn nhau khiêng kỵ hợp tác.(Thái Mị Nhi)

- Phó viện trưởng đi khuyên nhủ Đường lão sư thu liễu một chút đi.(Tiền Đa Đa)

Thái Mị Nhi liếc nhìn Tiền Đa Đa không có lên tiếng mà rời đi.

Hồn đa͙σ Khí phân viện

- Chuyện này e rằng có chút rắc rối với bên Huyền Vũ Tông.(Ngôn Thiết Triết)

- Sử Lai Khắc chúng ta cũng không e ngại Huyền Vũ Tông. Bọn họ chỉ có hai tên Phong Hào Đấu La mà chúng ta có trên 10 vị Phong Hào Đấu La thì cần gì sợ.(Tiên Lâm Nhi)

- Chúng ta vẫn không làm động tĩnh quá lớn. Cô đi thuyết phục Đường lão sư đừng có gây chuyện nữa.(Ngôn Thiếu Triết)

- Được rồi.(Tiên Lâm Nhi)

Tiên Lâm Nhi và Thái Mị Nhi cũng nghe được việc Đường Long ra mặt cho Giang Nam Nam, các nàng đi tìm Đường Long mà trong đầu nhịn không được hồi tưởng lại cảnh tượng mình thấy được khi Đường Long cùng Diệp Tịch Thủy vận động cùng nhau. Vừa nghĩ tới đó thì sắc mặt các nàng đỏ lên.

Tiên Lâm Nhi cùng Thái Mị Nhi đang đi trên đường đụng mặt nhau ở ký túc xá mà Đường Long đang ở.

- Mị Nhi, ngươi tới đây làm gì?(Tiên Lâm Nhi)

- Được viện trưởng ủy thác tới khuyên nhủ Đường Long.(Thái Mị Nhi)

- Ta cũng vậy, cùng nhau đi.(Tiên Lâm Nhi)

Tiên Lâm Nhi và Thái Mị Nhi cùng nhau tới tới gian phòng của Đường Long, các nàng cũng có dự tính trong lòng mình. Tiên Lâm Nhi đưa tay gõ cửa phòng, từ bên trong vang lên giọng của Đường Long.

- Vào đi.

Tiên Lâm Nhi đẩy cửa đi vào mà Thái Mị Nhi theo vào. Đường Long ngạc nhiên khi Tiên Lâm Nhi và Thái Mị Nhi cùng nhau tới tìm mình.

- Có chuyện tìm ta sao?

Thái Mị Nhi giải thích lý do vì sao tìm tới cho Đường Long nghe, Đường Long chỉ cười trừ mà trong lòng khinh thường Tiền Đa Đa.

- Trời cũng đã khuyn rồi, ở lại ăn cơm rồi về.

Đường Long đứng lên vào trong bếp nấu vài món, Tiên Lâm Nhi và Thái Mị Nhi nghe vậy đôi mắt sáng lên, các nàng không ngờ tới Đường Long lại biết nấu ăn.

Chờ một chút thì Đường Long nấu xong món ăn bưng lên cho Tiên Lâm Nhi với Thái Mị Nhi ăn, các nàng dùng bữa xong đều hài lòng vỗ bụng mình, các nàng ánh mắt nhìn nhau nhưng đang dùng Hồn lực giao tiếp.

- Mị Nhi, cậu ăn xong có thể rời đi.(Tiên Lâm Nhi)

- Câu đó thì ta phải nói với cô mới đúng đấy.(Thái Mị Nhi)

- Đừng tưởng rằng ta không biết ý đồ của cô là gì?(Thái Mị Nhi)

- Hừ, làm như ta cũng không biết cô có ý định gì vậy?(Tiên Lâm Nhi)

Tiên Lâm Nhi và Thái Mị Nhi lẫn nhau trừng mắt nhìn đối phương, các nàng đang trừng mắt nhận ra cơ thể mình bị người đụng chạm, các nàng biết trong phòng chỉ mỗi Đường Long nên không cần nghĩ cũng biết là ai.

