“Hệ thống dùng hết điểm thành tựu còn lại của ta giải phong tương ứng với số cấp cho ta!”
Lâm vừa ra lệnh cho hệ thống, vừa thuấn thân xuống phía bên dưới, đáp xuống ngay trước mặt Mỹ Đỗ Toa.
Đồng thời kích phát Haki Bá Vương đẩy lùi uy áp đến từ Ma Vương.
Ầm Ầm Ầm
Ngay khi Haki Bá Vương va chạm với cỗ khí tức của Ma Vương thì một chấn động tại giao điểm của 2 nguồn khí tức va chạm vào nhau.
“Cái...!”
Ma Vương không dám tin vào mắt mình. Khí tức từ một Thượng Cấp Ma Tộc như hắn lại bị một khí tức của một Nhân Loại cản phá. Quá mức vô lý.
Trong khi Ma Vương đang chấn kinh trước những gì mà Lâm làm thì hắn đã đáp xuống đình viện, nơi chúng nữ cách đây không lâu vẫn còn bị khí tức của Ma Vương chèn ép.
Thân ảnh hắc bạch y, mái tóc đen phiêu dật cùng thanh kiếm đen chậm rãi mà đáp xuống.
“Vậy ra đây là Diệp công tử, sư phụ của chúng ta sao?”
Tứ nữ Phượng Thanh Nhi, Mộ Thanh Loan, Triệu Uyển và Hạ Chi Linh đều là vẻ mặt ngơ ngác trước màn xuất hiện đầy ngầu lòi của Lâm. Nghĩ đến vài phút trước, các nàng còn đang cực nhọc chịu đựng dưới cái uy áp của tên to xác kia, vậy mà nam tử này chỉ vừa xuất hiện đã nghiền ép lại uy áp kia, xua tan áp lực tạo lên các nàng.
“Phu quân!”
Mỹ Đỗ Toa, Nguyệt Mị, ŧıểυ Y Tiên, Hàn Nguyệt và Hàn Tuyết đồng loạt nhẹ giọng nói.
“Ừm! Ta về rồi đây! Các nàng nghỉ ngơi đi! Chuyện còn lại thì để ta!”
Lâm ôn nhu nói. Nhưng trong lòng hiện tại đã nổi giân rồi.
Nhìn đế khóe miệng các nàng có chút máu do phải gánh chịu cái uy áp của Ma Vương khiến Lâm hiện tại chỉ muốn đồ sát toàn bộ Ma Tộc mà thôi.
“Ừm! Chàng cẩn thận!”
Mỹ Đỗ Toa lên tiếng căn dặn.
“Được!”
Nói xong, Lâm lưng lại, đôi mắt nhìn thẳng lên Ma Vương, Tả Luân Nhãn luân chuyển liên hồi, tay nắm chặt Hắc Ảnh Kiếm.
[Khẩu trừ thành công 11.500.000 điểm thành tựu]
[Quy đổi sang giải phong 23 cấp cho ký chủ]
Hệ thống thanh âm vang lên.
Tiếp theo đó chính là khí tức của Lâm ngày một tăng lên một cách nhanh chóng.
“Cái quái gì đang xảy ra vậy?”
Ma Vương cảm nhận được khí tức của Lâm đang ngày một tăng lên nhanh chóng, chấn kinh nói.
Không chỉ Ma Vương mà còn có Long Tộc, hiện tại bọn hắn cũng là kinh hoảng và kinh hỉ không thôi. Kinh hoảng là vị Long Thần của bọn hắn có khả năng ẩn giấu khí tức một cách hoàn mỹ. Còn kinh hỉ chính là Long Thần càng mạnh thì bọn hắn càng có cơ hội vực dậy được Long Tộc, dẫn dắt Long Tộc quay trở lại thời kỳ huy hoàng năm xưa.
Không quan tâm những người xung quanh đang suy nghĩ cái gì, Lâm vẫn đứng đấy và khí tức ngày một gia tăng, tu vi cũng theo đó mà đi lên.
Đấu Thánh Tứ Tinh...
Đấu Thánh Ngũ Tinh...
Đấu Thánh Lục Tinh...
Đấu Thánh Thất Tinh...
Đấu Thánh Bát Tinh...
Đấu Thánh Cửu Tinh...
Đấu Đế...
Tưởng chừng như đến Đấu Đế sẽ ngừng lại nhưng không. Tu vi của Lâm vẫn tiếp tục gia tăng.
“Hắn vẫn còn đang gia tăng?!”
Ma Vương hiện tại đã là sắc mặt hết sức khó coi. Nếu chỉ là Đấu Đế thì hắn căn bản có thể đánh thắng nhưng nếu Lâm cứ tiếp tục gia tăng tu vi thì nguy cơ bại trận của hắn là rất cao.
“Không được! Phải giết hắn trước khi hắn hoàn toàn gia tăng tu vi!”
Ma Vương vội vàng triệu hoán ra một thanh cự kiếm, lao thẳng vê phía Lâm.
Với thân hình to lớn của Ma Vương thì thanh cự kiếm cũng theo đó mà to lớn không kém.
