Hiện tại ở đây chỉ còn lại Lâm, Mỹ Đỗ Toa, Nguyệt Mị và Liễu Ngọc. Còn những người khác đã sớm rời khỏi và đi tham quan Nội Viện rồi.
“Mấy cô nàng này cũng thật là! Có cần phải cao hứng như vậy không?”
Lâm thầm lắc đầu cười khổ. Hắn không ngờ chỉ là một cái Nội Viện mà các nàng lại hưng phấn đến vậy. Thầm nghĩ nếu sau này hắn đi sang vị diện khác thì kiểu gì mấy cô nàng này cũng đòi đi ra để tham quan.
“Vậy còn các nàng vì sao không đi cùng?”
Lâm thắc mắc hỏi. Bởi các nàng rất thân với nhau, mặc dù chỉ mới gặp nhau ngày hôm qua.
“Đương nhiên là ở lại bắt chàng bồi tiếp chúng thiếp rồi! Thời gian qua bọn thiếp nhó chàng lắm biết không?”
Mỹ Đỗ Toa nũng nịu nói.
Lâm nghe vậy thì có cảm giác hơi sai sai. Từ khi nào mà Nữ Vương Xà Nhân Tộc cao cao tại thượng lại biết nũng nịu với hắn rồi.
Lâm đưa tay lên trán nàng sờ thử, sau đó lại sờ trán của mình.
“Nhiệt độ bình thường! Không có sốt!”
Lâm ánh mắt chớp chớp nhìn Mỹ Đỗ Toa nói.
“Có chàng mới sốt ấy!”
Mỹ Đỗ Toa hung hăng trừng mắt nhìn lấy Lâm. Phu quân nàng vậy mà tưởng nàng bị bệnh a.
“Rồi rồi! Thế nàng và Nguyệt Mị đến đây thì công việc ở Xà Nhân Tộc đã thu xếp ổn thỏa hết rồi?”
Lâm quay lại chính sự hỏi.
“Ừm! Đã thu xếp ổn thỏa hết rồi!”
Mỹ Đỗ Toa gật đầu nói. Với cương vị là Nữ Vương của Xà Nhân Tộc thì đương nhiên nàng phải thu xếp chu toàn rồi mới rời đi.
“Vậy thì được rồi! Sắp tới ta sẽ giúp các nàng bước vào Đấu Thánh!”
Lâm nghiêm nghị nói. Nếu như hắn đoán không sai thì Ma Tộc không chỉ có tên Dực Ảnh và Xích Diệm, việc cấp bách tấn thăng tu vi cho các nàng là điều cần thiết.
“Ừm! Mà chàng có rảnh thì đi Gia Mã Đế Quốc gặp Gia Hình Thiên một chuyến a!”
Mỹ Đỗ Toa cười nói.
“Gia Hình Thiên? Đấu Hoàng Gia Hình Thiên? Lão muốn gặp ta?”
Lâm chớp chớp đôi mắt hỏi. Gia Hình Thiên, Đấu Hoàng Đỉnh Phong của Gia Mã Đế Quốc, là kẻ mạnh nhất Hoàng Thất. Khi không thì lão tìm Lâm làm gì? Hắn nhớ đâu có gặp lão bao giờ đâu?
“Thiếp cũng không biết! Lão chỉ hỏi là thiếp có biết chàng ở đâu hay không thôi! Do thiếp cũng không xác định được chàng ở đâu nên lão nói khi nào gặp chàng thì nói với chàng đến Gia Mã Đế Quốc làm khách!”
Mỹ Đỗ Toa cười nói.
“Hừm! Thôi kệ! Để ta thu xếp cho các nàng tu luyện trước cái đã! Sau đó đi cũng không muộn!”
Lâm nhẹ nhàng nói. Dù sao hắn cũng không định suốt ngày chỉ ở Già Lam Học Viện làm đa͙σ sư. Đi ra ngoài vận động gân cốt một chút cũng là ý định không tồi.
“Còn giờ thì các nàng ở lại bồi tiếp phu quân a!”
Lâm cười dâm nhìn sang chúng nữ.
Nghe Lâm nói vậy thì một cảm giác rùng mình chảy dọc sống lưng Mỹ Đỗ Toa, Nguyệt Mị và Liễu Ngọc.
“Chạy!”
Mỹ Đỗ Toa lên tiếng đầu tiên, tiếp đó là Nguyệt Mị và Liễu Ngọc cũng theo tiếng nói mà chạy ra.
“Muốn chạy? Đâu có dễ! Khống Chế Thuật, Phong Tỏa Không Gian!”
Lời vừa đứt thì cả căn phòng đã xuất hiện một vách ngăn vô hình. Chúng nữ định chạy ra thì đụng phải thứ gì đó giống bức tường ở trước mặt.
“Ui da!”
Bị đụng vào một vách tường vô hình khiến 3 nữ kêu đau lên.