- Đường Long, cậu nói xem chọn ai trong số hai người?(Tiên Lâm Nhi)

- Đúng vậy, anh nói ra lựa chọn của mình đi.(Thái Mị Nhi)

Tiên Lâm Nhi và Thái Mị Nhi đều nhìn về phía Đường Long chờ cậu đưa ra đáp án của mình. Đường Long nhìn Tiên Lâm Nhi một chút lại nhìn Thái Mị Nhi một chút nhưng mỉm cười, cậu làm ra lựa chọn của mình rất bá đa͙σ.

- Cả hai người đều muốn.

Tiên Lâm Nhi và Thái Mị Nhi nháy mắt đỏ mặt sau đó hờn dỗi nhìn Đường Long.

- Đường lão sư đúng là tham lam.(Tiên Lâm Nhi)

- Haha, ta chính là tham lam đấy. Dù sao, cả hai người cùng lên cũng không thể chèo chống được ta tiến công đâu.

Lời nói của Đường Long đã xúc động đến Tiên Lâm Nhi và Thái Mị Nhi, các nàng liếc nhau cùng lúc nhào tới đẩy ngã Đường Long xuống giường. Các nàng đưa tay tuột quần Đường Long xuống lộ ra ©ôи th!t cương cứng chỉ thiên.

- Tuy là lần trước đã chứng kiến nhưng khoảng cách gần thấy nó làm ta không khỏi sửng sốt.(Tiên Lâm Nhi)

- Đúng vậy, thứ này to vậy không biết nhét vào có vừa không?(Thái Mị Nhi)

- Chẳng phải hai người thử sẽ biết sao?

Đường Long cười khẩy kí©ɧ ŧɧí©ɧ Tiên Lâm Nhi và Thái Mị Nhi, hai người nhìn nhau sau đó cùng lúc cúi đầu dùng lưỡi của mình liếʍ thân ©ôи th!t. Không chỉ vậy các nàng còn dùng tay của mình nắm vuốt thân ©ôи th!t.

- Hai em vẫn chưa kí©ɧ ŧɧí©ɧ hết đâu. Các em dùng thêm ngực của mình đi.

Tiên Lâm Nhi và Thái Mị Nhi nghe vậy không có phản đối mà làm theo, kích tình như vậy thì Đường Long không có kiềm chế nữa mà phóng tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra ngoài. Tiên Lâm Nhi và Thái Mị Nhi mặt dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà Đường Long vừa mới phóng ra, các nàng dừng động tác u oán nhìn Đường Long.

- Anh làm gì mà ra nhiều thế?(Tiên Lâm Nhi)

- Các em kích tình sướиɠ qua nhất thời không kiềm chế bản thân mình được.

- Nếu vậy anh cần phải cho bọn em thứ đó vào bên trong.(Thái Mị Nhi)

- Từng người đều có không cần phải tranh giành.

Thái Mị Nhi biết điều đi sang bên ngòi xuống quan sát hai người vận động. Tiên Lâm Nhi không kịp chờ đợi nữa mà dùng tay ấn Đường Long xuống giường mà bản thân nàng di chuyển cơ để mông mình ở ngay vị trí eo của Đường Long.



- Em muốn làm kỵ sĩ.(Tiên Lâm Nhi)

Tiên Lâm Nhi dứt lời thì tay cầm ©ôи th!t giữ cho nó không cử động trái phải nữa sau đó đặt mông ngồi xuống, ©ôи th!t trực tiếp xuyên phá mở rộng thành âʍ ɦộ sang hai bên, màng trinh bị ©ôи th!t xuyên thủng và huyết chảy ra. Tiên Lâm Nhi cơ thể vì thế mà rung lên.

Phạch Phạch Phạch

Đường Long đưa tay vịn lấy phần eo của Tiên Lâm Nhi mà bắt đầu nhấp hông mình.

- Ahhhhh… mạnh quá… Ahhhh… dài quá… Ahhhh… anh nhấp… Ahhhh… mạnh quá.(Tiên Lâm Nhi)

Tiên Lâm Nhi trợn mắt le lưỡi tận hưởng kɧoáı ©ảʍ mỗi lần Đường Long nhấp hông mang lại cho nàng. Tiên Lâm Nhi hai tay chống lên bụng Đường Long cũng nhấp mông mình theo.

