3 thân ảnh 2 nữ 1 nam đang nhìn lấy nhau. 3 thân ảnh thì là ai khác ngoài Lâm, Vân Vận và Minh Nguyệt?
“ŧıểυ Lâm, mong chàng hãy nhẹ nhàng!”
Vân Vận e thẹn nói. Dù sao thì đây cũng là lần đầu của nàng, mà nàng lại không có bất kỳ kinh nghiệm nào đối với việc này.
“Ưm! Ta sẽ nhẹ nhàng hết mức có thể!”
Dù cho nàng không nói thì hắn cũng không nỡ làm đau nàng. Đối với hắn thỉ nữ nhân nên được đối xử nhẹ nhàng, đặc biệt là nữ thần như Vân Vận thì lại càng phải ôn nhu.
Lâm nhè nhàng đi đến, tay vòng qua eo nàng kéo nàng vào lòng.
Cảm nhận được hơi ấm, nhịp tim từ cơ thể Lâm phát ra, Vân Vận vô thức vươn ra 2 tay cũng vòng qua eo hắn mà ôm chặt lấy.
Lâm thấy vậy thì cúi đầu xuống, bá đa͙σ hôn xuống môi nàng.
“Ưm...”
Vân Vận cũng bắt đầu tận hưởng hương vị của nam nhân của mình, miệng nhỏ của nàng mở ra, cho phép lưỡi của Lâm tiến vào. Được sự đồng ý của Vân Vận, Lâm còn kiêng dè gì nữa mà bắt đầu cho đầu lưỡi trườn qua lưỡi nàng mà cháo lưỡi vơi nhau.
Tay hắn cũng bắt đầu đưa xuống bộ ngực của nàng mà xoa nắn lấy. Hắn cảm nhận được thứ vướng víu chính là y phục của nàng thì bắt đầu men theo đường dây thắt của đai lưng của nàng mà kéo.
Sau khi Lâm kéo cái đai lưng ra thì y phục của nàng cũng theo đó mà bị tụt xuống, hiện ra nội khố cùng cái yếm màu lam nhạt của nàng. Ở phía trước cái yếm có một một miến giáp, chắc là vật phòng hộ của nàng. Lâm cũng nhẹ nhàng tháo nó xuống.
Vân Vận cũng không kém, khi mà 2 tay nàng cũng bắt đầu cởi y phục của Lâm xuống. Hiện tại Lâm cũng chỉ còn cái nội khố che đậy cự long của hắn.
Lâm bắt đầu luồng tay vào cái yếm của nàng mà nhào nắn lấy bộ ngực của nàng. Ngực nàng không quá to cũng không quá nhỏ, vừa đủ để hắn nắn bóp, độ đàn hồi thì khỏi phải chê bởi vì nó thật sự quá mềm.
Sau một hồi hôn nhau và cháo lưỡi thì Lâm cũng tách ra bởi vì Vân Vận đã có dấu hiệu mỏi miệng rồi. Đương nhiên, công việc xoa nắn thì hắn không thể ngừng bởi vì hắn đã nghiện bộ ngực của nàng rồi.
“Nàng thật đẹp!”
Lâm khẽ nói vào bên tai của nàng. Vân Vận nghe vậy thì như được nếm mật, tay nàng vô thức đưa xuống cự long của Lâm.
“Thoải mái...thoải mái quá!”
Trước sự xoa nắn của Lâm, Vân Vận cuối cùng rên lên một tiếng. Cự long được Vân Vận sờ tới sờ lui thì cũng bắt đầu dựng lên.
“Thật to và nóng!”
Vân Vận nghĩ thầm. Cảm giác được cự long bên dưới hạ thể của Lâm, Vân Vận không khỏi giật mình.
“Không lẽ nam nhân nào cũng khủng bố như vậy?”
Vân Vận nghĩ thầm. Nhưng nàng nào biết, chỉ có Lâm là có cự long quái thai đến vậy. Nếu kà người bình thường thì chỉ bằng phân nửa của hắn.
Sau một hồi xoa nắn thì Lâm cảm thấy cái yếm khá vướng víu, thò tay ra phía sau kéo tụt cái yến xuống, bên dưới thì tiện tay cởi luôn nội khố của nàng.
Lúc này một cổ ngọc thể chính thức hiện ra, làn da trắng nõn, gương mặt tuyệt mỹ, hạ thân lại là bạch hổ, không chút lông tơ.
“Nàng đẹp quá! Mê chết ta rồi!”
Lâm khẽ nói. Phải công nhận là Vân Vận, vốn khi mặc y phục đã rất đẹp rồi nhưng giờ lại không mảnh vải che thân, khiến nàng đẹp lại càng thêm đẹp. Thảo nào tên Cổ Hà theo đuổi mãi không thôi.
“Thế chàng nghĩ ta xấu?”
Vân Vận liếc xéo hắn nói.
“Hehe! Không có a! Vận Nhi của ta lúc nào mà chả đẹp!”
