Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta

Chương 1210 - Lãnh Diêu Thù tới

Trước Sau

break
Trên đường về Đông Hải Học Viện từ Phân bộ Truyền Linh Tháp thì Đường Vũ Lân có biểu hiện khác thường, Vũ Trường Không lắc mình kiểm tra Đường Vũ Lân.

- Đây là…(Tạ Giải)

- Vũ lão sư, tình huống của Vũ Lân là…(Long Hằng Húc)

- Hắn không có chuyện gì, là Hồn Linh tiến hóa.(Vũ Trường Không)

Cả đám đều giật mình khi nghe Vũ Trường Không nói ra việc Hồn Linh của Đường Vũ Lân tiến hóa.

- Có gì đáng ngạc nhiên sao? Hồn Linh của Vũ Lân tiên thiên quá mức yếu bớt, các ngươi hẵn cũng biết quy tắc của Thăng Linh Đài khi giết chết một con Hồn Thú?

- Vũ Lân Hồn Linh niên hạn chỉ có 10 năm mà hắn đích thân giết chết Bách niên Hổn Thú – Độc Giác Long cùng Thiên niên Hồn Thú – Tinh Thể Hùng ít nhất thu được 120 năm niên hạn Hồn Hoàn. Cộng thêm hắn chỉ mới Nhất Hoàn thì sẽ không bị chia bớt đi, vì thế Hồn Linh của hắn từ 10 năm thành 130 năm.

Đường Vũ Lân bị Vũ Trường Không đuổi về ký túc xá an tĩnh để Hồn Linh tiến hóa nhưng bản thân Vũ Trường Không lại tọa trấn ở trong phòng đảm bảo Hồn Linh của Đường Vũ Lân tiến hóa thành công. Đổi lại người khác không đáng giá để Vũ Trường Không làm như vậy nhưng Đường Vũ Lân lại khác, hắn có Võ hồn biến dị đặc thù, Vũ Trường Không muốn duy trì quan sát, bảo đảm hắn trong quá trình tiến hóa Hồn Linh sẽ không xuất hiện nguy hiểm gì.

Tổng bộ Truyền Linh Tháp

Lãnh Diêu Thù khi biết Đường Long đang tại Đông Hải Thành liền thu xếp công việc của mình và xin nghỉ phép vài ngày, nàng xác định phương hướng liền đưa tay nắm hạng liên đang treo ở trên cổ mình, hạng liên có hình hai thanh kiếm bắt chéo nhau tản ra ánh sáng nhàn nhạt.

‘Đường Long, anh hãy chờ em đi. Rất nhanh thôi, hai chúng ta sẽ gặp lại nhau’ Lãnh Diêu Thù nghĩ trong lòng

Lãnh Diêu Thù truyền Hồn Lực của mình vào hạng liên, ở trước mặt nàng mở ra Không Gian Thông đa͙σ, nàng không chút do dự bước vào. Lãnh Diêu Thù đã quá quen thuộc với chức năng của Song Kiếm Hạng Liên mà Đường Long trước khi rời đi đã để lại.

Đông Hải Thành

Đường Long nằm trên giường trong ký túc xá nghỉ ngơi đột nhiên cảm ứng được nguồn Hồn Lực quen thuộc, Cổ Nguyệt Nga trụ ngay bên cạnh cũng cảm ứng nhưng an tĩnh ở trong phòng.

- Haiz, lại một người rơi vào ma trảo của anh ấy.(Cổ Nguyệt Na)

Đường Long vào phòng liền đưa tay phẩy một cái, một đa͙σ Kết Giới vô hình được hình thành ngay tức khắc, khi cậu bước vào trong tiến tới cạnh giường liền phát giác có người sau lưng mình rất gần nhưng không có hành động.

- Diêu Thù, nếu em đã đến cần gì phải lẫn trốn anh?

- Hì Hì, anh vẫn không thay đổi chút nào.(Lãnh Diêu Thù)

Đường Long cảm ứng được lưng của mình được một thứ mềm mại dán vào, ở bên dưới của cậu cũng bắt đầu có phản ứng, Lãnh Diêu Thù bàn tay dần không thành thật, ngón tay của cô không ngừng ở khắp cơ thể Đường Long vuốt ve cảm thụ từng cơ bắp tinh tế của cậu.