“Chết đi ŧıểυ tử!”
Ma Vương chuẩn bị bổ một kiếm từ trên xuống, hòng muốn cho Lâm tan xương nát thịt.
Nhưng Lâm thì vẫn đứng đó, khóe miệng cười lạnh khinh thường nói:
“Muốn giết ta? Ngươi chưa đủ tư cách!”
“Thổ Thuật, Thạch Nhân!”
Lời vừa dứt thì Lâm đã đấm một quyền xuống đất. Tiếp đó là một cự nhân bằng đất được hình thành.
Ầm Ầm
Cự Nhân có kích thước tương đối với Ma Vương, Lâm đứng trên vai cự nhân mà điều khiển.
Tứ chi của cự nhân, thông qua sự điều khiển của Lâm đã bắt đầu chuyển về tư thế thủ để lãnh nguyên cự kiếm của Ma Vương.
Ầm Ầm
Ngay khi cự kiếm bổ xuống, chạm vào đôi tay bằng đất của cự nhân thì một lực do không chấn mà ra, gây ảnh hưởng đến cảnh vật xung quanh.
Vù Vù Vù
Từ ảnh hưởng từ dư chấn mà khung cảnh xung quanh bắt đầu biến đổi. Các cây cối cũng như vài gian nhà trong Hàn Gia ở gần dư chấn nhất thì bị đổ sập xuống, con người thì bị văng ra một khoảng xa.
“Chỉ bấy nhiêu đó thôi sao? ŧıểυ cẩu!”
Lâm cười lạnh nói.
“Ngươi nói ai là ŧıểυ cẩu?”
Ma Vương ánh mắt sắt lạnh nhìn lấy Lâm.
“Bổn công tử là nói ngươi!”
Lâm ánh mắt lạnh băng nói.
[Cảnh báo! Ký chủ đã vượt qua giới hạn sức mạnh mà ở Vị Diện này có thể chịu đựng]
[Hoàn trả lại 6.500.000 điểm thành tựu, tương đương 13 cấp phong ấn]
Hệ thống hiện lên cảnh báo nói.
“Vậy là ta đã quá mạnh rồi à!”
Lâm thầm than thở. Hạ Vị Diện vẫn là quá giới hạn sức mạnh của hắn.
“Mà hệ thống này! Có thể tạo cho ta một không gian riêng biệt để ta dồn toàn lực không?”
Lâm lóe lên một ý nghĩ táo bạo. Nếu Hạ Vị Diện không chịu nổi sức mạnh của hắn thì tại sao không thiết lập một không gian có thể chịu đựng được.
[Có thể a! Mà sẵn nói luôn là Vạn Kiếm Giới của ký chủ là một dạng thần thông về không gian đấy]
Hệ thống nói.
“Vậy sao!”
Nghe tới đây thì Lâm thầm mỉm cười hài lòng.
“Này tên to xác! Ngươi hãy vinh dự đi! Bởi vì ngươi sắp được chúng kiến thực lực chân chính của ta!”
Lâm nhìn Ma Vương nói.
“Hừ! Đỡ được một kiếm của ta mà đã ngạo mạn! Ta cho ngươi chết!”
Ma Vương hừ lạnh nói.
“Ngươi không có cơ hội đó!”
“Vạn Kiếm Giới! Khởi!”
Lâm quát lên một tiếng.
Ầm Ầm Ầm
Đồng thời dị biến phát sinh, thiên địa rung chuyển, không gian vặn vẹo.
Tiếp đó, một không gian mà nơi đó, hàng vạn thanh kiếm được cắm đầy đất, treo lơ lửng che phủ cả bầu trời vô tận. Cảnh vật xung quanh biến mất mà chỉ còn kiếm và kiếm.
“Đây là thần thông không gian?!”
Ma Vương cùng Hắc Phong đồng loạt chấn kinh. Đương nhiên bọn hắn biết thứ đang hiện ra trước mặt bọn hắn là gì.
Thần thông hay còn được gọi pháp tắc chi lực, thứ mà chỉ có các vị thần mới có thể lĩnh ngộ. Trong số các pháp tắc chi lực thì pháp tắc về không gian và không gian được xếp hạng 2 và hạng 1.
Vậy mà một Nhân Loại như Lâm lại sở hữu thần thông. Chẳng lẽ hắn là...
Không chỉ Ma Vương và Hắc Phong mà còn có Long Tộc cùng chúng nữ Mỹ Đỗ Toa và tứ nữ đệ tử của Lâm.
“Quả...quả nhiên là Long Thần đại nhân!”
Long Tôn Giả, người dẫn đầu Long Tộc theo sau Lâm nói.
“Không ngờ phu quân chúng ta lại khủng bố đến như vậy! Có thể tạo ra một không gian riêng biệt thế này!”
“Đúng vậy! Rốt cuộc là chàng còn giấu bao nhiêu lá bài tẩy nữa?”
Chúng nữ Mỹ Đỗ Toa bàn luận rối riết, đương nhiên trong lòng là tràn ngập tự hào đối với nam nhân của mình.