Lâm nịnh hót xoa dịu nàng nói. Sau đó, Lâm cũng thò tay xuống dưới ŧıểυ huyệt của nàng mà vuốt ve.
“Ưm...”
Hành động của Lâm khiến Vân Vận như có một luồng điện chạy xẹt qua, tê rần toàn thân, nàng khẽ rên một cái.
“Ahh...thoải mái...thoải mái quá!”
Trước sự tấn công của Lâm thì Vân Vận cũng đành đứng đó mà hưởng thụ cảm giác thoải mái mang lại.
“Ah...có gì đó đang ra!”
Đương nhiên với một cô nàng có tâm hồn như tờ giấy trắng này thì đương nhiên không biết thứ gì đang tràn ra. Bỗng chốc, bên dưới hạ thể của nàng đã ướt đẫm, tay của Lâm cũng không tránh khỏi liên lụy.
“Đến màn tiếp theo thôi!”
Lâm nhẹ giọng nói. Sau đó bế nàng lên đi về cái giường nệm rồi nhẹ nhàng đặt nàng xuống. Cự long được đưa đến ngay giữa ŧıểυ huyệt của nàng.
“Ta vào đây!”
Lâm nhẹ giọng nói.
“Ừm! Biến thiếp thành nữ nhân của chàng đi!”
Vân Vận giọng như lan như ngọc nói.
Phốc
Cự long đâm vào bên trong ŧıểυ huyệt, xuyên qua tấm màng trinh của nàng, đỉnh cự long chạm vào hoa tâm của nàng.
“Ưm...!”
Vân Vận đau đớn, nhưng vẫn cố nén không la lên, sợ Lâm áy náy, mà chỉ có thể ư ử trong miệng. Bất quá, cơn đau quá lớn khiến khuôn mặt nàng vô thức chảy ra 2 dòng lệ.
Lâm cũng không nhấp vội, hắn đứa khuôn mặt xuống, hôn lấy môi nàng, tay thì tiếp tục xoa nắn bộ ngực của nàng.
“Ưm...ưm!”
Sau một hồi thì cơ thể của Vân Vận cũng thả lỏng ra, Lâm cũng hiểu ý mà nhấp hông từ từ.
“Ưm...sướиɠ...sướиɠ quá!”
“Mạnh...mạnh lên...mạnh lên chút, phu quân!”
Theo từng nhịp nhấp của Lâm, Vân Vận cũng bắt đầu cảm nhận được khoái lạc mà rêи ɾỉ. Lâm đương nhiên sẽ chiều theo ý của nàng mà nhấp mạnh hơn.
Bạch Bạch Bạch
“Ahhh...đúng...đúng rồi...như vậy!”
“sướиɠ...sướиɠ quá...mạnh lên chút nữa!”
Bạch Bạch Bạch
Từng thanh âm va chạm xác thịt cùng tiếng rêи ɾỉ của Vân Vận vang lên khắp hang động.
“Ahhh...thiếp....thiếp ra...thiếp raaaa!”
“Ta cũng ra đây!”
Phụt Phụt
Sau gần hơn 100 cú đâm của cự long thì Vân Vận đạt đến cao trào, cự long cũng co giật lấy, một dòng tinh hoa từ đó mà bắn thẳng hoa tâm của nàng.
Đương nhiên với con quái vật như Lâm thì một lần làm sao mà đủ. Hắn lật nàng lại, đổi tư thế cho nàng nằm sấp, chổng mông lên. Lần nữa, Lâm lại xách thương lên ngựa.
Bạch Bạch Bạch
“Ahhh...sướиɠ...sướиɠ quá phu quân!”
“Đúng...đúng rồi...cứ như...như vậy!”
“Ahhh...sướиɠ!”
Vân Vận rêи ɾỉ ngày một lớn hơn, Lâm nghe vậy thì càng ra sức hơn.
Cứ như vậy cho đến 3 tiếng sau thì Vân Vận cũng xụi lơ dưới nệm, vô lực nằm đó.
“Đến phiên nàng rồi Minh Nguyệt!”
Lâm rút cự long ra khỏi người Vân Vận, đi đến chỗ của Minh Nguyệt.
Minh Nguyệt lúc này, do vì đã được xem phim miễn phí cùng với việc bản thân nàng là Ma Thú nên theo bản năng, nàng cũng đã động tình.
Khi thấy Lâm đang đi đến thì nàng không kiêng dè gì mà lột sạch y phục, lao vào Lâm, đè hắn xuống đất.
Tay nắm lấy cự long, điều chỉnh ngay giữa ŧıểυ huyệt của nàng mà ngồi xuống.
Phốc
Một phát đâm lút cán, chạm đến hoa tâm của nàng.
“Ahhhh...sướиɠ!”
Bạch Bạch Bạch
Do nàng đã động tình kết hợp với bản năng nguyên thủy của động vật thì nàng chủ động nhấp hông của mình.
“Ahhh...sướиɠ...sướиɠ quá!”
“Chủ...chủ nhân thật...mạnh mẽ a!”
“Ahhh...chủ nhân...chơi chết...nô tỳ đi!”