- Xem ra, cu cậu đã thức tỉnh rồi.(Lãnh Diêu Thù)

Lãnh Diêu Thù ánh mắt nhìn về phía túp lều đội lên ở bên dưới, khóe miệng cô nở nụ cười hài lòng, bàn tay Lãnh Diêu Thù dẩn trượt xuống luồng vào bên trong quần của Đường Long tóm lấy con c-c đang cương chuẩn bị phá lồng mà ra.

Lãnh Diêu Thù bàn tay khéo léo vô cùng làm cho quần của Đường Long rơi xuống đất, cô từ sau lưng Đường Long nhìn thấy một cảnh tượng hoành tráng, con c-c của Đường Long cương lên và có những gân xanh nổi lên.

- WOW, con c-c của ta to thật đấy.(Lãnh Diêu Thù)

- Thế có muốn hưởng thức nó không?

- Được thế còn gì bằng.(Lãnh Diêu Thù)

Lãnh Diêu Thù vươn bàn tay của mình tới con c-c của Đường Long liên tục vuốt lên xuống, dần dần tốc độ tay của Lãnh Diêu Thù tăng lên làm cho Đường Long cảm thụ được sự tận hứng.

- Diêu Thù, em làm nhanh hơn chút. Anh nghĩ mình sắp không kiềm chế được nữa.

Lãnh Diêu Thù nghe vậy càng gia tăng thêm tốc độ tay của mình đang vuốt con c-c, Đường Long vẻ mặt cực kỳ thỏa mãn sau đó không kiềm chế bản thân mà để cho tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra rơi ở trên đất. Lãnh Diêu Thù vẻ mặt hiện lên sự đáng tiếc.

- Haiz, đáng tiếc quá đi.(Lãnh Diêu Thù)

- Yên tâm, em vẫn có cơ hội được nếm trải nó.

Đường Long nhìn thấy vẻ mặt đáng tiếc của Lãnh Diêu Thù thì cậu cảm thấy buồn cười không thôi, bàn tay của cậu vòng ra sau kéo Lãnh Diêu Thù về phía trước ôm vào lòng mình, con c-c thì chống vào bụng của cô nàng.

Hai người Đường Long và Lãnh Diêu Thù nhìn nhau say đắm sau đó trao cho nhau nụ hôn ngọt ngào, bàn tay của Đường Long ở cặp ngực cao vút của Lãnh Diêu Thù không ngừng bóp lấy, Lãnh Diêu Thù thì dùng bàn tay của mình nắm vuốt thân con c-c.

- Ưm… thật tuyệt… Ưm… cảm giác… thật tuyệt vời.(Lãnh Diêu Thù)



- Lần này, anh nhất định phải dùng nó đâm vào người em đấy.(Lãnh Diêu Thù)

- Haha, chỉ cần em phục vụ anh thỏa mãn thì điều đó không thành vấn đề.

Lãnh Diêu Thù khóe miệng nở nụ cười khuyến rũ, cô chậm rãi xoay người đưa cặp mông đẩy đà của mình về phía mặt của Đường Long ngồi xuống, cả thân hình nằm dài ở trên cơ thể rắn chắc của cậu. Lãnh Diêu Thù dùng ngực của mình kẹp con c-c vào giữa, một tay lại sờ hòn bi và miệng cùng tay khác lại vuốt cùng mυ"ŧ thân con c-c.

Đường Long nhìn âʍ ɦộ hồng hào của Lãnh Diêu Thù lay động ở trước mặt mình liền cười tà, ngón tay cậu nâng lên ở bên ngoài miệng âʍ ɦộ vuốt ve.

- Ưm… thật… kí©ɧ ŧɧí©ɧ… làm sao?(Lãnh Diêu Thù)

- Diêu Thù, kỹ thuật của em cũng không kém cạnh đâu.

- Ưm… Ưm… kỹ thuật… kí©ɧ ŧɧí©ɧ… cũng không kém.(Lãnh Diêu Thù)

Đường Long hiện tại đang dùng ngón tay của mình luồng lách ở bên trong âʍ ɦộ của Lãnh Diêu Thù chơi đùa, dâm thủy không ngừng phun trào làm cho mặt hắn ẩm ướt. Lãnh Diêu Thù khuôn mặt cũng dính rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ vì sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ của nàng.

- Diêu Thù, em đã phải nhịn bao lâu mới kí©ɧ ŧɧí©ɧ anh nhiều như vậy?