“Vậy ra đây là thực lực của sư phụ chúng ta sao?”
Tứ nữ Phượng Thanh Nhi, Mộ Thanh Loan, Triệu Uyển và Hạ Chi Linh cũng là rung động trước một màn này.
Sư phụ các nàng là một thiếu niên chỉ mới 16 17 tuổi, tu vi khủng bố, dung mạo anh tuấn mười phần soái khí, bá đa͙σ cực điểm. Bây giờ lại thi triển thêm cả thần thông, thứ mà chỉ có một số vị thần chỉ có siêu việt Đấu Đế mới có thể lĩnh ngộ. Các nàng có thể không sùng bái nhìn vị sư phụ sắp tới của mình sao. Thậm chí còn cảm thấy may mắn khi được mấy vị Các Chủ lựa chọn để đi theo vị cường giả này.
“Làm gì mà chấn kinh vậy? Trò vui vẫn còn mà!”
Lâm cười nói.
“Vẫn còn?!”
Ma Vương sắc mặt đen lại, dự cảm điều chẳng lành đang đến gần.
“Giải khai toàn bộ cấp độ!”
Lâm hướng hệ thống nói.
[Đang giải khai toàn cấp]
[Giải khai hoàn thành]
[Thời gian duy trì 10p đếm ngược]
Hệ thống thông báo nói.
“10p sao? Quá dư!”
Lâm hài lòng nói. 10p đủ để hắn diệt sát cả Ma Vương và Hắc Phong rồi.
“Vạn Kiếm Nhất Niệm!”
Tru Sát Thần Ma!”
Lời vừa dứt thì hàng vạn thanh kiếm ở trong Vạn Kiếm Giới bắt đầu rung lên, phản ứng với khẩu quyết mà Lâm vừa nói.
Vèo Vèo Vèo
Hàng vạn thanh kiếm đồng loạt được lơ lửng trên không trung, một hướng chĩa thẳng vào Ma Vương và Hắc Phong.
“Không ổn!”
Ma Vương và Hắc Phong bị hàng vạn thanh kiếm bao vây tứ phương tám hướng không chút lối thoát. Trong lòng dâng lên một sự kiêng kỵ đối với Lâm, định chạy thoát thân.
“Muộn rồi!”
“Đi!”
Lâm nhìn ra được Ma Vương và Hắc Phong đang định đánh bài chuồn thì hắn ra lệnh cho hàng vạn thanh kiếm.
Hàng vạn thanh kiếm nghe theo lời chủ tử mà đồng loạt đâm về phía Ma Vương và Hắc Phong.
“Hừ! Vạn Ma Hộ Thể!”
Ma Vương nào cam tâm để bản thân bị thương. Hắn liền triệu hoán ra vạn Ma Thú bao bọc xung quanh cơ thể hắn để làm tấm bia.
“Tưởng có tấm bia thì có thể thoát?”
Lâm cười lạnh nhìn Ma Vương làm ra hành động ngu xuẩn. Bởi những thanh kiếm kia đều là những thanh kiếm được bọc một lớp phù văn chuyên dụng để diệt sát chư thần và chư ma.
Xoẹt Xoẹt Xoẹt
Hàng vạn thanh kiếm như một đội quân kiếm không ngần ngại đâm xuyên qua từng lớp Ma Thú bao bọc xung quanh Ma Vương.
Mỗi khi đâm xuyên qua một lớp Ma Thú thì từng Ma Thú lần lượt hóa trở lại thành Ma Lực rồi biến mất.
Trước thế tấn công cường hãn từ những thanh kiếm thì Ma Vương đành phải bao bọc Ma Lực lên chính cơ thể của hắn để phòng ngự.
Hắc Phong thi không có nhiều thủ đoạn như Ma Vương nên sớm đã bị những thanh kiếm đâm chết từ khi Lâm phát động tấn công rồi.
Xoẹt Xoẹt Xoẹt
Sau một hồi thì Lâm ngưng việc tấn công lại, Ma Vương cũng theo đó mà thả lỏng ra một chút. Nhưng rất nhanh, Ma Vương lại kinh hãi khi Lâm vậy mà không có cảm giác gì là mệt mỏi sau khi điều khiển cùng lúc nhiều thanh kiếm như vậy.
Nhưng Ma Vương nào biết, khi ở trong Vạn Kiếm Giới này thì Lâm vốn đã không hề sử dụng Đấu Khí để điều khiển những thanh kiếm.
“Giờ chơi có lẽ cũng nên kết thúc rồi!”
Lâm nhàn nhạt nói. Nhìn những thanh kiếm của Vạn Kiếm Giới chỉ gây ra một chút ít sát thương đối với Ma Vương thì Lâm thầm quyết định:
“Vẫn là nên một kiếm diệt sát hắn!”
Cạch
Lâm không nói nhảm gì nữa, tay nắm lấy Hắc Ảnh Kiếm, bắt đầu ngưng tụ Đấu Khí, chuẩn bị kích phát bí kỹ.