Từng thanh âm rêи ɾỉ đầy da^ʍ đãиɠ của Minh Nguyệt vang lên khiến Lâm theo đó mà cũng nhấp hông theo.
Bạch Bạch Bạch
“Ahhh...sâu...sâu quá!”
“sướиɠ...sướиɠ quá....chủ nhân!”
“Mạnh...mạnh lên chút...chơi chết nô tỳ đi chủ nhân!”
Lâm cũng chiều theo nguyện vọng của nàng.
“Ahhh...nô tỳ raaa!”
“Ta cũng ra đây!”
Phụt Phụt
Sau gần 200 cú đam của cự long thì Minh Nguyệt đạt đến đỉnh phong, cự long cũng co giật phun ra một dòng tinh hoa.
Minh Nguyệt rút cự long ra khỏi ŧıểυ huyệt của mình, dòng tinh hoa theo quán tính mà trôi tụt xuống.
Đương nhiên, Lâm nào tha cho nàng. Hắn vẫn còn nhớ vụ mà nàng nói dối hắn a.
“Chưa xong mà Minh Nguyệt!”
Lời vừa dứt, Lâm đứng dậy, ép nàng vào vách hang gần đó. Một tay nâng 1 bên chân nàng lên, bên dưới thì cự long lại đâm vào ŧıểυ huyệt.
Phốc
“Ahhhh...sướиɠ...sướиɠ quá!”
Bạch Bạch Bạch
“Ahhh...mạnh...mạnh lên chút chủ nhân!”
“sướиɠ...sướиɠ quá...mau chơi chết thiếp!”
Minh Nguyệt càng lúc càng rên to hơn, Lâm đương nhiên hài lòng, bất quá hắn vẫn còn cay nàng nói dối hắn.
“Hừ! Để xem hôm nay ta trị nàng thế nào!”
Nói xong, Lâm liền gia tăng tốc độ.
Bạch Bạch Bạch
“Ahhh...sướиɠ...sướиɠ quá...tha...tha cho nô tỳ...nô tỳ sướиɠ chết!”
“Ahhh...nô tỳ ra...nô tỳ raaa!”
“Nhận lấy này!”
Phụt Phụt
Minh Nguyệt đạt đến cao trào, Lâm cũng vậy, cự long lại lần nữa phun ra tinh hoa, bắn thẳng hoa tâm của nàng. Đương nhiên, đã là trừng phạt thì Lâm sẽ tiếp tục.
Cứ như vậy, cuộc chinh phạt của Lâm đối với Minh Nguyệt sau 5 tiếng cuối cùng cũng kết thúc.
Lâm bế Minh Nguyệt đi đến chỗ Vân Vận đang nằm, nhẹ nhàng đặt nàng xuống. Hiện tại, Minh Nguyệt cũng đã kiệt sức mà thiếp đi.
Lâm cũng chui vào giữ 2 nàng, kéo tấm chăn to lên đắp cho 2 nàng và bản thân rồi 2 tay ôm 2 giai nhân vào lòng rồi đi ngủ.
•••
Sáng ngày hôm sau.
Lâm từ từ tỉnh dậy sau giấc ngủ đầy sảng khoái của mình. Nhìn sang 2 bên là giai nhân đang an tường mà ngủ thì hắn hiện lên một vẻ hài lòng.
Bình thường thì hắn sẽ vỗ mông 2 nàng để gọi dậy. Bất quá hôm nay hắn phá lệ cho 2 nàng nằm một chút. Sau đó hôn lên mỗi người một cái rồi rời giường, hướng ra bên ngoài.
“Có lẽ nên đi chuẩn bị vài món bổ dưỡng cho các nàng!”
Lâm thầm nghĩ. Việc chăm sóc, nấu ăn cho mấy lão bà chắc đã thành thói quen khó bỏ của hắn rồi.
“Mở ra thông tin!”
[Nhân vật: Diệp Lâm
Tuổi: 16
Cấp: 66(Đấu Hoàng Tam Tinh) (350: phong ấn)
Danh hiệu: Xuyên Không Giả, Thần Bếp, Đan Thần, Kẻ Truyền Dạy, Nhất Kiếm Đoạt Mệnh, Ngự Thú Sư
Huyết kế giới hạn: Sharingan cấp 3(Nhãn Thuật)
Tam Sắc Haki, Năng lực chấn động(Trái Gura Gura no Mi)
Mô tả: Ký chủ song tu cùng với 10 nữ nhân ở Đấu Khí Đại Lục(6/10)
Chú thích: Mỗi 1 người song tu, ký chủ sẽ được giải khai 1 cấp
Phần thưởng: Một lần chỉ định triệu hoán bất cứ vật phẩm nào, 1 vé chỉ định Vị diện xuyên không, 10.000.000 điểm thành tựu, mở khóa thêm 10 cấp cho ký chủ]
Nhìn thấy bảng thồn tin cùng với nhiệm vụ đã hoàn thành 6/10 thì hắn hài lòng đóng hệ thống lại và quay lại công việc nấu nướng của mình.