“Ưm...”
Lâm nhân cơ hội 3 nữ đang mất phòng bị thì lao đến đè cả 3 nàng xuống. Hắn cúi đầu xuống hôn lên môi Mỹ Đỗ Toa, 2 tay còn lại thì phân biệt mò xuống 2 ŧıểυ huyệt của Nguyệt Mị và Liễu Ngọc đang bị đè kế bên.
Lâm vận chuyển Đấu Khí để chấn nát y phục trên thân hắn và các nàng thì 3 cỗ ngọc thể hiện ra trước mắt hắn.
“Các nàng thật đẹp a!”
Lâm tách môi khỏi Mỹ Đỗ Toa, cảm thán nói. Phải công nhận một điều là những ai một khi đã bước vào con đường tu luyện thì tu vi càng tịnh tiến, nhan sắc cũng theo đó mà đẹp hơn.
“Hứ! Còn phải khen sao?”
Mỹ Đỗ Toa yêu kiều hứ một cái nói.
“Đương nhiên rồi! Không khen thì làm sao lão bà của ta có thể phục vụ ŧıểυ huynh đệ ở bên dưới được!”
Sau một hồi được Nguyệt Mị bú c-c thì Lâm không nhịn được mà bắn ra tinh hỏa vào trong miệng nàng.
“Khụ khụ! Chàng đinh giết thiếp đấy à! Ra gì mà nhiều vậy?”
Nguyệt Mị trừng mắt nhìn Lâm nói.
“Tại ŧıểυ Mị Nhi làm quá điêu luyện khiến phu quân không nhịn được mà ra hơi nhiều! Hehe!”
Lâm cười vô sỉ nói.
Sau đó hắn nằm ngửa xuống, để con c-c to khủng kia dựng thẳng.
Nguyệt Mị thấy vậy thì cũng hiểu ý mà bước đến, từ từ ngồi xuống, cho con c-c đó từ từ đi vào trong âʍ ɦộ của nàng. Với cả nàng cũng đã hứng tình sau một màn bú c-c lúc nãy rồi.
Ở bên dưới, Nguyệt Mị bắt đầu nhấp hông, âm thanh va chạm xác thịt giữa hắn và nàng vang lên. Nàng không nhịn được mà rêи ɾỉ lấy.
Ở phía bên trên, Mỹ Đỗ Toa cùng Liễu Ngọc cũng đi đến mà tham gia vào cuộc vui. Mỹ Đỗ Toa ngồi xuống ngay mặt của Lâm, canh ŧıểυ huyệt ngay cái miệng của hắn mà ngồi.
Đương nhiên Lâm hiểu ý mà đưa ra cái lưỡi của mìn, tiến nhập vào bên trong âʍ ɦộ của nàng mà trêu chọc lấy.
Ở bên cạnh thì Lâm đưa tay xuống huyệt động của Liễu Ngọc mà ma sát.
“Đúng rồi....chính là cảm giác này! Thoải mái!”
Liễu Ngọc rêи ɾỉ nói. Đồng thời 2 tay nàng cũng đưa lên bộ ngực mà xoa nắn lấy.
Bên dưới được Nguyệt Mị phục vụ bằng cái âʍ ɦộ co bóp, bên trên thì được nếm hương vị từ cái âʍ ɦộ của một Nữ Vương Xà Nhân, bên tay thì trêu chọc âʍ ɦộ của một mỹ nhân. Thật đúng sung sướиɠ không có gì sánh bằng.
Lâm vừa nhịp hông vừa nói. Có lẽ đây là bản năng của Nữ Xà Nhân Tộc đi, vừa nãy khi Nguyệt Mị sướиɠ lên cũng vậy, âʍ ɦộ khít lại khiến Lâm thực sự rất sướиɠ.
Sau đó Lâm chuyển sang tư thế quan âm tọa thiền mà chơi nàng.
Bạch Bạch Bạch
Lại lần nữa, nhưng thanh âm va đập xác thịt vang lên khắp căn phòng. Cứ như vậy, Lâm làn lượt đem Nguyệt Mị, Mỹ Đỗ Toa và Liễu Ngọc ra mà chinh phạt. Một màn xuân sắc lại diễn ra.
Cứ như vậy cho đến gần 7 tiếng thì Lâm mới chịu buông tha cho chúng nữ khi mà các nàng đã vô lực, thiếp đi ngay sau đó.
Sau đó, Lâm bế từng người về phòng của mình, tiếp đó hôn lên trán mỗi người một cái rồi mới rời đi.
“Thật thoải mái!”
Sau một màn xả stress thông qua việc làʍ t̠ìиɦ thì tinh thần của Lâm sảng khoái lên hẳn. Hắn vừa định về phòng ngủ một chút thì một cái bảng hệ thống trước mặt hắn. Nhìn cái bảng một hồi thì Lâm sắc mặt trầm xuống, sát khí bắt đầu bộc lộ.