Phạch Phạch Phạch

- Anh nhấp… Ahhhh… Ahhh… mạnh quá… Ahhhh… em không chịu nổi… Ahhhh… giảm lại đi.(Tiên Lâm Nhi)

Tiên Lâm Nhi bờ mông hiện đang được bàn tay của Đường Long tóm lấy, cậu dùng bàn tay mình đưa lên lại ấn xuống mà hông lại nhấp liên tục.

- Ahhhh… thít quá… Ahhhh… anh vẫn thường làm vậy với… Ahhhh… Ahhhhh… những người khác sao?(Tiên Lâm Nhi)

- Hắc hắc, đúng vậy. Bọn họ thường được anh chăm sóc tận tình.

- Thật… ước ao… Ahhhh… các nàng… Ahhhh… được anh chăm sóc… Ahhhh… bót quá.(Tiên Lâm Nhi)

Bên trong âʍ ɦộ của Tiên Lâm Nhi thì thành âʍ ɦộ hai bên co thắt lại siết chặt ©ôи th!t đang ở bên trong, vì thế mà tϊиɧ ɖϊ©h͙ lại rỉ ra từng đợt khiến Tiên Lâm Nhi cảm giác bụng dưới của mình nong nóng mà cơ thể nàng dần khô nóng lên.

- Ahhhhh… thít quá… Ahhhh… lão công… làm gì đó… Ahhhh… cho nó giãn ra đi.(Tiên Lâm Nhi)

Tiên Lâm Nhi cầu khẩn Đường Long nên cậu kề miệng tới vành tai của nàng đưa lưỡi ra liếʍ láp hoặc dùng răng cắn lấy nó.

- Ahhhh… đỡ hơn nhiều rồi… Ahhhh… lão công… kiềm chế… Ahhhh… lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình đi.(Tiên Lâm Nhi)

Phạch Phạch Phạch

- Ahhhh… lão công… Ahhhh… tư thế này… Ahhh… làm trước mặt… Mị Nhi… Ahhhhh… xấu hổ lắm.(Tiên Lâm Nhi)

- Yên tâm, hồi sau thì nàng ấy cũng cùng chung cảnh ngộ với em thôi.

Tiên Lâm Nhi nghe vậy không có hảo ý hướng về phía Thái Mị Nhi mỉm cười, Thái Mị Nhi đang ngồi ở một bên nghe được cuộc đối thoại giữa Đường Long và Tiên Lâm Nhi sửng sốt không thôi.

- Hai người dám tính kế ta?(Thái Mị Nhi)

- Hahaha, Mị Nhi không nên cuồng nộ nha. Chúng ta tỷ muội đồng tiến đồng thối.(Tiên Lâm Nhi)

Tiên Lâm Nhi đại chiến cùng với Đường Long suốt 4h mới kết thúc, may là nàng có thực lực Phong Hào Đấu La 94 cấp, bởi vậy sức lực của nàng vẫn trụ được. Nàng đợi cho đến khi Đường Long phóng vào bên trong mình nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ mới đứng dậy nhường chỗ cho Thái Mị Nhi.

Thái Mị Nhi thấy Đường Long nhìn mình liền chủ động đi tới, vũ mị nhìn Đường Long.

- Anh nhẹ nhàng với em thôi, đây là lần đầu.(Thái Mị Nhi)

Đường Long gật đầu đưa tay trượt theo bắp đùi của Thái Mị Nhi tới gần nơi tư mật của nàng sau đó tách ra đôi chân. Đường Long đề thương lên trận, ©ôи th!t dần theo sức đẩy xâm nhập vào bên trong.

- Ưm… có chút đau đớn… Ưm.(Thái Mị Nhi)

- Chịu đựng một chút, một hồi sẽ hết thôi.

Đường Long đẩy ©ôи th!t vào bên trong âʍ ɦộ không có vội nhấp ngay mà chờ một lát để cho Thái Mị Nhi thích ứng với việc phá thân, Thái Mị Nhi cũng biết Đường Long đang chờ mình thích ứng thì trong lòng cảm động không thôi.

