Hắn gọi tên Lâm Gia Viễn rồi không lưu tình đâm vào,
- Á...
Lâm Gia Viễn giãy giụa, đau, đau quá. Nhưng cậu ta làm sao có thể là đối thủ của Vân Trọng được chứ,
- Đừng...
Vân Trọng túm chặt eo Lâm Gia Viễn từng chút một đung đưa,
- Viễn Viễn, chút nữa sẽ sướиɠ thôi.
"ưm ư a~.."
Tốc độ ra vài của Vân Trọng ngày một nhanh, Lâm Gia Viễn cũng đã thích ứng được kích cỡ cùng sự điên cuồng của hắn,
- Chậm, chậm một chút ~
"hộc"
- Viễn Viễn, bên dưới em không có nghĩ vậy đâu.
"A ha~ nha, đừng chạm vào chỗ đó, ách"
Vân Trọng nhếch miệng cười,
"bạch bạch"
" nhóp nhép"
Những âm thanh dam mĩ không ngừng phát ra từ trong phòng giáo viên, nhưng bây giờ đang là giờ lên lớp nên chẳng có học sinh hay giáo viên nào đi qua cả,
- Viễn Viễn, em đang câu dẫn thầy giáo mình đó.
- Không, không có..
Mặt mũi Lâm Gia Viễn đỏ bừng, cậu ta có chút tức giận, tại sao cậu ta lại có thể c**ng với tên đáng chết Vân Trọng này a.
"bốp bốp"
Vân Trọng nheo mắt vươn tay vỗ mạnh vào cánh mông trắng nõn của Lâm Gia Viễn nói,
- Em không câu dẫn tôi, chẳng lẽ tôi câu dẫn em sao, tôi là thầy giáo nghiêm túc đó nha, em nói như vậy sẽ ảnh hưởng đến danh dự của tôi đó.
Thời gian cứ như vậy trôi qua, đã hai tuần kể tù ngày Vân Trọng đến trường dạy học.
Lâm Gia Viễn đá đá hòn sỏi dưới sân nghe mọi người bàn tán,
- Ê, tôi nói cậu nghe, thầy giáo ba giây kia lại phạt người rồi đó.
- Thật sao, là ai xui xẻo vậy, động vào ông ta...
- Còn ai nɠɵạı trừ mấy tên lúc trước nói ông ta bất lực a, nhất là Lục Ân á, bị ông ta chỉnh đến không dám ho he gì..
"..."
Lâm Gia Viễn bĩu môi, mấy tên kia như vậy còn nhẹ chán, cậu ta đây nè, vừa bị "làm" vừa không "lên" được với bất kì một ai cả trừ hắn, tức chết đi được.
Kí túc xá,
- Sao thầy lại ở đây.
Lâm Gia Viễn chỉ vào người đang ngồi nhàn nhã trên ghế gào lên, Vân Trọng che tai ngẩng đầu lên,