- Anh cứ nói đi, để bọn em chờ đợi 50 năm nên bọn em rất đói khát.(Lãnh Diêu Thù)

Đường Long nở nụ cười nhàn nhạt, cậu chăm chú kí©ɧ ŧɧí©ɧ Lãnh Diêu Thù để cô nàng tận hưởng sự kɧoáı ©ảʍ, trong phòng không ngừng vang lên những âm thanh cao vút của tiếng kêu rên mà Lãnh Diêu Thù phát ra.

- Ưm… cơ thể em… Ưm… chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ… Ưm… Ưm… nhiều quá… nên giờ… cảm giác… Ưm… nóng quá.(Lãnh Diêu Thù)

Lãnh Diêu Thù một thân mồ hôi ngồi ở trên bụng Đường Long, đôi mắt đầy mê ly nhìn Đường Long như đói bụng. Đường Long không có để Lãnh Diêu Thù chờ lâu, bàn tay cậu từ lưng trượt xuống bờ mông của cô nàng vỗ vài cái mới đưa tay nhấc lên, sắc mặt Lãnh Diêu Thù thoáng cái ửng đỏ vì cô biết chuyện sắp tới với mình là gì.

Phọt

Mông của Lãnh Diêu Thù được Đường Long nhấc lên sau đó di chuyển hướng con c-c đang gào thét đòi đúc kiếm vào vỏ ấn xuống, khoảng khắc con c-c đi vào âʍ ɦộ cũng là lúc huyết hoa nở rộ. Lông mày Lãnh Diêu Thù nhăn lại vì màng mỏng bị đâm rách.

- Đau không?

- Đối với ta mà nói chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.(Lãnh Diêu Thù)

Phạch Phạch Phạch

- Ahhh… sướиɠ quá… Ahhhh… em cảm thụ được… Ahhhhh… con c-c… đang di chuyển… Ahhhh… bên trong… âʍ ɦộ của em.(Lãnh Diêu Thù)

- Ahhh… anh cứ… chuyển động… Ahhh… đi… Ahhh… em muốn… anh mang cho… Ưm… càng nhiều… kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn.(Lãnh Diêu Thù)

Đường Long hai tay bóp mông Lãnh Diêu Thù nhấc lên và không ngừng dập xuống, con c-c của Đường Long liên tục đâm vào âʍ ɦộ sâu bên trong Lạnh Diêu Thù, ở bên trong âʍ ɦộ thì thành âʍ ɦộ không ngừng co bóp lấy thân con c-c.

Phạch Phạch Phạch

- Ahhh… Ahhh… mạnh vào… Ahhhh… anh cứ nhấp… Ahhh… mạnh hết sức… Ahhh… đi.(Lãnh Diêu Thù)

Lãnh Diêu Thù sướиɠ tới mức cả cơ thể ngã về sau mà lưỡi lè ra, đôi mắt hiện lên hồng tâm, cơ thể không ngừng di chuyển mông để con c-c liên tục di chuyển ở bên trong âʍ ɦộ, âʍ ɦộ không ngừng rỉ ra dâm thủy mỗi lần nhấp xuống.

- Ahhh… Ahhhh… anh không có… Ahhh… giới hạn với… Ahhhh… con c-c của anh à?(Lãnh Diêu Thù)

- Ahhh… nó vẫn đang… Ahhhh… to thêm… Ahhhh… ở bên trong em. Nếu vậy, em… sẽ không… Ahhhh… chịu đựng nổi đâu.(Lãnh Diêu Thù)

- Hehe, em dù muốn hay không cũng phải chịu đựng thôi. Vì một khi anh đã đúc nó vào sẽ không dừng lại cho đến khi được thỏa mãn.

Phạch Phạch Phạch

- Anh… Ahhhh… đúng là… Ahhh… tham lam… Ahhhh… bất quá, em… Ahhhh… thích.(Lãnh Diêu Thù)

Đường Long và Lãnh Diêu Thù ch-ch đến hơn 3h đồng hồ vẫn không có dừng lại, một người là người từng ngự qua hơn 100 nữ nhân và một người là Siêu Cấp Đấu La 98 cấp nên thể lực rất trâu nên đại chiến lâu dài không thành vấn đề.