- Em… đỡ hơn rồi… anh động đi.(Thái Mị Nhi)

Thái Mị Nhi ra hiệu cho Đường Long có thể cử động được rồi, Đường Long gật đầu tỏ ra hiểu rõ sau đó nhấp hông từ từ rồi tăng dần tốc độ lên.

Phạch Phạch Phạch

- Ahhhhh… Ahhhhh… sướиɠ quá… Ahhhh… mới vào mấy nháy… Ahhhh… mà sướиɠ vậy sao?(Thái Mị Nhi)

- Hơn nữa, bên trong… Ahhhh… bót quá… Ahhhh… với thít nữa.(Thái Mị Nhi)

©ôи th!t bên trong âʍ ɦộ bị thành âʍ ɦộ từng thớt thịt như bàn tay xoa bóp lấy thân ©ôи th!t mà tϊиɧ ɖϊ©h͙ thỉnh thoảng lại chảy ra. Cứ mỗi lần ©ôи th!t rút ra y như rằng sẽ có tϊиɧ ɖϊ©h͙ trào ra ngoài.

- Ahhhh… đừng có đâm… mạnh vậy…Ahhhh… âʍ ɦộ của em… Ahhhh… chịu không nổi đâu.(Thái Mị Nhi)

Thái Mị Nhi miệng không ngừng phát sinh âm thanh rêи ɾỉ làm cho Đường Long hăng máu không thôi. Cậu hông hoặt động liên tục đâm vào bên trong.

Phạch Phạch Phạch

- Ahhhh… tư thế này… Ahhhh… em không chịu… đâu… Ahhhh… xấu hổ lắm.(Thái Mị Nhi)

- Không được, ban nãy cậu đã chứng kiến tớ xấu hổ thì giờ tớ phải chứng kiến.(Tiên Lâm Nhi)

- Hắc hắc, Mị Nhi xem ra em phải chịu khổ rồi.

Đường Long cười tà nhìn Thái Mị Nhi, Thái Mị Nhi sắc mặt cười khổ khi nghe Tiên Lâm Nhi với Đường Long kẻ xướng người họa.

Phạch Phạch Phạch

- Lão công… Ahhhh… cầu anh… Ahhhh… tha cho em đi… Ahhhh… không chịu nổi nữa… Ahhhh… anh ch-ch suốt mấy canh giờ rồi.(Thái Mị Nhi)

Phọt

Đường Long bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong mới thỏa mãn dừng lại, cậu nhìn Thái Mị Nhi đổ gục ở trong lòng mình liền bế nàng vọt vào phòng tắm rửa sạch mọi thứ trên cơ thể, khi đi ra ngoài thì Đường Long thấy Tiên Lâm Nhi đã nằm trên giường.

Đường Long bế Thái Mị Nhi lại giường đặt nàng nằm gọn gàng sau đó ôm hai mỹ nữ chìm vào giấc ngủ. Hôm sau, Đường Long tỉnh dậy thấy Tiên Lâm Nhi với Thái Mị Nhi đang đưa tay chống cằm nhìn mình.

- Hai em dậy hồi nào vậy?

- Cách đây ít phút đã dậy rồi, thấy anh ngủ hương quá không nỡ đánh thức.(Tiên Lâm Nhi)

- Anh đúng là quái vật khi làm cả hai bọn em mà vẫn sung sức được.(Thái Mị Nhi)

- Hắc hắc, giờ các em biết sự lợi hại của anh chưa? Chúng ta dậy thôi.

Tiên Lâm Nhi và Thái Mị Nhi hầu hạ Đường Long mặc lại quần áo, đổi lại Đường Long mặc quần áo cho các nàng rồi ra khỏi phòng. Trên đường đi, Tiên Lâm Nhi với Thái Mị Nhi đi đường có chút khó khăn, điều này làm cho các nàng u oán trừng lấy Đường Long.
break
(Cao H) Dạy Dỗ Phu Quân
cao H, kết 1v1, ngôn tình
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Thiếu Phụ Khuê Phòng Và Thiếu Gia Hắc Đạo
Ngôn tình Sắc, Đô Thị, 1x1
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc