Mặt Từ Thiên Long cứng lại, cậu tức giận nhỏ giọng chửi thề:
- Mẹ ki*p.
Mấy hôm trước Từ Thiên Long nghe thấy Vũ Cảnh nói em trai anh ta - Vũ Nhiên hôm nay sẽ cầu hôn Lạc Dư, nói anh ta sắp có em dâu rồi.
Cậu ta vì muốn vào Vũ gia nhất tộc cứu Lạc Dư nên đã bị tên Vũ Cảnh đáng chết này lợi dụng đè ra làm, điều khiến cậu ta tức đến nghiến răng nghiến lợi là thể lực của tên nhân thú này, aaa, anh ta làm Từ Thiên Long cậu ta suốt một ngày một đêm đến khi chịu dừng lại thì cậu ta cũng bất tỉnh luôn rồi.
Thế lực của Từ Thiên Long ở thế giới nhầm không nhỏ nhưng vẫn kém xa so với Vũ gia đã tồn tại hàng ngàn năm, người của cậu ta có thể tra ra thông tin của Vũ Nhiên đã là không đơn giản rồi, muốn tìm được vị trí chính xác của Vũ gia chỉ có thể dựa vào Vũ Cảnh.
TránTừ thiên Long chảy xuống ba vạch đen, cậu ta vốn chuẩn bị rất kỹ càng, thậm chí còn dùng một số thiết bị kiểm tra xem Vũ Cảnh có đặt định vị trên người mình không.
Ai biết được tên này trên đường đến Vũ gia đột nhiên lại lên cơn động dục đè cậu ta ra làm thêm lần nữa, một lần làm hết mấy tiếng đồng hồ, bắn đầy vào bên trong cậu ta mới chịu đi tiếp.
Sắc mặt Từ Thiên Long lúc xanh lúc đỏ, đáng chết là tên này không cho cậu ta đi tắm mà chỉ đưa cho cậu ta một bộ quần áo để thay, cái thứ chất lỏng đó bây giờ vẫn đang ở trong người cậu ta a.
Cậu ta không tin Vũ Cảnh nên nhân lúc hắn không để ý đem quần áo soát lại một lần rồi mới mặc vào.
Phần dưới cậu ta rất khó chịu cảm giác như có cái gì ở trong, nhưng cậu ta cũng không để ý lắm,cậu ta tưởng tại thứ đó của Vũ Cảnh nên mới vậy, ai ngờ tên này lại biến thái đến nỗi nhét định vị vào trong đó chứ.
Khi cậu ta đưa Lạc Dư lên đảo một phần vì xấu hổ, một phần vì cảm giác quai quái làm cậu ta quên mất không đi tắm và lấy thứ chất lỏng bên trong ra nên không phát hiện ra điều gì bất thường.
"soạt "
Từ thiên Long tung một cú đấm vào mặt Vũ Cảnh, cậu ta giống như phát điên lao về phía Vũ Cảnh, hai người ta đến ngươi đi đánh nhau.
Chẳng qua, tuy Từ Thiên Long công phu rất tốt nhưng Vũ Cảnh là nhân thú, sức mạnh của anh ta vượt qua con người gấp mấy lần, những đòn tấn công của Từ Thiên Long không là gì đối với Vũ Cảnh, anh ta rất nhẹ nhàng tránh thoát.
Vũ Cảnh bắt lấy tay Từ Thiên Long, anh ta cúi đầu đem ngón tay dính chất lỏng nhớp nháp của mình sờ lên môi cậu ta, nói:
- Thật không ngờ em lại thích "sữa" của tôi đến nỗi dùng ŧıểυ hoa cúc này giữ chặt nó không để mất một giọt, ừm, ngoan nha, về nhà tôi sẽ đút em ăn no, không cần phải như vậy đâu.
- Cút, thằng khốn.
Từ Thiên Long bị Vũ Cảnh ôm lấy, anh ta trói hai tay cậu ta lại vác lên vai,
- Cha, con cũng muốn lấy vợ, người chuẩn bị cho con đi.
Vũ Cảnh cười híp mắt nói, Vũ Lăng ngơ ra một chút rồi cười ha hả, vui sướиɠ:
- Được, được, haha, hôm nay đúng là ngày may mắn, ta vậy mà cùng một ngày có thêm hai đứa con dâu ahahaha.
Lạc Dư thoát khỏi vòng tay Vũ Nhiên,
- Khoan đã, đại ca...
Lạc Dư chưa kịp nói gì thì đã bị Vũ Nhiên chặn lại bế lên đi về phía một chiếc phi cơ khác.
Hai người Từ Thiên Long và Lạc Dư cùng nhau vừa chạy trốn được hơn một tiếng thì đã bị hai anh em Vũ gia bắt về, đúng là khổ a.
Ngay ngày hôm sau Vũ Cảnh và Vũ Nhiên đã cho người chuẩn bị hôn lễ đem hai người Lạc Dư, Từ Thiên Long bắt về nhà mình. Họ không muốn một em trai tốt một đại ca tốt này hôm nào đó lại lên cơn rủ nhau chạy mất, họ tìm rất cực khổ a.