- Ahhh… em hết… nổi rồi… Ahhhh… anh đúng là… Ahhhh… trâu bò… Ahhhh… khi cày bừa… Ahhhh… suốt… 3h đồng hồ.(Lãnh Diêu Thù)

- Haha, em đã thấy sự lợi hại của anh chưa?

- Bắn đi, nãy giờ… Ahhhh… anh đã… Ahhhh… cố nhịn… Ahhhh… không bắn rồi… Ahhhh… giờ anh cứ thỏa sức… Ahhhh… xả đi.(Lãnh Diêu Thù)

Đường Long gật đầu nhấp thêm vài cái để lấy hứng và con c-c cũng xả hàng loạt tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra ngoài, âʍ ɦộ của Lãnh Diêu Thù nhanh chóng bị lấy đầy, vô số tϊиɧ ɖϊ©h͙ tràn vào bên trong tử ©υиɠ, vì số lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ quá nhiều nên chảy hết cả ra ngoài. Đường Long vẻ mặt hiện lên sự thoải mái rút con c-c của mình ra khỏi âʍ ɦộ của Lãnh Diêu Thù, Lãnh Diêu Thù tính chơi thêm với Đường Long để kí©ɧ ŧɧí©ɧ tâm tình thì phát giác Hồn Lực của bản thân có dao động liền ngồi xếp bằng.



- Hồn Lực ba động đúng là mãnh liệt, hẵn là muội ấy chuẩn bị đột phá lên 99 cấp. Hy vọng, số lượng tinh hoa của anh trợ giúp em thành công ngưng tụ Hồn Thạch bước vào Cực Hạn Đấu La 99 cấp.

Đường Long phất tay tạo thêm một Không Gian Kết Giới có nồng đậm Linh Khí ở bên trong để Lãnh Diêu Thù hấp thu, khi cậu đang không biết mình nên làm gì thì Cổ Nguyệt Na bước ra từ Không Gian Thông đa͙σ đứng ở trước mặt cậu, Đường Long không có giật mình vì bản thân biết Cổ Nguyệt Na có thực lực thế nào và Không Gian Chi Lực tạo nghệ rất cao nên khoảng khắc phá được Không Gian Kết Giới mà bản thân tiện tay tạo ra cũng không khó khăn.

- Anh có vẻ phỡn quá nhỉ?(Cổ Nguyệt Na)

- Sao vậy? Bình dấm chua đổ rồi à?

- Không có gì, chỉ là cảm thấy cơ thể không nhịn được mà thôi.(Cổ Nguyệt Na)

- Tới đây nào.

Đường Long lôi kéo Cổ Nguyệt Na để cô nàng ngồi vào lòng mình, hai người trầm mặc hồi lâu thì Đường Long có động tác trước, bàn tay của cậu trượt vào trong áo của Cổ Nguyệt Na đem cặp ngực khủng của cô nàng bóp lấy. Kế tiếp, hai người Đường Long với Cổ Nguyệt Na triển khai chiến đấu kịch liệt trong phòng, khắp nơi đều có dấu vết hai người ân ái với nhau.

Hôm sau, đám người Linh ban tới lớp đã thấy Vũ Trường Không có mặt sẵn đợi mọi người.

- Nói cho ta nghe cảm nhận của các ngươi ngày hôm qua trải nghiệm ở trong Thăng Linh Đài.(Vũ Trường Không)

Vũ Trường Không thấy không ai trả lời liền mở miệng trước.

- Dựa theo thứ tự rời khỏi Thăng Linh Đài mà tính. Trương Dương Tử, ngươi trước đi.(Vũ Trường Không)

Trương Dương Tử có chút lúng túng đứng lên.

- Vâng. Ngày hôm qua, biểu hiện của con cực kỳ tồi. Vũ lão sư, trò sai rồi.(Trương Dương Tử)

- Nhận sai với ta làm gì, mạng của chính ngươi. Ngươi bây giờ còn có cơ hội nhận sai, nếu như ngày hôm qua thực sự ở trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, ngươi hiện tại đã là thi thể, thậm chí hài cốt không còn. Nói cảm giác của ngươi đối với Thăng Linh Đài hoặc đối với chính bản thân ngươi.(Vũ Trường Không)

- Thăng Linh Đài mô phỏng quá chân thật, ở bên trong không cảm nhận sự hư huyễn nào. Ban đầu, trò nghĩ dựa vào ưu thế Phi Hành Võ Hồn trên ngọn cây có thể xác định được phương hướng bay đi, đồng thời có thể quan sát mọi thứ tốt hơn.(Trương Dương Tử)

- Có điều, trò sai ở chỗ coi thường kẻ địch cùng tự đại. Chưa quan sát rõ ràng tình huống chung quanh mà đã tùy tiện ra tay, trở thành mục tiêu của bầy thú, vì vậy mà bị trục xuất khỏi Thăng Linh Đài. Lần sau, có vào lại Thăng Linh Đài nhất định sẽ cẩn thận hơn, tranh thủ sinh tồn thời gian dài hơn.(Trương Dương Tử)

Vũ Trường Không không có phê bình gì đối với Trương Dương Tử mà nhìn về phía Vương Kim Tỷ.

- Vũ lão sư, hiện tại những ký ức khác của trò đều không quá sâu sắc, chỉ nhớ rõ gương mặt kinh khủng đó từ trên đỉnh đầu hạ xuống sau đó chính là loại cảm giác lạnh lẽo vì linh hồn bị đông lại, tựa như ác mộng.(Vương Kim Tỷ)

- Ngươi hiện tại cần phải buông lỏng tâm thần, qua mấy ngày sẽ dần dần hoàn hồn lại, tình huống của ngươi khá xui xẻo khi đụng phải Nhân Diện Ma Chu, nó dù có tu vi Trăm năm vẫn đủ sức chơi được Thiên niên Hồn Thú, chết ở trong tay nó không oan.(Vũ Trường Không)

- Ngươi nhớ kỹ, lần sau ở Thăng Linh Đài gặp Nhân Diện Ma Chu liền ấn tín hiệu cầu cứu trước sau đó là cầu phúc mình được đưa ra ngoài nhanh hơn Nhân Diện Ma Chu động thủ. Ngươi bị nó giết chết trong Thăng Linh Đài hôm qua rất nguy hiểm.(Vũ Trường Không)

- Tạ ơn lão sư.(Vương Kim Tỷ)

Vũ Trường Không gật đầu xoay sang nhìn Tạ Giải.

- Trò rất yêu thích chỗ đó, trong rừng rậm săn giết Hồn Thú cảm giác cực kỳ sảng khoái. Hoàn cảnh trong đó đặc biệt thích hợp cho Mẫn Công hệ Chiến Hồn Sư, nếu tốc độ có thể mau hơn, khả năng sống sốt sẽ cao hơn.(Tạ Giải)

Không chờ Vũ Trường Không mở miệng, khi Cổ Nguyệt Na thấy Vũ Trường Không nhìn về phía mình liền mở miệng.

- Thăng Linh Đài là nơi cực kỳ chân thật, trò nghĩ mình yêu thích nơi đó.(Cổ Nguyệt Na)

- Chỉ có vậy thôi sao?(Vũ Trường Không)

- Vũ lão sư hẵn là tò mò về việc Nguyệt Na vì sao xác định được vị trí chính xác của Đường Vũ Lân khi ở trong Thăng Linh Đài đúng không?

Vũ Trường Không hơi bất ngờ khi Đường Long nhìn ra ý định của mình, hắn không có từ chối mà gật đầu.

- Nguyệt Na có Võ Hồn liên quan tới Nguyên Tố Chi Lực mà Võ Hồn – Nguyên Tố Sứ có một năng lực đặc thù, những người nào trước kia được nàng dùng Võ Hồn buff có thể thông qua sót lại trên người Nguyên Tố Chi Lực mà xác định vị trí.

- Ồ, làm sao cậu biết được?(Vũ Trường Không)

- Vũ lão sư, có lẽ ngài không biết nhưng ta cùng Nguyệt Na được đích hôn từ nhỏ nên giữa hai người hiểu rõ rất sâu.

Vũ Trường Không đối với Đường Long đưa ra lý giải chỉ biết gật đầu, cuối cùng chỉ còn lại mỗi Đường Vũ Lân, Đường Vũ Lân cũng đưa ra nhận xét của mình về Thăng Linh Đài.

- Lần Thăng Linh Đài rèn luyện này, nếu để cho ta chấm điểm các ngươi, Trương Dương Tử 0 điểm. Vương Kim Tỳ 1 điểm. Cổ Nguyệt 5 điểm. Tạ Giải 5 điểm. Đường Vũ Lân 4 điểm.(Vũ Trường Không)
break
Hắn Như Lửa
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc